Dân chạy nạn từ phía nam tới ít hơn nhiều so với từ phía bắc, bởi vì rừng rậm biến dị co lại, động
vật biến dị đều di chuyển từ phía nam tới phía bắc, cho nên càng ở hướng nam thì động vật biến dị
càng nhiều, chỉ vài ngày sau, người nào không có chút năng lực muốn đi về phía nam là không có khả
năng.
Nếu nhất định phải đi về phía nam thì chỉ có thể đi về hướng Bách Hoa thành bởi vì hướng này sẽ
có ít động vật biến dị hơn.
Dần dần, cái con người gọi là phát triển về hướng tinh anh kia mới gặp một chút khởi sắc, mấy chục
vạn người đã bị chìm trong biển động vật biến dị, người nào vô dụng đều bị ăn sống nuốt tươi, còn
lại vài vạn người đều là những kẻ tinh anh, không có chút tài năng làm sao có thể sống sót được
trong sự công kϊƈɦ của biển quái vật?
Trừ bỏ căn cứ Kim Môn ra, đều trở thành biển lớn đãi cát như vậy, tóm lại thật là bi tráng.
Còn nữa, những người dân chạy nạn kia, rất nhiều người tiếp tục đi về phía bắc, nhưng cũng có rất
nhiều người thấy rõ tình tế, quyết định không màng tất cả xuôi nam, ở các căn cứ ngoài Bách Hoa
thành, tất cả nơi đây đều mở rộng cửa, hoan nghênh đám người tinh anh biển lớn đãi cát
này, những người này đều có bản lĩnh rất khá, mỗi căn cứ đều tiếp nhận hấp thu cần những người mới
này.
Ở Tiểu Chu thành một lần nữa xây dựng một trung tâm thương mại, những cửa hàng lúc đầu chỉ đơn
sơ giờ được trang hoàng càng lúc càng thời thượng, diện tích những gian hàng cũng lớn hơn,
mùa hè chói chang còn có điều hòa chạy 24/24 không ngừng nghỉ.
Vì thế Mã Lộ vỗ bàn, mượn tinh hạch của An Nhiên, nhận thầu hết toàn bộ một tầng của trung tâm
thương mại, đem cái tiệm mạt chược nho nhỏ kia phát triển thành một sòng bạc lớn, bên trong cũng có
rất nhiều đổi mới, từ những bàn mạt chược đơn thuần gia tăng thêm rất nhiều bàn chơi bài...
Nhưng Tiểu Chu thành cũng vẫn hỗn loạn như cũ, có rất nhiều phụ nữ ăn mặc lộng lẫy, tới trung tâm
thương mại hưởng chút điều hòa, có người đàn ông nào tới gần, ra giá tốt, liền đi theo người đó.
Giá của phụ nữ ở Tiểu Chu thành đều cao hơn so với những nơi khác, bởi vì hoàn cảnh chữa bệnh
cùng hoàn cảnh sinh tồn ở đây tốt hơn rất nhiều, người phụ nữ nào làm nghề này cũng bỏ
được tiền tự trang điểm cho mình. Điều này hết thảy đều phát triển thành một loại hiện tượng, An
Nhiên đã gọi thủ lĩnh của Tiểu Chu thành tới răn dạy rất nhiều lần, mỗi lần đều hạ
quyết tâm chỉnh đốn nhưng không bao lâu sau vẫn có người ra đứng ở một góc trong trung tâm thương
mại để tiếp khách, cấm nhiều lần cũng không được.
Ngay trong lúc nhân loại đang cố gắng sinh tồn thì A Miểu của căn cứ Kim Môn đã tự mình đi tới căn
cứ Võ Xuyên, ở trong phòng thí nghiệm thấy được viên tinh hạch của Nhục hoa to bằng cái máy giặt
kia.
Võ Ký đứng ở trước một tấm kính pha lê, khách khí tiếp đãi A Miểu.
Đây là một phòng thí nghiệm dưới nền đất, rất nhiều chuyên gia của căn cứ Võ Xuyên đang nghiên cứu
viên tinh hạch kia, trước khi A Miểu tới đã đưa ra rất nhiều biện pháp nhưng thật sự không
được, một đám người đứng trước viên tinh hạch nguyên thủy lắc đầu thở dài.
"A Miểu, ngươi thấy đó, căn cứ Bắc Sơn không nghiên cứu được gì, căn cứ Võ Xuyên chúng ta cũng
không nghiên cứu được, mà cho dù ngươi có mang nó về căn cứ Kim Môn đi nữa ta tin tưởng
cũng không có kết quả." Nói chuyện, trêи mặt Võ Ký nở một nụ cười giống cáo già, hắn biết lần này A
Miểu tới nơi này là vì gì, đơn giản chính là muốn đem viên tinh hạch nguyên thủy này về nghiên cứu,
cho nên trong lời nói của hắn đã nói rõ với A Miểu, tinh hạch nguyên thủy, căn cứ Võ Xuyên
hắn sẽ không cho bất luận kẻ nào mang đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT