*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Chân Cơ, có chuyện gì vậy?”
Trần Hạo tò mò hỏi Chân Cơ.
Trong lúc nói chuyện, anh ta cầm chai nước tăng lực trên bàn uống cạn.
“Chính là như vậy, công ty Heisei của Đại Bang quốc muốn dựa vào Diệu Giang chúng ta, ta muốn hỏi ý kiến của Trần tiên sinh.”
Chân Cơ nói với Trần Hạo tình hình cụ thể.
Trần Hạo nghe xong lập tức hiểu ra.
Làm sao anh ta có thể không biết suy nghĩ của những người ở công ty Heisei.
Có vẻ như họ muốn củng cố công ty Heisei của riêng mình bằng công nghệ của riêng họ.
Chính là như vậy, Trần Hạo quyết định không làm hai việc.
“Chân Cơ, ngươi trả lời công ty Heisei của Đại Bang Quốc, chỉ cần nói Diệu Giang sẽ thâu tóm công ty Heisei, chuẩn bị thâu tóm hết bọn họ!”
Sau đó Trần Hạo nhìn Chân Cơ, vẻ mặt nghiêm túc, không hề có ý nói đùa.
Chân Cơ nghe xong lập tức kinh ngạc.
Cô không ngờ rằng Trần Hạo sẽ trực tiếp lựa chọn để có được Heisei.
“Trần tiên sinh, có muốn nghĩ lại không? Rốt cuộc mua lại công ty Heisei không phải chuyện đơn giản, cần rất nhiều vốn.”
Chân Cơ nhìn Trần Hạo ân cần nhắc nhở.
Đùa chút thôi, Heisei là công ty lớn ở Đại Bằng Quốc, làm sao có thể nói muốn mua thì phải mua.
“Hehe, đừng lo lắng, kinh phí không thành vấn đề, anh cứ trả lời bọn họ cho tôi là được.”
Trần Hạo cười nhạt, ra lệnh cho Chân Cơ.
Nói xong, Trần Hạo lại đeo khăn bịt mắt và găng tay vào, tiếp tục công việc của mình.( mình cũng méo hiểu Trần Hạo là thánh hay thần – Vừa tinh thông võ nghệ vừa sáng chế khoa học – Newton thời tam quốc à
)
tác giả xây dựng hình tượng nhân vật hơi phi logic – mà thôi mà các bạn cứ đọc đi đừng suy nghĩ nhiều không tàu hỏa nhập ma).
Ngồi trên máy bay, Trần Hạo hỏi Chân Cơ.
“Họ rất sốc. Tình hình cụ thể sẽ được thảo luận cụ thể sau khi tiếp nhận Công ty Heisei Đại Bang Quốc.”
Chân Cơ đáp lại Trần Hạo một cách đơn giản.
Việc mua lại Công ty Heisei không đơn giản chỉ là chuyện trong một câu nói.
Đến Đại Bang Quốc lúc mười giờ sáng giờ nước ngoài.
Sau khi xuống máy bay, Trần Hạo và Chân Cơ đến trụ sở công ty Heisei.
Chân Cơ đã liên lạc và thông báo cho các nhân viên cấp cao của Heisei nên tất cả đều đã sẵn sàng để chào đón sự xuất hiện của Trần Hạo.
Trên đường đi, Trần Hạo nhập tâm nói chuyện với Manh Manh.
“Manh Manh, giá trị trao đổi là bao nhiêu?”
Trần Hạo trong đầu hỏi Manh Manh.
“Chủ nhân, giá trị trao đổi tiền là 40.000, có cần đổi không?”
Manh Manh lập tức đáp lại Trần Hạo.
“Được rồi, hiện tại đừng dùng!”
Trần Hạo nghe xong cũng đáp ứng.
Anh ta chỉ đến để kiểm tra xem giá trị trao đổi của mình có đủ hay không, dù sao thì hôm nay anh ta đến đây để mua công ty Heisei, và điều đó sẽ phải tốn rất nhiều tiền.
May mắn thay, giá trị quy đổi 40 vạn cũng đủ cho Trần Hạo.
Sau hàng chục phút, anh đã đến trụ sở của công ty Heisei thành công.
Phải nói rằng trụ sở của công ty Heisei vẫn rất nguy nga và sang trọng.
Lúc này, dưới lầu đã có mấy người đàn ông nước ngoài đứng, xung quanh cũng có rất nhiều vệ sĩ vest màu đen.
Những thứ này đều là để bảo vệ Trần Hạo.
“Xin chào anh Trần Hạo, tôi là Tổng giám đốc hiện tại của công ty Heisei, tôi tên là Gibson.”
Một người đàn ông đầu trọc bước tới chào Trần Hạo một cách kính cẩn.
Trần Hạo nghe xong, khẽ cười, duỗi tay bắt lấy Gibson, sau đó cùng nhau đi vào trụ sở công ty Heisei.
Gibson đưa Trần Hạo vào phòng họp.
Tôi thấy phòng họp đã đông đủ các cổ đông lớn.
“Anh Trần Hạo, Lãnh tiểu thư, mời ngồi!”
Gibson mỉm cười ra hiệu cho Trần Hạo.
Trần Hạo và Chân Cơ gật đầu, sau đó ngồi xuống.
“Anh Trần Hạo, chuyện hôm qua cô nhờ cô Chân Cơ trả lời với chúng tôi là thật sao? Anh rất muốn mua công ty Heisei của chúng tôi?”
Gibson nhìn Trần Hạo cười hỏi.
Trên thực tế, Gibson đã thực sự sốc khi biết tin ngày hôm qua.
Anh thực sự không thể tin được những gì Trần Hạo nói.
Cho nên hắn hôm nay nhất định phải hỏi Trần Hạo.
Rốt cuộc, chưa ai dám nói điều này, kể cả Bill Motz, người từng giàu nhất thế giới.
Trần Hạo nghe xong liền nhìn về phía Gibson.
“Chủ tịch Gibson, ngài cho rằng tôi muốn đùa giỡn lần nữa sao?”
Trần Hạo khẽ liếc nhìn Gibson, nhàn nhạt hỏi.
Trần Hạo nói xong liền hướng tới Chân Cơ bên cạnh.
Chân Cơ hiểu ngay ý của Trần Hạo.
Chân Cơ đứng dậy, mở chiếc cặp mang theo.
Anh lấy ra một bản hợp đồng từ trong túi và đưa cho Gibson.