Lúc trước, những vị phụ huynh hưng phấn giống như mình vừa thắng trận, cả một đường đều thảo luận
về biểu hiện của đám nhỏ nhà mình.
Nhưng khi về Bách Hoa thành bọn họ không hề nói tới việc bọn nhỏ lợi hại như thế nào, trước mặt
chúng, không hề biểu hiện ra một chút hưng phấn nào, nhất là khi chúng làm bộ như không có việc gì
trở về Bách Hoa thành, khi đối mặt, bọn họ đều nghiêm mặt tức giận.
Tất nhiên việc này có trăm ngàn chỗ hở, họ dùng gia pháp dạy cho bọn nhỏ biết lỗ hổng kia ở đâu,
đầu tiên là thời tiết nóng bức như vậy, còn mặc quần dài áo dài che kín mít không chỗ hở, đây chính
là một việc gây ra động tĩnh rất lớn, càng miễn bàn sau đó còn xếp hàng đi ra khỏi thành.
Sau này nếu chấp hành nhiệm vụ bí mật nào, với thủ đoạn như vậy thì liếc mắt một cái có thể làm cho
địch nhân nhìn ra được vấn đề, còn nữa Oa Oa làm việc cũng không phải tích thủy bất lậu, nếu không
phải Tô Yên ngốc thì với kỹ thuật diễn nửa mùa của Oa Oa kia đã sớm bị Tô Yên hoài nghi.
Xét đến cùng, vì tuổi còn quá nhỏ, lần đầu tiên làm hoạt động như vậy, không có kinh
nghiệm, nhưng nhiệm vụ của những vị phụ huynh là muốn cho bọn chúng đúc kết lại kinh nghiệm, nói
cho bọn nhỏ to gan lớn mật kia biết, kế hoạch thiên y vô phùng mà bọn chúng tự cho kia đã sớm bại
lộ.
Sau đó họ còn cầm gia pháp, nghiêm mặt, làm đám nhỏ đứng tấn ở quảng trường, Chiến Luyện cũng ở
trong đó, hắn cho đám nhỏ tham gia hoạt động
kia đứng tấn mỗi đứa xách thêm hai xô nước, nên cổ vũ thì cổ vũ nên răn dạy thì răn dạy, không thể
để cho bọn nhỏ cảm thấy mình quá trâu bò.
Bóng đêm dần dần buông xuống, trêи quảng trường, nhỏ nhỏ đã kêu rêи hết đợt này tới đợt khác, ở
ngoài thành, trong chiếc xe đang lay động, ánh trăng sáng chiếu vào khuôn mặt của Tô Yên, nàng sờ
sờ lên cổ mình, nơi đó có một vệt hằn sâu đã chuyển tím.
Nàng sợ hãi ngồi thẳng thân mình, tay chân dần trở nên lạnh lẽo, mãi sau mới phát hiện nàng không
bị bóp chết, điều này làm nàng trào ra một trận vui mừng như điên, nhưng mà thứ thắt cổ nàng là gì,
tới tận bây giờ Tô Yên cũng không thể hiểu được.
Nàng nghiêng đầu, chỗ vết thương ở cổ đau thấu tin, nhưng nàng cố gắng nhịn xuống, trong mắt có sjw
vui sướиɠ nhìn người lái xe bên cạnh, giọng nói rách nát vang lên:
"Tiểu Quyết, Chiến An Tâm có chết không?"
Nàng cho rằng Lưu Tiểu Quyết xuất hiện ở đây, khẳng định là vì hắn nghe tin tức, thay nàng giết
chết Chiến An Tâm, sau đó mang nàng ra khỏi Bách Hoa thành, vì thế trong lòng có chút mỹ tư tư, cảm
thấy Lưu Tiểu Quyết vẫn giống như trước, việc gì cũng nghe theo nàng, chỉ cần nàng muốn, hắn có thể
hái sao trêи bầu trời xuống cho nàng.
Nhưng Tô Yên vừa dứt lời, điều hòa trong xe càng lúc càng lạnh hơn, Lưu Tiểu Quyết mím môi không
nói một lời, hắn dẫm mạnh chân ga chiếc xe men theo tấm lưới bảo hộ, rồi đi ra tường thành, tiến
vào phạm vi căn cứ Thời Đại.
"Tiểu Quyết, rốt cuộc ngươi có giết Chiến An Tâm không?"
Thấy hắn nãy giờ không nói gì, Tô Yên có chút sinh khí, lúc này giọng nàng thoải mái
hơn một chút, âm thanh phát ra lớn hơn một chút.
"Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao, ngươi xem ngươi đi, làm việc không dứt khoát
như trước kia, Lưu Tiểu Quyết, ngươi có phải đã thả Chiến An Tâm hay không."
Xe vẫn luôn lướt nhanh về phía trước, Lưu Tiểu Quyết mím chặt môi, sau đó đột nhiên mở miệng:
"Nếu ta nói, ta thả Chiến An Tâm ra thì ngươi sẽ thế nào? Tô Yên ngươi biết không, mạng ngươi nhặt
được từ quỷ môn quan đó?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT