Trần Hạo gọi điện thoại cho hai người Đường Nhiên và Triệu Tử Hưng, anh không nói nhiều lời thừa thãi, chỉ kêu bọn họ tự đến biệt thự Vân Đính mà nhìn liền cúp luôn điện thoại.
Lúc nãy Trần Hạo thật có ý định ngá bài với bọn người kia rồi.
Thế nhưng nghĩ lại thì cũng không đến mức đó, về phần Triệu Nhất Phàm, hết lần này tới lần khác trở thành thế này.
Nói trắng ra là, ít nhiều cũng có liên quan tới bán thân anh.
Video ghi lại cảnh Trang Cường cưỡng hiếp mẹ kế là do mình phát ra, khiến Triệu Nhất Phàm chịu kích thích, từ đó khiến cô ta thay đổi cảng xa lạ.
Sau đó thì sao, anh lại đá cô ta một vố đau.
Không biết Triệu Sơn hiện giờ đối xử với Triệu Nhất Phàm như thế nào, nhưng theo Trần Hạo thấy thì cô ta cũng rất vừa lòng, tâm lý cũng có một chút an úi.
Nói như vậy, Trần Hạo đâu cần gọi điện thoại cho Triệu Tử Hưng nữa, để chuyện này im lim lắng xuống không được sao? Không được! Trần Hạo trong lòng có chút ích kỉ Triệu Nhất Phàm xinh đẹp như vậy, nhìn tình hình thì có vẻ đêm nay sẽ trao thân cho người đàn ông khác.
Trong lòng Trần Hạo có hơi không thoải mái.
Mặc dù anh hiện nay không thích Triệu Nhất Phàm, nhưng vẫn là rất khó chịu.
Hơn nữa đây là nhà của mình cơ mà, chủ nhà lại bị một đám người lạ đuổi ra ngoài, chuyện này sao có thể cho qua dễ dàng như vậy được! Trần Hạo bước xuống núi định đi khỏi đây.
“Cậu Trần!”
Đúng lúc gặp được Đường Nhiên đang vội vã chạy tới.
Nhưng mà Trần Hạo hoàn toàn không thèm để ý đến cô ta, mà anh đi tới ven đường, ngoắc tay gọi một chiếc taxi liền lên xe bỏ đi.
“Trời ạ, lần này xong đời rồi!”
Đường Nhiên hoảng hồn nói.
Thật ra là Đường Nhiên có biết chuyện đám sinh viên kia muốn đến biệt thự.
chơi, Triệu Tử Hưng có nhắc qua trước mặt cô ta rồi ‘Vốn là Đường Nhiên cũng không đồng ý.
Thế nhưng Triệu Tử Hưng ỷ vào việc sửa biệt thự mà được cậu Trần khích lệ.
Lại thêm đứa con trai vô tích sự của ông ta cứ lèo nhèo đòi hỏi mãi: Ông ta mới để con trai mình đi thăm quan biệt thự Vân Đỉnh một chút, cũng không có vấn đề gì to tát nhỉ? Dù sao thì đến cả con trai cấp dưới của ông ta là Bạch Tiểu Phi cũng đã đến đây chơi cơ mà.
Cho nên Triệu Tử Hưng mới đồng ý đưa chìa khóa biệt thự cho Triệu Sơn.
Ý là muốn để con trai vào đó nhìn cho biết thôi, xem xong rồi xuống núi ngay.
Bởi vậy Đường Nhiên cũng không quan tâm quá nhiều, nhưng vừa rồi chuyện.
cậu Trần không thèm để ý mình khiến cô ta có hơi thấp thỏm.
Lúc này liền cuống cuồng mà đi lên trên đỉnh núi n đến rồi, mọi người yên lãng chút đi, Nhất Phàm, tớ giới thiệu với cậu, đây là quản gia thân cận của cậu Trần – chủ của biệt thự Vân Đính, chị ấy giống như ba cúa tớ, đều là người được cậu Trần tin tướng! Triệu Sơn cầm một ly rượu đỏ, kéo tay Triệu Nhất Phàm đi đến trước mặt Đường Nhiên.
Bây giờ những người này đều được coi là người dưới trướng cậu Trần.
Cho nên Triệu Sơn cũng quen biết không ít người, ví dụ như Bạch Tiểu Phi, cậu Hoàng, còn có rất nhiều ông chủ lớn của các cửa hàng trên phố thương mại Kim Lăng, Anh ta còn nhận cá Trịnh Duyệt làm chị nuôi nữa Chương 147 Cậu Trần Trần Hạo.
Cho nên anh ta cũng rất quen thuộc người tên Đường Nhiên này.
“Em chào chị Đường Nhiên!”
“Chào cái gì mà chào! Cậu Triệu, cậu có biết lần này mình đã gây ra lỗi lớn ngập đầu rồi hay không?”
Đường Nhiên không còn lời gì để nói nữa.
Lời này vừa ra, biệt thự lúc này mới trở nên yên tính, ngay cá âm nhạc cũng, ngừng lại.
Triệu Sơn khó hiểu: “Lỗi lớn? Em gây ra lỗi gì được chứ? Đường Nhiên mệt mỏi đỡ trán: “Tôi hỏi cậu, ai cho phép cậu tổ chức tiệc tùng ở biệt thự Vân Đỉnh? Không phải chỉ cho cậu lên xem qua, xem xong rồi đi hay sao?”
“Ha ha, ba em đã nói rồi, cậu Trần đang ở tít tận Nam Dương cơ, không có về: đâu, hơn nữa, ngày mai chắc chắn em sẽ biến nó về đẹp đề như cũ!”
Triệu Sơn nói ra các tính toán từ trước đó của mình.
“Nam Dương cái đầu cật nói cho cậu biết đây Triệu Sơn, vừa rồi cậu Trần đã tới đây.
Hơn nữa tôi tin cậu Trần cũng đã gọi cho ba của cậu rồi, những chuyện còn lại, cậu tự đi mà giải thích với ba cúa mình! Đường Nhiên lạnh lùng nói.
“GÌ cơ? Cậu Trần vừa tới đây?”
u Sơn thật không ngờ sẽ như vậy.
Ba anh ta đã nói cậu Trần ở Nam Dương, không ở đây cơ mà.
Triệu Nhất Phàm cũng sững sờ.
“Cậu Trần đã tới đây thì sao mà tôi đâu?”
¡ không biết? Làm gì có cậu Trần nào “Chị Đường Nhiên, có phải chị đã làm to mọi chuyện rồi không, chúng tôi không nhìn thấy cậu Trần, nhưng có gặp một tên nghèo đấy! Ha ha ha!”
“Tên nghèo đấy còn bị chúng tôi đuổi xuống chân núi nữa!”
Chương 147 Cậu Trần Trần Hạo Một đám phụ nữ nhao nhao nhiều lời Đường Nhiên không tiếp tục trả lời những câu hi của bọn họ, về chuyện liên quan đến cậu Trần, rõ ràng là cậu Triệu đây biết quá ít, nên cô ta cũng không tiện tiết lộ quá nhiều.
“Chỉ lắc lắc đầu, sau đó nhanh chóng đi xuống núi.
*Bà chị Đường Nhiên này hôm nay làm sao vậy chứ? Sao lại nói là cậu Trần đã tới đây? Nếu mà cậu Trần đến, ba tớ chắc chắc sẽ có mặt trong một giây…”
Triệu Sơn cười hừ một tiếng.
Lúc này, điện thoại của anh ta bỏng nhiên đổ chuông.
Triệu Sơn vui vẻ nhận điện thoại: “Bat”
“Đừng có gọi tao là ba, mày mới thật à ba của tao đấy!”
Triệu Tử Hưng ở bên kia đầu dây điên cuồng gào thét Nói xong còn thở hổn hến lấy hơi.
‘Sau đó không biết hai cha con nói chuyện gì, dù sao thì biểu cảm của Triệu Sơn cũng từ từ thay đổi, nét tươi cười rút lại, thay vào đó là vẻ hoảng sợ đến nỗi trắng xanh cả mặt.
Lúc Triệu Tử Hưng cúp máy anh ta cũng không phát hiện ra.
“Cậu Triệu, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra rồi?”
Tim Triệu Nhất Phàm nhảy loạn cào cào, cô ta sợ hãi dò hỏi.
*Xong rồi xong rồi, ba vừa nói với tớ, cậu Trần có lẽ đã đến đây thật! Hơn nữa.
cậu Trần còn gọi riêng cho ba tớ và chị Đường Nhiên, tớ đợi bị ba chặt chân thôi, toi rồi!”
Điện thoại của Triệu Sơn rơi bịch một cái xuống đất.
Hiến nhiên anh ta rất sợ ba mình, huống chỉ nghe giọng nói lúc vừa rồi của ba cũng có gì đó không được hay ho cho lắm.
“Gì cơ! Cậu Trần đã tới đây thật sao?”
Toàn thân Triệu Nhất Phàm run lên một cái Giống như lời mấy cô gái kia vừa nói vậy đó.
Chương 147 Cậu Trần Trần Hạo Suốt thời gian bữa tiệc diễn ra, ngoài Trần Hạo ra thì còn có ai đến nữa đâu! Đúng rồi, Triệu Nhất Phàm bỗng giật mình tính ra.
Trần Hạo, không phái cậu ta cũng họ Trần hay sao? Cậu ta giờ đây đích thực giàu có hơn ngày trước, nếu thêm chữ “cậu”
vào trước.
họ tên, chẳng phải là… cậu Trần sao! Há? Lễ nào là cậu ta? Trong tích tắc, đầu óc của Triệu Nhất Phàm như thể trở nên trống rồng.
Nói thật, đây không phải là lần đầu tiên Triệu Nhất Phàm nghỉ ngờ Trần Hạo, thế nhưng những suy đoán trước đây đều rất mơ hồ, không có chứng cứ xác thực nào cá.
Nhưng cô ta chưa từng đến gần với sự thật như bây giờ! Đúng vậy! Trần Hạo đi lên núi, sau đó bị mình giễu cợt một trận thì chạy xuống chân núi rồi.
Sau đó, Đường Nhiên và Triệu Tử Hưng trước sau vội vã tới, Cả hai người đều nói là cậu Trần đã tới đây! Hơn nữa, liên tướng từng chuyện đáng nghỉ liên quan đến mình và Trần Hạo.
xảy ra lúc trước.
Giả thuyết một chút, nếu Trần Hạo chính là cậu Trần.
‘Vậy không phải hết thảy đều có thể giải thích rõ ràng sao! “Không thể nào, tuyệt đối không có chuyện đó, cậu ta sao có thể là cậu Trần được! Cậu Trần sao có thể là cậu ta được!”
Tâm lý của Triệu Nhất Phàm như sụp đổ.
Nếu thật là Trần Hạo, Triệu Nhất Phàm bây giờ chỉ muốn nhảy từ đây xuống.
dưới chân núi, để cô ta ngã chết đi! Từ lúc đầu cô ta đã để lỡ mất cả duyên phận lẫn thời cơ rồi sao? ‘Cô ta không thể chấp nhận được! ng 147 Cậu Tiên Trần Hạo.
Triệu Sơn vò vò đầu lên tiếng: “Được rồi, mọi người đừng đoán linh tỉnh nữa, tên kia sao có thể là cậu Trần được, nghĩ xem cậu Trần sẽ sống khiêm tốn như vậy sao! Thắng đó cùng lắm chỉ là một tên theo đuôi, thay người ta theo dõi mọi chuyện, sau đó báo cáo cho cậu Trần thôi! Nghe lời tôi dặn, trước tiên dọn sạch.
sẽ nơi này đi, sau đó chúng ta nhanh chóng xuống núi rời đi thôi, nếu không đợi ba tôi tới sẽ đánh gãy chân tôi thật đó!”
Triệu Sơn vội vàng phân công.
Mà lời này khiến cho mọi người ở đây yên tâm, bao gồm cá Triệu Nhất Phàm, tất cả đều đồng ý cách nói cho rằng Trần Hạo là một tên theo dõi Bới vì Triệu Sơn sẽ không lừa gạt mình, cậu Trần thần bí kia, sự thật vẫn luôn ở.
Nam Dương chưa trở về nữa! Quét dọn xong, mọi người vội vã chạy đến gara định lấy xe rời đi.
“Đệch mẹt”
“Định mệnh!”
“Trời!”
Nhưng lúc mọi người xuống tới nơi, lại thấy trong gara có thêm một chiếc Lamborghini Reventon lộng lẫy và phong cách.
Trong chốc lát mắt hoa cả lên.
“Đây là xe của ai vậy? Là xe của cậu Triệu há?”
Mọi người ngạc nhiên hói “Sao vậy được, tôi đi Ferrari mi “Vy chiếc xe này của ai? Ở Kim Lăng rất hiểm người đi loại xe này đấy!”
Mọi người khó hiểu.
Lúc Triệu Nhất Phàm nhìn thấy chiếc xe này, tâm trạng vốn đã tạm lắng xuống của cô ta lại rối tung lên.
chiếc xe này đến từ đâu.
Triệu Nhất Phàm không tin nổi mà thì thầm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT