Nhưng hiện tại Tô Yên có sự nhẫn tâm như vậy, Chiến An Tâm là gai trong thịt của thủ lĩnh, không

trừ không được, tương lai người thừa kế của Bách Hoa thành là Chiến An Tâm, nếu Tô Mị có

bò được giường của Chiến Luyện sinh ra đứa nhỏ thì Chiến An Tâm chính là chướng ngại lớn nhất,

vẫn phải diệt trừ như cũ.

"Dì a, chán ghét một người thì phải giết chết người đó hay sao?"

Oa Oa cẩn thận nhìn mặt Tô Yên nàng như đang thận trọng hỏi về một vấn đề nhân sinh.

"Trước kia mẹ ta nói với Tiểu Bạc Hà rằng, chán ghét người nào đó chỉ là ước đoán chủ quan của

chính người, người này có đáng chết hay không không phải do ngươi quyết định, không biết

chừng người ngươi chán ghét lại rất đáng yêu trong mắt người khác, ngươi chán ghét ta như ba ba ta,

ma ma ta lại phi thường yêu ta, cho nên năng lực của chúng ta càng mạnh thì càng phải cẩn thận

đối đãi với sinh mệnh của người khác, trước kia ta không hiểu điều đó, nhưng bây giờ ta

thấy bộ dạng hiện tại của các ngươi, ta cảm thấy mình đã hiểu."

Nàng rất nghiêm túc suy nghĩ về sát tâm lúc trước nàng muốn giết Tô Yên, nếu không có sát tâm giết

Tô Yên thì Tô Yên sẽ không có sát tâm giết nàng, đương nhiên Tô Yên phải chết, cài này không có gì

để nói, đã tới nước này, Tô Yên sẽ phải trả đại giới vì hành vi khi dễ một đứa nhỏ.

Oa Oa đang tự hỏi, tương lai sau khi nàng quyết định đại khai sát giới, nàng phải làm một người cẩn

thận đối đãi với mạng người, tuyệt đối không thể trở thành người như Tô Yên hay Tô Mị, tam quan sụp

đổ thoạt nhìn quá ghê tởm.

Tuy rằng bề ngoài hai người phi thường xinh đẹp, nhưng là phụ nữ hành vi nhất định phải đoan chính,

nếu không nhìn một đám đàn ông kia, trong đầu họ đầy ý tưởng không tôn trọng hai chị em nhà này.

Nhưng những thứ nàng nghĩ trong đầu Tô Yên lại không biết, thứ nàng nói Tô Yên cũng không hiểu,

hoặc là hiểu nhưng không tin đây là do một đứa trẻ hai tuổi có thể lý giải ra được.

Vào đúng lúc này, cửa xe phía sau bị kéo ra, người đàn ông cầm con dao sắc nhọn khom lưng chui vào,

nở nụ cười ác liệt với Oa Oa, thấp giọng nói: "Đến đây, để thúc thúc ôm một cái nào."

Oa Oa không nhúc nhích, mảnh bóng dáng ở sau lưng ghế xoa lên cổ Tô Yên, sau đó kéo dài ra, xoa lên

cổ người đàn ông vừa tiến vào xe, nháy mắt đôi mắt người này trừng ra, một tiếng vang "Răng rắc"

vang lên, cổ hắn bị bẻ gãy.

Vào lúc này, thùng xe vận chuyển mở ra, một đám nhỏ, từng đứa từng đứa nhảy xuống, dưới ánh dương

quang cực nóng chiếu vào thân mình sắp bị đông cứng, bọn chúng không biết đã ở trong đó bao lâu,

trực tiếp giơ súng cao su tự chế trong tay lên, dùng gạch đá hay gì đó triển khai công kϊƈɦ đối với

những người đàn ông vây quanh xe Oa Oa!

"Giết a!!!"

"Xông lên!!! Để mạng lại a!!!"

Một đám nhỏ vác theo cặp sách xông lên, những người đàn ông kia còn chưa phản ứng lại

có người đã trúng đạn, còn có đứa nhỏ vừa chạy lấy bom tự chế trong cặp sách, chỉ là một

chai thủy tinh, ném về phía Tô Mị, "Đoàng" chai nổ tung, uy lực không lớn nhưng

cũng có thể làm một hai người chết.

Thẩm Hồng Kiêu không dự đoán có mai phục như thế này, hắn dựa sát vào ghế dựa, một vòng phòng hộ

bao quanh người thay hắn ngăn lại vụ nộ.

Một đám người từ mấy chiếc xe ngoài lười sắt nhanh chóng đi xuống, dùng dị năng phóng vào bên trong

lưới sắt, mấy đứa nhỏ nhanh chóng tản ra, ném bom tự chế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play