Edit: Phạm Hoàng Chương 640: Bên trong phệ hồn thuật “Ý ngươi là ai đó đã truyền cho anh ấy ba chương đầu tiên? ngươi có biết người đó là ai không”
Trần Hạo ngạc nhiên hỏi.
”
Trần Hạo tiên sinh, tôi không có gặp qua người này.
Chỉ là lão gia Ngô Tam Phong nói cho tôi biết.tôi củng nghe từ ngài ấy nói.
Nhưng mà nghe ngài đó nói là có vị thần bí kia đến quân đội, thật giống như là muốn Ngô lão tiên sinh hỗ trợ cất đặt một vật, vì cảm tạ hắn, liền người bí ẩn đó đã đưa cho ngài ấy ba chương đầu của phương pháp đó, ngài nghĩ sao về người này, so với Ngô Tam ai sẽ hơn,, nên Ngô Tam Phong lão gia rất kính trọng,dù tuổi của người đó đương nhiên không quá trẻ, nhưng chỉ là tôi suy nghĩ nát óc, cũng nghĩ không ra Ngô lão tiên sinh sẽ đối với người nào như thể kính trọng, thậm chí là sùng bái?”
Mã Tiến nói.
Câu nói này khiến tim Trần Hạo đập nhanh hơn.
Bởi vì anh ấy đã đoán ra được.
Chẳng lẽ là Tần Bá? Trên đời duy nhất chỉ có Tần Bá mới có thể! “chuyện này xảy ra khi nào?”
“Tám tháng trước!”
Mã Tiến không khỏi thở dài: “Chỉ trong tám tháng, y thuật của tiên sinh Ngô Tam Phong đã đạt tới mức phi thường, Trần Hạo tiên sinh, ngài lại càng thêm phi thường hơn, không thể tin được!”
“Tám tháng trước?”
Không sai, thật sự là Tần Bá? Tần Bá củng mất tích được một năm rưỡi.
Trong nửa năm đầu tiên bắt đầu dạy cho mình,sau đó ông ấy đã nhận được một tín vật và rồi vội vã rời đi.
Lần này, ông ấy biến mất đã tròn một năm rưỡi, mặc cho sau này mình gặp nạn cũng không cách nào tìm ra được.
Như thể đã bốc hơi khỏi nhân gian.
Nhưng có một điều chắc chắn.
Đó là Tần Bá rất mạnh, cực kỳ mạnh.
So với Mạc Thương Long, so với ông nội Tần Bá mạnh hơn nhiều.
Ngay cả bản thân, dù ở đỉnh cao phong độ cũng không phải là đối thủ của Tần Bá.
Còn nếu như có thể nhìn thấy Tần Bá.
Mình nhất định không cần bị động như vậy.
Trần Hạo hỏi.
Hơn nữa, chính là Tần Bá rất có thể đã xuất hiện.
“Đúng, nhân tiện, ngươi có thể giới thiệu tôi với anh Ngô Tam Phong được không?”
Bất kể có phải hay không phải là Tần Bá, thì nhất định phải thử.
“Chuyện này đương nhiên không có vấn đề gì, tôi nghĩ Ngô lão tiên sinh, ông ấy nhất định sẽ muốn gặp ngài, Trần Hạo tiên sinh, đúng vậy, Trần tiên sinh thông thạo y thuật tuyệt đỉnh, ông ấy đang gặp phải bệnh nan y.”
Bây giờ, thật sự là không thể đối phó được, tình trạng của Tô lão phu nhân rất khó chữa trị, cho nên tôi sẽ tiến cử Trần Hạo tiên sinh với ông ấy, nhưng liệu tiên sinh Trần Hạo có thể giúp ông ấy và cứu mạng của hơn một trăm đứa trẻ được không”
“Không phải giúp tôi Mã Tiến đâu, mà là cứu hơn một trăm đứa trẻ! Nếu có thể, tôi liền quỳ xuống nguyện ý theo ngài Trần Hạo!”
Mã Tiến nói xong sắp quỳ xuống.
Anh ta được Trần Hạo nâng đỡ.
“Hơn trăm đứa trẻ? Có chuyện gì vậy?”
Trần Hạo ngạc nhiên.
“thần y Mã Tiến đang nói về bệnh cúm kỳ lạ mà thành phố chúng tôi đã trải qua trong hai ngày qua? Hơn một trăm trẻ em đang chết dần chết mòn, vẫn chưa ai có thể chẩn đoán ra nó!”
Vương Tuệ Mẫn nói.
“Đúng vậy!”
Mã Tiến vội vàng nói.
“Ngươi có thể cho ta biết về triệu chứng chung của họ không?”
Trần Hạo hỏi.
Dù chưa bao giờ tự rêu rao mình là anh hùng người tốt lành gì, nhưng anh sẽ không bao giờ đồng ý chuyện này chỉ vì Mã Tiến giúp anh giới thiệu với Ngô Tam Phong.
Trên thực tế, hơn một trăm trẻ em có các triệu chứng giống nhau và đang gặp nguy hiểm.
Nếu tự mình chữa được mà không giúp, Trần Hạo dù có chết cũng không tha.
Mã Tiến lúc này mới nói đến triệu chứng.
Không thể nào? Lời này nói ra, trong lòng Trần Hạo càng thêm choáng váng.
Những triệu chứng này hơi giống với những triệu chứng phát sinh sau khi bị phệ hồn thuật, sau khi bị phệ hồn huyết một phần về sau sẽ sinh ra triệu chứng này.
Không phải là cảm cúm? Làm sao có thể ác độc như vậy? Đó là một loại tà công.
Phệ Hồn thuật là một trong những thuật pháp có trong tâm trí anh.
Vào ngày đó, anh đã buộc phải thực hiện loại tà công này.
Làm sao hiện tại có người thực hiện phệ hồn thuật ở đây? Chẳng lẽ ngoài chính mình còn có người khác? Trần Hạo khó hiểu.
Nhưng đã quá muộn để nghĩ về điều đó.
Đầu tiên phải xác định xem những đứa trẻ này đã bị phệ hồn thuật như thế nào.
“Cũng không muộn, ta cùng ngươi đi một chuyến!”
Trần Hạo vội nói.
“tốt quá, Trần Hạo tiên sinh, vừa rồi viện trưởng đang tổ chức cuộc họp nghiên cứu.
ngài trước tiên sẽ cùng tôi đến nghe triệu chứng, tôi sẽ đưa anh đến phòng cách ly!”
Mã Tiến nói.
Không lâu sau, Trần Hạo đã đến bệnh viện.
Tại sảnh bệnh viện, có thể thấy nhiều bật phụ huynh đang khóc.
Đúng vậy, sau tất cả, phát sinh ra sự việc này, đối với một gia đình, đã tạo đả kích thật thảm khốc.
Trần Hạo đi theo Mã Tiến bốn người bọn họ một đường đi tới phòng họp.
Bởi vì thân phận cấp trên, Mã Tiến đem người tiến vào, cũng không hỏi nhiều.
Tất cả đều đứng dậy chào Mã Tiến và chào từng người một.
Trần Hạo tìm một chỗ rồi ngồi xuống, một đoạn tin tức đang chiếu trên màn hình lớn trong phòng họp.
“Trong phòng cách ly, hơn một trăm đứa trẻ nhỏ có báo cáo rằng bệnh tình đang nguy kịch, và hơn một trăm sinh mạng mong manh vừa đến với thế giới này đang có nguy cơ sẽ chết.”
“Tình trạng này đã diễn ra trong ba ngày.
Hơn một trăm trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ bị sốt và nôn mửa cùng một lúc.
Theo ghi chép trong sổ bệnh án tổng hợp, tất cả hơn một trăm đứa trẻ bị nhiễm trùng phổi ở các mức độ khác nhau.
Bệnh viện cho biết nguyên nhân của sự lây nhiễm vẫn đang được điều tra, và nó phải là sự xâm nhập của một loại vi rút mới.
”
khi chúng bị ốm thì sau đó là phát ra trạng thái này.
Khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ đứng đầu tràn đầy lo lắng, ngẩng đầu nhìn tòa nhà bệnh viện cao ngất, nói: “Bệnh viện đã thành lập đội cấp cứu khẩn cấp gồm nhiều chuyên gia y tế, hy vọng có thể cứu vãn, cứu rỗi được trăm người tính mạng nhỏ này.”
Nhiều mảnh đời nhỏ bé thật tội nghiệp.
”
“Các bạn đồng nghiệp thân mến, chúng ta hãy chung sức để cứu chữa cho hơn một trăm đứa trẻ đáng yêu này!”
Lâm Trung Hoa, trưởng bệnh viện nhân dân số 1 Kim Lăng, tắt TV và nói với mọi người có mặt: “Mọi người đều biết tình hình nghiêm trọng mà chúng tôi đang phải đối mặt.
Nếu tất cả những điều này trở thành hiện thực, thì đó sẽ là một sự xấu hổ trong lịch sử y học và vụ bê bối sơ suất y tế lớn nhất thế giới.
Danh tiếng của bệnh viện sẽ không còn nữa”
.
“Mọi người ở đây đều là chuyên gia trong lĩnh vực này.
Có những bệnh viện trực thuộc, và cũng có những nhân tài cấp cao được cử đến từ các bệnh viện khác.
Khi bọn họ gặp nguy hiểm, họ rất trong đợi kỳ vọng vào chính quyền và người dân.
Tôi không nói nhiều chuyện ngoài lề, hãy nói về nó., xem có cách nào có thể cứu sống hơn một trăm đứa trẻ không.
”
“Trước khi có kết quả của xét nghiệm cấy virus, chúng tôi không có giải pháp nào tốt.xem bệnh không đúng.
Không thể nào sử dụng thuốc tùy ý được?”
Một vị bác sĩ trung niên nói.
Thật sự số đen tám kiếp, bị cử đi làm nhiệm vụ kinh khủng này.
Nếu thành công tốt đẹp, danh lợi ắt thu về, báo chẳng nói chẳng rằng sẽ ca tụng, sau khi trở về còn có thể sẽ được bệnh viện khen ngợi.
Nếu thất bại, tương lai của sẽ chấm dứt.
Hơn một trăm trẻ em, nghĩ về trách nhiệm y khoa , cảm thấy sống lưng lạnh toát.
“Bắt mạch, nó giống như bị nhiễm trùng phổi.
Nhưng đã dùng hết thuốc kháng sinh.
Vẫn không có cải thiện, thật đáng nghi ngờ”
, một bác sĩ già người Trung Quốc nói.
Sau khi hai người nói xong, trong phòng họp nhất thời im lặng.
Cái nhìn về một bên là Trung Quốc và một bên là phương Tây này chính là điều mà mọi người ở đây đang lo nghĩ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT