Vốn dĩ bọn nhỏ cao hứng như vậy, Tĩnh Huyên không muốn phản ứng lại Tô Yên, nhưng nào biết Oa

Oa lại nghe được, đứa nhỏ đứng ở trêи cái thùng lớn, giơ một lá cờ nhỏ chỉ vào Tô Yên non

nớt hô lên:

"Ngươi nói ai không biết xấu hổ, ngươi nói ai là hồ ly tinh? Ngươi đừng tưởng rằng ta không

biết, ngươi muốn đem em gái của mình nhét lên giường cho ba ba ta, trong đầu ngươi

nghĩ cái gì ta đều biết! Hồ ly tinh không biết xấu hổ, đánh nàng cho ta!"

Dị năng của Oa Oa tuy vì khống chế Mộ Phong nên không thể nhìn được ý nghĩ của di năng giả cấp cao

nhưng Tô Yên chỉ là loại dị năng giả lực lượng cấp thấp, đẩy mấy thùng tinh hạch còn thở hổn hển,

hơn nữa lại đứng gần Oa Oa, Oa Oa không muốn xem cũng bị bị động tiếp nhận ý nghĩ của nàng. Nhớ tới

khoảng thời gian trước, ma ma của nàng nói, nếu ba ba của nàng ở bên ngoài tìm phụ nữ khác, mẹ nàng

sẽ không muốn sống, Oa Oa nhìn Tô Yên giống như thấy kẻ thù, ném mạnh lá cờ trong tay về hướng Tô

Yên.

Nàng là đại ca, vua của đám nhỏ, nàng muốn đánh người nào, khẳng định bọn nhỏ sẽ giúp nàng đánh, vì

thế một đám tiểu thí hài sôi nổi ném lá cờ trong tay về hướng Tô Yên, một đám kêu hồ ly tinh hồ ly

tinh, tuy rằng bọn nhỏ không biết hồ ly tinh ý là gì.

Tô Yên chặn lại mấy lá cờ tức giận tới nỗi không thể bắt lấy Oa Oa đứa đi đầu nháo sự kia, Bách Hoa

thành này, người lớn khi dễ nàng còn chưa tính, đám tiểu thí hài mới nhỏ như vậy, thoạt nhìn mới

3-4 tuổi, thế nhưng cũng tới khi dễ nàng, không cho đứa nhỏ kia một ít giáo huấn, Tô Yên sống quá

mất mặt đi!

Nghĩ tới đây, Tô Yên muốn đi tới bắt Oa Oa đang đứng trêи mấy thùng tinh hạch, bỗng một hắc ảnh

chợt lóe lên, nàng ta bay ra ngoài, thân mình nện vào bức tường trong sân, làm bức tường nứt vỡ, mà

Tô Yên thì ngã xuống một đống đá vụn, lúc này vẻ mặt nàng ta còn mộng bức không phản ứng được đã

xảy ra chuyện gì.

"Đánh đánh, đánh chết hồ ly tinh này đi!"

"Nga, hồ ly tinh bị đánh, hồ ly tinh bị đánh rồi!"

Bọn nhỏ thấy Tô Yên chật vật ngã xuống mỗi đứa đều cao hứng nhảy lên, phảng phất như vừa chiến

thắng một đại Boss nào đó.

Tô Yên ngã xuống vừa mới định nhổm người dậy, thì cảm thấy một cỗ tanh hôi tràn lên từ phổi, nàng

há mồm, ho khan mãnh liệt, thân thể run rẩy kịch liệt hộc ra một ngụm máu.

Oa Oa còn không tính toán buông tha Tô Yên, màn sương đen từ từ tới gần Tô yên, Tĩnh Huyên ở một

bên thấy mà sợ, hôm nay nếu Tô Yên mà chết trong tay Oa Oa, phía Lưu Tiểu Quyết sợ là không tốt

lắm.

Nàng vội bế Oa Oa lên khuyên nhủ:

"Thôi thôi, chúng ta không chơi ở đây nữa, mọi người nhặt lá cờ của mình lên, chúng ta đi về phía

nam, Oa Oa người này mẹ con lưu trữ lại còn hữu dụng, không thể giết."

"Nhưng ma ma nói, em gái nàng ta muốn lên giường của ba ba, mẹ ta sẽ không sống."

Oa Oa nóng nảy, rất nghiêm túc nghiêm túc nói rõ ràng tầm quan trọng của việc này với Tĩnh Huyên,

trong thâm tâm nhỏ nhỏ của nàng, thiên chân cho rằng lời nói đùa ngẫu nhiên của ma ma trở thành

mệnh đề để chấp hành, cho nên vì thủ vệ an toàn sinh mệnh của ma ma, Oa Oa không thể để bất luận

một người phụ nữ nào bò lên giường ba ba của nàng, ngay cả trong ý tưởng cũng không được.

"Cái này "

Tĩnh Huyên ôm Oa Oa mang ra khỏi nơi này, vừa nỗ lực giảng đạo lý với Oa Oa.

"Ta cảm thấy mẹ của con khẳng định là nói đùa, con nghĩ a, mẹ con lợi hại như vậy, một người có thể

bảo vệ cho một tòa thành, ba ba còn dám lên giường với người khác hay sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play