Người này tên là Mã Bình.

Đó là một vị đại thiếu gia trong gia tộc.

Mã gia của họ ở toàn bộ Ký Châu.

Tài sản chục tỷ trong nhà.

Còn Mã Bình, đã từng du học Anh Pháp và các nước.

Có thể nói đã có phong thái của một quý ông thì không thiếu quý phái.

Tuy nhiên so với Long gia của Long tổ, Mã gia của bọn họ tự nhiên kém hơn rất nhiều.

Do đó, hắn chỉ có thể ngồi trong tàu chở khách phía sau của hạm đội.

Chỉ người có danh tính cao nhất trong toàn đội mới được ngồi trên tàu chính.

Mà nhìn vào đều biết, Mã Binh thích vô cùng Long Phỉ Phỉ.

Hiện tại nghe Mã Bình hỏi, mọi người nhìn Trần Hạo trên dưới nhìn không ra cao hứng.

"Tôi không biết anh ta, chính Hiểu Phàm đã đề nghị anh ta cung tham gia buổi tiệc Thánh Đảo!" Long Phỉ Phỉ nhíu mày, hiển nhiên là kiêu ngạo,cô thật hận cảm giác bị khống chế này.

Nhưng so với Mã Bình, người này có vẻ còn khó chịu hơn.

Bởi vì từ nãy giờ.

Anh rất im lặng.

Chẳng lẽ là muốn dùng sự im lặng này để thu hút sự chú ý của chính anh sao? Ha ha, toàn sâu bọ anh không thèm đếm tới.

Long Phỉ Phỉ nghĩ đến trong lòng chán ghét.

Trái lại, Mã Bình vốn có chút chọc phá trước đây nay đã trưởng thành và vững vàng hơn.

"Ồ? Vậy vị bằng hữu này, hẳn là danh môn không tầm thường đây?" Nhìn Long Phỉ Phỉ thái độ đối với mình, trong lòng Mã Bình không khỏi có chút đố kỵ Tuy nhiên, hắn chỉ có thể đi tàu bình thường, và có vẻ như anh chàng này, mặc mày khó chịu vì sự đố kỵ vẫn không khỏi có chút khúc mắc, lập tức phải hỏi thăm rõ ràng.

"Mà thôi, đừng hỏi Mã Bình.

Tôi cũng nghĩ cậu ấy có tâm trạng không tốt khi ở một mình nên tôi dẫn cậu ấy đi chơi cho vui.

Mọi người quen biết nhau một chút, nói không chừng sau này sẽ là bằng hữu! " Điền Hiểu Phàm lúc này nhìn thấy Mã Bình có chút chằm chằm vào vào Trần Hạo, liền vội vàng đổi chủ đề.

Một số người đã gặp nhau và nói về những điều khác.

Về phần Trần Hạo, chính là nhìn quanh đảo.

Chưa kể, khi đi chơi với họ, tâm trạng của anh quả thực tốt hơn rất nhiều.

Anh cũng nghĩ, nếu cứ ôm mãi thế này, chẳng phải là phụ lòng với tấm lòng thành của cô ta Điền Hiểu Phàm, muốn trò chuyện vui vẻ với bọn họ.

Tại thời điểm này.

Có một tiếng nổ.

Một loạt phát nổ trực tiếp trên đầu mọi người.

Ngay sau đó, tại bến cảng, lài là 1 loạt phát nổ tập thể tại cảng.

Khá ngoạn mục.

"Haha, bằng hữu thất lạc đã lâu, cuối cùng cũng đợi được ngươi tới!" Sau những người này, bước ra một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest.

"Khương Dũng!" "Mã Bình, đã lâu không gặp, ta chờ các ngươi rất lâu! Đại tiệc bắt đầu rồi!" Rõ ràng Khương Dũng ăn mặc chỉnh tề này là bạn của Mã Bình.

Chính anh là người tổ chức sự kiện ăn chơi này cùng Mã Bình.

Hai người đến ôm với nhâu thân mật kiểu chảo hỏi.

"Haha, Phỉ Phỉ, để ta giới thiệu với ngươi, đây là người mà ta nhắc tới ngươi, bằng hữu khi còn bé du học ở nước Pháp, Khương Dũng Khương đại gia, tại Nam Việt quốc, hắn đã nổi danh mấy đời.

là thương gia lớn có tiếng, và hơn nữa là có mối quan hệ tuyệt vời với Hiệp hội võ đạo Quốc tế! Trong gia đình còn có tài sản hơn 100 tỷ nữa! " Mã Bình giới thiệu.

Nói xong, mọi người khẽ mở miệng nhìn về phía Khương Dũng.

Ảnh hưởng của Khương gia trong Nam Việt quốc ai cũng biết, không ngờ bằng hữu của Mã Bình lại chính là dạng này.

Còn Long Phỉ Phỉ, bởi vì hoàn cảnh gia đình, khi ở chung với mọi người, nhất định sẽ có cảm giác ưu việt khác hẳn với người thường.

Chỉ sau khi hiểu rõ lai lịch của Khương Dũng này, Long Phỉ Phỉ ánh mắt cũng không khỏi sáng lên.

Lại liếc nhìn Khương Dũng này một cái.

Sau một lời chào đơn giản.

Khương Dũng hỏi: "Mà, Mã Bình,các ngươi sao bây giờ mới tới? Đã không phải đồng ý đi trước vài ngày rồi sao, mầy ngày đó các ngươi có chuyện gì sao!" "Đừng nhắc tới, trong khoảng thời gian này, toàn bộ thành Ký Châu của chúng ta, thậm chí toàn bộ cấu trúc ngầm của Hoa Hạ đều trải qua những thay đổi lớn.

Ta vẫn luôn ở bên cạnh phụ thân, giúp đỡ xử lý!" Mã Bình nói.

"Ta hiểu rồi, ta nghe nói là Huyền Dương Điện? Nơi đó có một thế lực lớn, ta nghe nói từ phụ thân của ta thậm chí có một số thế lực ngầm của Nam Việt quốc, thậm chí có một số người nổi tiếng cũng đã tới gia nhập, Tôn chủ Huyền Dương Điện, nghe nói hắn là nhân vật tàn nhẫn, tiếp cận bên hắn, có thể bảo hộ được gia tộc ngàn năm! " Khương Dũng nói.

Một số gia tộc lớn là như vậy, bởi vì họ có đủ tiềm lực tài chính,cho nên đến tiếp xúc, họ khác với những người bình thường.

Ví dụ, những điều như gia tộc giàu có gắn bó với gia tộc môn phái nghe có vẻ vô lý đối với người bình thường.

Tuy nhiên, đối với những người đã có mạng lưới chắc chắn, nó đã là chuyện thường ngày.

"Mà này, Mã Bình, phụ thân của ngươi ở Ký Châu, cùng Huyền Dương Điện có quan hệ sao?" Khương Dũng hỏi.

Mã Bình không khỏi lắc đầu: "Cái này thật sự là không có.

Có quá nhiều gia tộc chư hầu, nhưng tôn chủ của Huyền Dương Điện tự mình xem ra có không ít của cải, cho nên hắn xem thường không ít gia tộc, muốn tạo được mối quan hệ phải trải qua nhiều tầng xét duyệt! " "Hừm, các ngươi gia tộc thương nhân giàu có, cũng xứng hàng Huyền Dương Điện, ngươi biết Trần tiên sinh tôn chủ là ai sao? Lại là cấp bậc gì tồn tại cao siêu, như thế bảo sao người bên ngoài nói quy thuận liền có thể quy thuận!" Long Phỉ Phỉ nghe vậy không khỏi lắc đầu khinh thường.

"Hả? Phỉ Phỉ, ta biết gia tộc của ngươi có quan hệ với Huyền Dương điện, vậy tôn chủ họ Trần? Và, ngươi đã gặp Trần tiên sinh chưa?" Mã Bình không khỏi có chút kinh ngạc.

"Ta làm sao thấy được,nhưng ta biết Trần tiên sinh rất phi thường và lợi hại, thuộc hạ của hắn đều lại càng là cao thủ xuất chúng, còn có một ít, cùng ông nội ta có chút quan hệ không tầm thường!" Long Phỉ Phỉ vừa nói, trong mắt hiện lên vẻ tiếc nuối.

Cô vẫn nhớ rõ ánh mắt ngưỡng mộ trong mắt anh khi ông nội kể về Trần tiên sinh.

Hơn nữa, trước khi rời đi lần này, ông nội còn dặn dò bản thân một chỉ thị đặc biệt, chỉ có bốn chữ: Nắm lấy cơ hội!!! Nhưng khi cô hỏi ông ấy nắm bắt cơ hội nào, ông ta từ chối nói tại sao cô lại hỏi ông nội.

Chẳng lẽ là ông nội đặc biệt nhắc tới chuyến đi đại tiệc này sao? Long Phỉ Phỉ nghĩ thầm.

Bởi vậy nhìn thấy Khương Dũng này, Long Phỉ Phỉ ánh mắt, không khỏi ở trên người hắn.

Mọi người cười nói rôm rả và họ đã đến bàn tiệc.

Và ngay sau khi mọi người rời cảng.

Một con tàu kỳ dị, giống như một bóng ma, ban đầu chỉ là ảo ảnh và dần dần hiện thực hóa.

Cuối cùng, nó bất ngờ xuất hiện trên mặt biển.

Con tàu chở khách lạ này đã từ từ tiếp cận cảng.

Vì nó xuất hiện quá nhanh và quá lặng lẽ.

Vì vậy, nó không gây ngạc nhiên cho bất kỳ ai.

Sau khi ghé cảng.

Cabin mở ra.

Hai cô gái có khí chất phi thường mặc đồ trắng xuống thuyền.

Chỉ là hai cô gái này đều được che đậy bằng một tấm màn che nữa mặt.

Khi người ta muốn nhìn thấy rõ hai khuôn mặt của họ thì đó một cách tuyệt vọng, luôn có một cảm giác mơ hồ do chỉ thấy mờ mờ ảo ảo mà lại tuyệt đẹp vô cùng.

"Sư tỷ, chúng ta cùng chị Hàm cõng trên lưng xuất hiện như vậy có được không? Rốt cuộc lần này đến thế giới trần gian này, chúng ta còn có nhiệm vụ đặc biệt sao?" Một trong hai cô gái tò mò nhìn mọi người xung quanh, và hỏi với vẻ lo lắng.

"Sợ cái gì, đừng lo lắng, không sao đâu! Nhìn xem, ở đó nhiều người như vậy, mau qua đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play