"Ồ, đây quả thực quá tốt, tiên sinh từ đây về sau, chính là thế giới toàn bộ Tu Chân Giới công nhận Bắc cảnh chi vương!!" Tiếu Thương Sinh cùng những người khác nói thầm, rất cao hứng.

Nhưng phản ứng của Trần Hạo đối với điều này rất đơn giản và dễ hiểu.

Vinh dự những thứ này, Trần Hạo từ lâu đã xem thường.

"A hèm, ngoài ra, trước khi đi, đại nhân, điện chủ Chúng La Điện còn muốn nhắc nhở một chuyện tiếp theo, chỉ là không biết có nên nói chuyện này ra hay không!" Tiếp dẫn đạo trưởng nói.

"Đạo trưởng cứ nói đừng ngại!" Trần Hạo gật đầu.

"chuyện là thế này, Nam Á chi vương Trần Điểm Thương, cùng Trần Hạo đại nhân ngài có chút liên quan.

Hơn nữa, Chúng La Điện quy định Tu Chân Giới là Tu Chân Giới, không được tham dự bất cứ chuyện gì bằng vũ lực.

Đây là hai điểm phân biệt, thế nhưng bây giờ, những ân oán giữa hai người đến hôm nay đều dính líu với nhau quá sâu đậm,nếu giải quyết với nhau chắc chắn không khỏi liên lụy đến vô tội, ngày hôm này đại quân đã giết chết thiếu gia Thác Bạt gia tộc...

Ha ha, điện chủ không có ý đồ gì khác, vì sự ổn định của Tu Chân giới, ta mong rằng hai vị đại nhân tốt nhất là ngồi xuống nói chuyện vui vẻ! " Tiếp dẫn đạo trưởng đề nghị.

"Đạo trưởng nói vậy không đúng rồi.

Không phải là ta Trần Hạo muốn dây dưa không buôn thả thù hận, mà là có người muốn đuổi theo ta không buôn tha, nhưng hiện tại ngươi đã lên tiếng, ta có thể hứa với ngươi nếu có cơ hội gặp Trần Điểm Thương,và nói về chuyện này, với điều kiện là hắn phải thả hết gia đình người thân của ta ra! " Trần Hạo tắc trách nói Rốt cuộc, dù có ngốc đến đâu, anh cũng biết điều đó.

Trần Điểm Thương, để đối phó với chính anh,hắn đã bắt đầu toan tính từ các đời trước.

Hắn ta sẽ không dừng lại chỉ vì một lời khuyên đến từ Chúng La Điện.

Mà hắn, người đã tự làm tổn thương anh quá nhiều, dù thế nào cũng phải trả giá.

Hơn nữa, Trần Hạo cũng nghe được Chúng La Điện có ý đồ gì đó đối với những thứ này.

Chỉ cần không làm tổn thương những người vô tội là được.

Không khó để làm được điều này.

"Thật tốt quá, vậy ta cũng có thể yên tâm đi về bẩm báo lại điện chủ! Trần đại nhân, tại hạ cáo từ!" "haha, thật tuyệt, Bắc cảnh chi vương, cái tên này thật tuyệt!" Tiếp dẫn đạo trưởng sau khi đi, đám người hưng phấn không thôi.

Đã có rất nhiều cuộc thảo luận.

Nhưng Trần Hạo không bình tĩnh được.

Còn rất nhiều việc phải làm trong tương lai đang chờ anh.

Chỉ mong giây phút này gia đình của anh bình an vô sự! Ầm ầm ầm! Ngay bây giờ.

Con tàu đột nhiên run rẩy dữ dội.

Sóng biển gợn sóng dữ dội.

"CLGT?" Trần Hạo nhíu mày.

Thi triển một đạo thuật pháp, nháy mắt sóng biển lắng lại Đồng thời, Luồng sức mạnh mạnh mẽ này cũng thu hút sự chú ý của Trần Hạo.

Lập tức mở Đồng tử ra, trực tiếp xuyên suốt.

Một lúc sau, Trần Hạo nhắm mắt lại.

" Các ngươi an tâm chớ vội, ta đi một chút sẽ trở lại!" Trần Hạo lạnh nhạt nói, chưa kịp cất giọng thì cả người anh đã biến mất.

Nam Việt quốc, lãnh thổ toàn núi.

Có một ngọn núi lớn tên là Nhạc Sơn, bởi vì Nhạc Sơn có đỉnh cao ngây ngất xuyên qua tầng mây.

Dường như nó có thể kết nối được với bầu trời.

Có thể nhìn trời ở Nhạc sơn, núi và trời có tên cổ là Nhạc Phong.

Giờ phút này, trước mặt Nhạc Phong, mây mù lững lờ.

Cuối đỉnh có một gian nhà, bên trong gian nhà có một ông già mặc áo choàng đen đứng chắp tay sau lưng nhìn núi sông bất tận trước mặt.

Vì cao quá nên ở đây ít người.

Trần Hạo chậm rãi đi tới.

"Chỉ vài tháng trước, tôi rất buồn vì cái chết của ông.

Vài tháng trước, ông là người ông mà tôi luôn kính trọng.

Tôi rất tự hào về bản thân, có một người ông như vậy, và ông đã cho tôi nếm trải sự ấm áp của gia đình!" Trần Hạo nhìn bóng lưng của lão già, không khỏi cười khổ nói.

"Ha ha, Tiểu Hạo, xem ra khoảng thời gian này không gặp, không riêng gì thực lực, tính tình của ngươi cũng trưởng thành nhiều lắm.

Ta vừa rồi đang suy nghĩ,khi ngươi nhìn thấy ta, thì sẽ có biểu hiện và phản ứng như thế nào, nhưng không cần biết Nói gì đi nữa, tất cả đều quá tuyệt vời mới đúng, như ngươi đã nói, trong vài tháng qua, quá nhiều thứ và khúc mắc đã xảy ra! " Trần Điểm Thương nói xong, chậm rãi xoay người.

Với hai ánh mắt nhìn nhau, cả hai người họ đều bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên.

" Tựa như ngươi vừa rồi nói, ta đã sớm không phải ta lúc ban đầu!" Trần Hạo nhẹ giọng nói: "Ta nghĩ mục đích hôm nay hai người chúng ta gặp nhau rất rõ ràng.

Cho nên, không bằng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, ngươi thả người nhà của ta đi, họ không liên quan gì đến ân oán giữa ta và ngươi.

! " "Thả người? Ha ha, ta hứa với ngươi, Cận Đông và cả người yêu của ngươi Tô Đồng Hân, ta cũng sẽ thả bọn họ!" Trần Điểm Thương nói.

"Hả? Ngươi còn bắt Đồng Hân đi?" Trần Hạo nghe vậy không khỏi khỏi có chút kinh ngạc.

"Đúng vậy, Tô Đồng Hân bị người của Thái Dương Minh bắt đi, nhưng cô ấy không chết, lần này là đại diện cho vực giới, cô ấy đến thăm địa cầu.

Ta biết Tiểu Hạo ngươi vẫn muốn Gia đình đoàn tụ, không phải sao,tiếp đến ta củng đem cô ấy cho ngươi, để ngươi và mọi người cùng đoàn tụ với nhau! " Trần Điểm Thương nói.

"ngươi đúng là một tên tiểu nhân bỉ ổi!" Trần Hạo tức giận.

Ngay bây giờ, tay anh nắm lại giơ ra một ngón liền xuất hiện một kiếm khí.

Trong nháy mắt, một tia sáng cuồng bạo truyền về phía Trần Điểm Thương.

Trần Điểm Thương hôm nay muốn chọc tức Trần Hạo.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy thực lực của Trần Hạo.

Mí mắt cũng không khỏi khẽ co giật.

Đó là Vương phẩm! Đòn này rất mạnh! Liền thấy Trần Điểm Thương duỗi tay một chưởng lại.

"Hắc khiên hộ thể!" Một tấm khiên tròn trong suốt màu đen ngay lập tức bao phủ lấy Trần Điểm Thương.

bùm! Hai tia sáng vàng và đen va chạm dữ dội.

Ánh sáng chói lóa ngay lập tức.

Làn sóng khí bốc lên cuốn lấy thảm thực vật trên đỉnh núi với màu vàng làm khô héo một vùng.

Bùm! Gian nhà nơi Trần Điểm Thương tọa lạc, trực tiếp bị vỡ nát, biến thành một đôi mảnh vỡ bắn về phía xung quanh.

Trong lúc nhất thời, bụi bặm cuồn cuộn, đá vụn đầy trời.

Vốn dĩ Trần Điểm Thương chống lại được kiếm khí của Trần Hạo củng là lẽ đương nhiên.

Dù sao hắn cũng là cảnh giới tam phẩm luân xa Vương.

Điều mà hắn không nghĩ tới là.

Trần Hạo thuật pháp Kiếm khí kỳ dị này đột nhiên biến dị.

Như thể có vô số tầng sức mạnh đang thúc đẩy ánh sáng vàng kiếm khí này.

Chỉ thấy hoàng kim kiếm càng ngày càng lớn, năng lượng càng ngày càng mạnh.

Rắc rắc! Hắc khiên hộ thể của Trần Điểm Thương, giống như thủy tinh, trực tiếp vỡ tan từng mảnh.

không xong! Trần Điểm Thương lúc này mới nhanh chóng thu công, cấp tốc né tránh.

Bùm bùm bùm! Mặt đất vỡ tung, kiếm quang lao thẳng vào vách núi đối diện, để lại một hố kiếm sâu ba bốn thước! Trần Điểm Thương liên tiếp lui về phía sau mấy bước, gót chân đã chạm đến bờ mép vách núi, khó khăn lắm mới có thể ổn định định thân của mình.

"Cái gì?" Trần Điểm Thương mở to mắt nói.

"Ngươi đây là loại kiếm pháp gì? Ngươi học những thứ này ở đâu?" Trần Điểm Thương ngạc nhiên ngoài ý muốn.

"Trong Huyền Thiên Công công pháp có một bộ kiếm pháp, gọi là Cửu Thiên Huyền kiếm! chuyên khắc chế những người tà ma ngoại đạo như các ngươi!" Trần Hạo lạnh lùng nói.

" Quả nhiên lợi hại, xem ra, ngươi đã kế thừa đại thần Lăng Tiêu chiến thần toàn bộ trên người, mà Trần Hạo, chúng ta đều là tam phẩm luân xa vương, đều cùng tồn tại đứng đầu trên thế giới này, đừng tưởng rằng ngươi công pháp lợi hại, cho dù là vậy ta vẫn sẽ đánh bại ngươi."! " "nhưn Mấy ngày nay, ta đã làm việc quá sức rồi, sao chúng ta không lập hiệp định.

Trưa mai, tại Nam Việt quốc trấn long tháp, giữa hai chúng ta sẽ có trận chiến quyết định, ngày mai ta cũng sẽ đem gia tộc của ngươi đến, chúng ta sẽ quyết định thắng thua, và cả sự sống và cái chết! " Trần Điểm Thương chống tay sau lưng, lạnh lùng nói.

Chỉ là, tuy rằng mặt hắn vô cảm.

Nhưng lòng bàn tay, miệng hổ đã bị xé rách, máu me be bét, đường gân trên cánh tay củng kịch liệt run rẩy...

(đúng là sau màn ảnh LCD 100in có khác )

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play