“Quá xinh đẹp, em gái, sao khi nãy không nhìn thấy có em vậy?”

Long Chí Viễn đột nhiên nheo mắt hỏi.

“Có lẽ cậu Long quá bận, cộng thêm vừa rồi có người gây chuyện, đương nhiên cậu Long không thèm để ý đến eml”

Cô gái cười nhẹ.

Cười lên càng đẹp hơn nữa.

Cô gái nói xong tiếp tục rót rượu cho Long Chí Viễn.

Nhưng Long Chí Viễn đã nắm lấy tay cô, “Em xem, em vừa mới làm rượu đỏ đổ lên người tôi, không thể cứ xin lỗi tôi là xong, nhất định phải dùng một cách nào đó khiến tôi vui, khiến tôi không tức giận mới được!”

“Vậy thì… cậu Long, có cách nào có thể làm cho cậu vui vẻ?”

Cô gái xấu hổ nói.

“Haha, đến, đến, đến đây với tôi! Đến phía sau!”

Long Chí Viễn thấy còn hơn một tiếng nữa mới chính thức bắt đầu, vừa hay có chuyện tranh thủ khi rảnh rỗi.

“Cậu Long, bây giờ?”

“Chị dâu, em ra đằng sau có chút chuyện, sẽ lập tức quay trở lại ngay, haha!”

Người trước mặt anh đương nhiên là Dương Lan Xuyên, còn có em gái của Dương Lan Xuyên là Dương Trúc Linh, cùng mấy người bạn học của Dương Trúc Linh, cũng được gọi Dương Trúc Linh rủ tới.

Ánh mắt khinh thường lóe lên trong mắt Dương Lan Xuyên.

Đương nhiên, biết rõ Long Chí Viễn đi làm gì.

Thậm chí tối hôm qua, Dương Lan Xuyên đã cãi nhau với Long Chí Viễn vì một số chuyện.

Tại sao? Đó chính là vì đại tiệc sinh nhật ngày hôm nay.

Dương Lan Xuyên có ý muốn gọi Khải Minh tới.

Ý kiến cũng rất đơn giản, hôm nay cũng là ngày mà Dương Lan Xuyên cô ta muốn khoe khoang một phen, chắc chắn là muốn Khải Minh tới.

Hơn nữa đây là đâu? Villa Ôn Tuyền, lúc đầu đây chính là nơi khiến bản thân tăm tối nhất.

Quản gia ở một bên nhắc nhở.

“Ta biết rồi, ngươi đừng lo lắng, ta sẽ quay lại nhanh thôi”

Long Chí Viễn nói.

Sau đó anh dẫn người đẹp đi về đằng sau.

“Chí Viễn, anh đang làm gì vậy?”

Lúc này, một cô gái đứng trước mặt Long Chí Viễn.

Và ở đây, còn làm mất mặt Khải Minh, thì còn không thể yên ổn được.

Thực sự nói trắng ra, chính là một lần hai lần làm mất mặt Khải Minh là chưa đủ, Dương Lan Xuyên chính là muốn Khải Minh ở trước mặt mình bị bẽ mặt, nhìn thấy thời khắc sự oanh liệt của bản thân, phải làm cho anh ta thực sự hối hận, làm cho anh ta cảm thấy khó chịu.

Đã nhìn thấy chưa, rời xa Khải Minh nhà anh thì có làm sao, tôi nở mày mở mặt khác đi thế nào, anh phải hối hận đi.

Chí là đơn giản như vậy thôi.

Dương Lan Xuyên không nghĩ về bất cứ điều gì khác.

Nhưng Long Chí Viễn thì khác, bởi vì bữa tiệc sinh nhật lần này tổ chức ở đây, chính là nhắm đến Khải Minh.

Vì vậy, hai người họ đã cãi vã vài câu Tất nhiên, cũng không lay chuyển được Long Chí Viễn Lúc này, Dương Lan Xuyên đã dẫn theo em gái rời đi, cũng không quan tâm đến anh ta.

“Ây ya, Chí Viễn, cậu rốt cuộc muốn làm gì vậy? Dẫn em đến khu phòng khách để làm gì? Õ đằng trước còn có rất nhiều khách của cậu?”

Cô gái nói.

“Hahaha!”

“Em nói tại sao tôi lại đưa em tới đây, vào đi!”

Long Chí Viễn nhe rằng cười lớn, sau đó nắm tay cô gái đẩy vào một gian phòng.

“Anh làm gì vậy!”

Cô gái hét lên kinh hoàng, “Có người không? Cứu mạng!”

“Mẹ kiếp, toàn bộ biệt thự hôm nay là của ta, để ta xem ai dám…”

“Bụp!”

Đột nhiên, cánh cửa bị bật tung.

Liền thấy ba năm người trực tiếp xông vào.

“Em gái,mẹ nó, mày dám động đến em gái tao, đã quay lại chưa? Ta nghĩ mày không muốn sống nữa rồi!”

Một người đàn ông bước tới, nói một cách hung tợn.

Vài người bên cạnh lấy điện thoại di động ra, và quay lại.

“Thật là trùng hợp, hóa ra là cậu Long, được rồi, mày dám xúc phạm người em gái yêu quý nhất của tao như vậy, tao sẽ giết chết mày!”

Nói xong Thiết Tam bật dậy đánh vào ngực Long Chí Viễn.

Long Chí Viễn từ trên đầu giường, trực tiếp bay đến chỗ khác.

Ôm lấy ngực, anh ta cảm thấy máu sắp trào ra.

“Giữ nó lại cho tao!”

Thiết Tam nói với người của mình.

Vài người lập tức ấn Long Chí Viễn xuống.

Long Chí Viễn sợ tới mức sắc mặt tái nhợt: “Người đâu, người đâu!!!”

Thiết Tam cười lạnh.

“Ai”

“Tao đây!”

Thiết Tam gầm lên, lại bị tát.

Long Chí Viễn nuốt nước miếng.

“Vậy thì anh muốn như thế nào?”

Lúc này tiếng hét kiệt sức khàn khàn cố gắng gào lên.

“Gào đi, gào mạnh vào, trong phòng này cho dù có hét toáng rách cả cổ họng cũng không ai nghe thấy đâu.

Mày đã phái người giết tao trước, hiện tại lại làm chuyện này với em gái của tao, Long Chí Viễn, tao với mày không đội trời chung!”

“AI Anh, anh đến rồi, khi nãy em rất sợ!”

Cô gái lập tức bước đến bên người đàn ông.

Về phần Long Chí Viễn, hắn sửng sốt, vội vàng đứng lên, nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông đi vào, đồng tử bất giác nhảy dựng lên.

“Thiết… Thiết Tam? Tại sao là anh? Làm thế nào anh vào được?”

Long Chí Viễn trực tiếp toát ra mồ hôi lạnh.

Nói xong lại giáng xuống một cái bạt tai.

“Anh … anh Tam, tôi sai rồi, tôi sai rồi, anh từ khi nào có em gái vậy? Tôi không hề biết!”

Long Chí Viễn cả người lập tức mềm nhữn.

“Bụp!”

Giáng một cái tát thật nặng vào mặt anh ta, “Mày còn dám hỏi lại tao, mày đối xử với em gái tao như vậy, mày còn biện cớ cho mày sao?”

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi! Thiết Tam, tuy rằng chúng ta có ân oán, tôi biết anh muốn trả thù tôi.

Nhưng nói trắng ra, anh chỉ muốn tiền phải không? Hôm nay là sinh nhật của tôi, trưởng bối nhà họ Long của chúng tôi cũng đã tới, chúng ta có gì từ từ thương lượng, anh muốn bao nhiêu tiền? Tôi đưa anh là được!”

Long Chí Viễn cũng không ngốc, làm sao còn không nhìn ra được là mình đã bị mắc bẫy to rồi.

Cố tình hãm hại anh ta.

Lúc này thực sự hối hận vì vừa rồi đã không thể kìm chế lại được.

“Ngoài ra Thiết Tam, thân phận của tôi anh cũng biết rõ, đắc tội với tôi không có chút tốt đẹp gì, có đúng không? Hơn nữa tôi nghe nói rồi, toàn bộ biệt thự đều có thiết bị giám sát an ninh.Các người không ở đây lâu được đâu, sẽ bị người của tôi phát hiện, đến lúc đó bọn họ nhanh chóng tới, anh cũng không có kết cục tốt đâu, thì thế này, cầm lấy tiền, anh rời đi!”

Long Chí Viễn vội vàng nói.

“Được đấy, Chí Viễn, đã đến lúc này rồi, còn không quên hù doa tao, còn nữa, chúng tao đi vào là từ cửa sau, hơn nữa mày có biết thiết bị giám sát an ninh năm đó là do ai thiết kế lắp đặt không?”

“Tao nghĩ rồi, cũng đơn giản thôi.

Hôm nay mày đã xúc phạm đến em gái tao, để tao bắt được tại trận, vậy như này đi, tao cũng không cần mấy đồng tiền dơ bẩn của mày, mày quỳ trước xuống trước mặt tao đi, gọi tao ba lần ông nội.

Sau đó thêm đằng sau câu “Tôi là súc sinh”

.

Thì tao sẽ tha cho mày, thế nào?”

Thiết Tam cưỡi lạnh.

“Anh đừng hòng!”

“Bụp!”

Lại là một cái tát vào mặt, còn cứng miệng, “Hôm nay Thiết Tam tao bằng bất cứ giá nào, cùng lắm thì cùng mày chết, dù sao thì tên xấu xa như mày cũng sẽ không tha cho tao!”

Nói xong, Thiết Tam muốn cầm dao.

Nhìn Thiết Tam hai mắt đỏ hoe, anh ta cũng biết anh ta và Thiết Tam là kẻ thù không đội trời chung, thực sự chuyện gì cũng có thể làm ra được.

“Đừng, không, đừng, tôi gọi, anh Tam, tôi gọi!”

Lúc này, Long Chí Viễn kinh hãi quỳ xuống: “Ông nội, tôi là súc sinh!”

ñ) ”

Liên tiếp gọi 3 lần Hơn nữa cảnh này, cũng đã được những người còn lại quay hết lại Và đợi đến khi Long Chí Viễn gọi lần thứ ba.

Anh ta đột nhiên ngầng đầu lên, kéo tấm ga giường bên cạnh, ném về phía Thiết Tam Sau đó tự mình đứng dậy, mở cửa sổ, trực tiếp nhảy ra ngoài.

“Mẹ kiếp, đừng để tên nhóc này chạy mất!”

Thiết Tam cũng sửng sốt, vội vàng đuổi theo.

Nhưng Long Chí Viễn vừa chạy vừa hét, tất nhiên làm cho bảo vệ ở trước mặt nghe thấy động tĩnh.

“Cậu Long!”

Liền thấy Bọ Cạp dẫn theo một đám vệ sĩ trực tiếp chạy tới…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play