*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Minh Tuyết là người gọi tới.

Cô ta nói rằng trưa mai sẽ tổ chức họp lớp cấp 3.

Kêu Trần Hạo nhớ phải đến, không được phép quên.

Đã ba ngày trôi qua kể từ ngày Trần Hạo đi ăn ở nhà hàng hôm đó.

Tần Nhã cũng đã đi được ba ngày.

Lý Minh Tuyết nói rằng sau này ai cũng phải đi thực tập, rồi làm việc, lập gia đình, nhân cơ hội bây giờ nên tổ chức gặp mặt nhau một lần.

Vốn dĩ Trần Hạo không muốn đi, nhưng không đi không được, ngày hôm qua Trần Hạo đến cắt băng khánh thành ở công ty đầu tư mới khai trương, lúc chuẩn bị rời đi thì gặp Lý Minh Tuyết, cô ta cũng có mặt tại nơi đó.

Ngoài ra, còn có một nữ sinh học cùng trung học với Trần Hạo, tên là Giang Tuyết Tình.

Giang Tuyết Tình khi còn đi học chính là là lớp phó học tập của lớp, cậu ấy chắc chắn được coi là người tiêu biểu trong lớp, học lực rất xuất sắc, giống như Lý Thi Hàm, cậu ấy luôn có mối quan hệ không tệ với người cũng học rất giỏi là Trần Hạo.

Hiện giờ Giang Tuyết Tình đã trở lại Huyện Bình An phát triển, cũng có một công việc tạm ổn.

Nhìn thấy Trần Hạo, cũng tỏ ra khá thân thiết, liền nhiệt tình mời Trần Hạo cùng đi họp lớp.

Trần Hạo không tiện từ chối nên đã đáp ứng.

Sau khi cúp điện thoại.

Trần Hạo nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại di động, là tin nhắn của Giang Tuyết Tình.

“Này, Trần Hạo, khi nào thì ngươi đi?”

Trần Hạo biết nhà của Giang Tuyết Tình ở ngay trong huyện bình An, không cách khách sạn mà Trần Hạo đang ở quá xa.

Hôm qua gặp nhau, Trần Hạo đã trêu chọc cô tăng, ngày mai sẽ cùng đi với cô.

Giang Tuyết Tình vừa cười vừa đáp ứng.

“Ngay bây giờ tôi đi!”

Trần Hạo đáp.

“Được rồi, tôi phải gội đầu đã, cậu đợi tôi 40 phút.

Lát nữa sẽ gặp nhau ở trạm xe buýt trên đường Tiểu Bình!”

“Được!”

Khi Giang Tuyết Tình làm lớp phó học tập, cô ấy vẫn là kiểu con gái trầm tính, ít nói.

Chỉ thích học, và chỉ thích chơi với những bạn học giỏi.

Giống như Lý Siêu, thuộc gia tộc quyền thế trong lớp, Lý Văn Dương giàu có nhất lớp, nhưng bởi vì bọn họ nghịch ngợm, Giang Tuyết Tình đặc biệt không thích nói chuyện với bọn họ.

Nhưngngày hôm qua khi nhìn thấy cô ấy, Trần Hạo đã cảm thấy có một sự thay đổi lớn.

Cô ấy vui vẻ hơn, năng động hơn rất nhiều vàđôi khi còn rất thích đùa với mọi người.

Haizzi! Có lẽ những cô gái đã trải qua cuộc sống xã hội sẽ thay đổi.

Ngoài ra, còn phải nhắc đến một chuyện nữa, khi bắt đầu năm 2 trung học, Trần Hạo cùng giang tuyết tình còn có một gia đoạn mập mờ về tình cảm.

Không phải do Trần Hạo hấp dẫn! Mà bởi vì Trần Hạo khi đó trông khá thư sinh, vừa trung thực lại học giỏi, lại hay nói chuyện với cô ấy, lâu dài đã hình thành một thứ tình cảm rất khó diễn tả.

Tuy nhiên, sự mập mờ với Giang Tuyết Tình chỉ kéo dài một thời gian ngắn, sau đó cũng tan biến.

Trần Hạo lúc này cũng đã mặc quần áo xong.

Anh lấy chìa khóa xe và lái chiếc Benz G đến trạm xe buýt Đường Tiểu Bình! Hiện tại cũng không cần quá điệu thấp làm gì, dù sao đây cũng không phải là trường đại học.

Mà Trần Hạo lái xe cũng phải phải để khoe khoang, vì anh thực sự cần một phương tiện đi lại.

Hơn nữa lần hội tụ này rất có thể Lý Thi Hàm cùng Trần lâm cũng sẽ tới, tuy rằng họ không biết danh tính thật sự của Trần Hạo nhưng bọn họ lại biết anh rất giàu có, cho nên Trần Hạo cũng không để ý nhiều nữa.

Sau khi đến nơi, vẫn còn nửa tiếng nữa mới đến thời gian hẹn nhau.

Vì vậy Trần Hạo lái xe đến bãi đậu xe gần đó.

Anh đến quán trà sữa mua hai cốc trà sữa, rồi đi bộ ra bến xe đợi Giang Tuyết Tình.

“Trần Hạo?”

Đúng lúc này, có một giọng nữ gọi Trần Hạo ở bên cạnh.

Trần Hạo quay đầu nhìn qua.

Anh thấy một cô gái đang ôm cánh tay một chàng trai một cách trìu mến, cả hai đều đeo kính râm và ăn mặc sành điệu.

Chỉ là họ rất đối lập với nhau, người con gái thì vóc dáng tinh xảo, đẹp đẽ, nhưng con trai thì vừa lùn vừa mập! Trên mặt cũng đầy vết rỗ, nhìn chả khác mẹ gì con lợn úp cái tổ ong lên mặt.

Nhưng xem ra họ rất yêu nhau.

“Trần Hạo, mấy năm nay không gặp cậu quên tôi rồi sao?”

Cô gái tháo kính râm ra và nói.

“Cậu là Vương Nhị!”

Trần Hạo cũng nhận ra.

Đồng thời, khi bạn trai cô tháo kính, lúc này Trần Hạo cũng nhận ra người ấy là ai.

Hắn tên Tân Hằng, là một đại gia, được các bạn gọi là Trùm, thời đi học cũng khá giàu có, nhưng anh ta theo đuổi mười cô gái trong trường thì mười lăm cô từ chối.

Một nửa số cô gái trong đó đã từ chối anh ta tận hai lần! Bởi vì trên mặt anh ta rỗ đến mức không còn chỗ để có thêm cái lỗ nào nữa Mà khi còn bé, anh ta còn bị một trận ốm thập tử nhất sinh, khiến cho phản ứng của anh ta chậm hơn một nhịp so với những người khác.

Nói tóm lại, học sinh trong lớp lúc đó hoặc là bắt nạt Trần Hạo hoặc là bắt nạt hắn, hai người coi như cá mè một lứa vì cùng bị hắt hủi.

Còn Vương Nhị thì sao.

Nhỏ nhắn lại xinh xắn.Còn đến từ đội văn nghệ của trường, còn Trần Lâm đều là vũ công của trường.

Kể cả về độ quyến rũ, Vương Nhị cũng khá hơn Trần Lâm vài điểm.

Anh nhớ lúc đó Vương Nhị rất thân thiện, có rất nhiều người theo đuổi cô ấy, cô ấy cũng đã từng yêu nhiều người.

Nếu không phải người có nhiều tiền thì cũng là người nổi tiếng trong trường ( nói đào mỏ cho nó nhanh smile).

Hoặc cũng là người giỏi thể thao, thậm chí còn là ngôi sao của trường.

Lại có cả loại người lưu manh, giống như xã hội đen của trường học vậy.

Mỗi cuối tuần, kiểu gì cũng có vài chiếc xe máy đến đón cô ở cổng.

(ăn tạp vch) Nói chung, quá khứ của cô đen như tiền đồ chị Dậu vậy! Nhưng khiến Trần Hạo ngạc nhiên, sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ấy vậy mà lại cùng ông trùm kết thành một đôi! Điều này khiến Trần Hạo trợn mắt ngoác mồm.

“Cậu đang nhìn gì vậy? Không ngờ cậu cũng tham gia buổi họp lớp lần này!? Lại nói, đã nhiều năm không gặp cậu rồi!”

Vương Nhị khoanh tay trợn mắt nhìn Trần Hạo.

“Ừ, đã nhiều năm không gặp, hai người vẫn tốt chứ!?”

Trần Hạo bật cười.

“Hừ, chúng tôi rất tốt, Tân Hằng rất yêu thương tôi, hơn nữa hiện tại còn có mấy cái cửa hàng ở ngoại thành!”

Cũng không biết có phải là khoe khoang hay không, nhưng Vương Nhị nói rất nhiều.

Sau đó cô ta lặng lẽ nhìn dáng vẻ Trần Hạo.

Vương Nhị càng cảm thấy tự đắc hơn.

Nàng nhìn được ra, Trần Hạo rất kinh ngạc khi thấy mình đi cùng Trùm.

Còn Trần Hạo thì thực sự có chút ghen tị.

Đây không phải việc có thích hay không, mà đồng dạng hai người từng bị hắt hủi như nhau, anh rõ ràng đẹp trai hơn rất nhiều, vậy mà Tân Hằng lại có bạn gái xinh đẹp như thế, trong khi anh gần đây mới có.

Bất cứ ai cũng cảm thấy khó chịu khi thấy điều này thôi! Mà Vương Nhị lại tỏ ra thích thú khi thấy Trần Hạo có vẻ khó chịu.

“Giang Tuyết Tình lát nữa cũng sẽ tới, chúng ta cùng nhau đi đi!”

Trần Hạo lắc đầu cười khổ nói.

“Hừ, chúng tôi không đi xe buýt, chúng tôi ở đây chờ người, lát nữa bọn Dương Kiên tới đón chúng ta! Tiếc rằng Tân Hằng chưa thi bằng lái ô tô, nếu không đã sớm mua xe rồi”

Vương Nhị nói.

“Vậy được”

Trần Hạo cũng không biết nói gì nữa, liền cùngvới Vương Nhị và Tân Hằng nói chuyện phiếm.

Một lúc sau.

“Trần Hạo!”

Lúc này, một cô gái khác gọi tên Trần Hạo.

Trần Hạo nhìn lên, thấy một cầm một chiếc ô lớn che nắng, tóc dài quấn khăn choàng đỏ, dáng người quyến rũ đang đi bên đường.

Mà theo sự xuất hiện của cô, nhiềuđàn ông trong chỗ để xe cũng phải ngước nhìn.

Ngoại hình,khuôn mặt và khí chất này đủ để thu hút 100% sự chú ý của các chàng trai.

Nhiều cặp mắt của đàn ông đang nhìn chằm chằm vào cô ấy từ trên xuống dưới, mắt chơp như lươn, con ngươi đảo như bi.

Mà cô gái này không phải ai khác,dĩ nhiên chính là Giang Tuyết Tình..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play