*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Anh hỏi cô, vẫn biết sai à? Sai? Cái gì là đúng? Cái gì là sai? “Tôi không sai.”
Cô nói.
Trong lòng đã đau đến tột cùng! Anh đột nhiên lại hỏi cô, vẫn biết sai à? Hahal “Chủ tịch Trầm, nếu như anh nói tôi có sai, vậy thì tôi chỉ có thể là có sai, nhưng anh hỏi tôi, vẫn biết sai”
Cô hãch cằm lên, bộ dạng kiêu ngạo, khiến người ta chói mắt, cử động khóe miệng bị thương, nụ cười của cô, giỗng với Giản Đồng khiến người ta chói mắt ở thành phố biển này năm đó: “Tôi không biết tôi sai ở đâu”
Hận! Căm hận Hạ Vi Minh.
Đã không thể lừa gạt bản thân được nữa, Giản Đồng nói với bản thân, cứ phát điên một lần, thì có làm sao? Cùng lắm, thì lại bị nhốt vào cái nơi ăn thịt người kial “Để tôi đi!”
Cô ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào bóng người đó: “Để tôi đi!”
Cô ấy muốn rời xa mình như vậy sao? Để cô ấy đi? Để cô ấy rời đi, rồi cùng Lục Thâm cao chạy xa bay sao? Trầm Tu Cấn lại nhớ đến trong giấc mơ của người phụ nữ này, cứ tha thiết gọi “A Lục A Lục”
, trong ánh mắt, bùng lên một ngọn lửa, anh lạnh lùng nhìn người phụ nữ ở trên giường: “Nhân lúc trái tim này đã chết, giữa cô và tôi, tôi không nói dừng, thì mãi mãi sẽ không dừng!”
Muốn rời đi? Muốn cùng tên Lục Thâm kia, sống những ngày tháng ân ái mà trước đây đã từng sống với tôi như vậy? Đừng có mơi Giản Đồng không kiêm chế được run rẩy, nhưng vẫn hếch cao chiếc cảm lên, “Trâm Tu Cẩn! Anh vừa hỏi tôi, vẫn biết sai à.
Tôi nhớ ra rồi”
, Cô mỉm cười nói: “Tôi có sai.”
Trong mắt của cô lóe lên sự đau khổ, ngay lập tức, liền cất đi sự đau khổ ấy vào sâu trong lòng, cô nhìn anh, vô cùng nghiêm túc nói: “Tôi sai rồi, tôi mắc lỗi sai vô cùng lớn.
Lỗi sai lớn nhất của cuộc đời này, chính là đã yêu anh! Tôi sai rồi! Sai rồi thì phải thay đổi, tôi sẽ thay đổi!" Ánh mắt của cô nghiêm túc như vậy, từng câu nói “Tôi sai rôi”
nghiêm túc như vậy, ánh mắt nghiêm túc đó, giống như cô của năm ãy, từng lần từng lân đứng trước mặt anh, ánh mắt khi từng lần từng lần tỏ tình anh, giống y hệt như vậy! Đôi mắt của người đàn ông, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường, nét mặt của cô...
cực kì nghiêm túc giống như lúc tỏ tình với mình năm đó...
Hình ảnh người phụ nữ tự tin cao ngạo tỏ tình của năm đó, hiện lên trước mắt, nhưng lúc này, khuôn mặt này, lại dùng cái vẻ mặt nghiêm túc giống như năm đó, nói với anh “Cô sai rồi”
! Cô nói cô sai rồi, cô sẽ thay đổi! Cô sẽ thay đổi cái gì? Trong lòng bỗng cảm thấy đau đớn, có một
- -----------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT