Có lần một sẽ có lần hai, có lần hai sẽ có lần ba, những cảnh quay kế tiếp, Âu Dương Thiên Nhiên rốt cuộc cũng phát hiện có chút không thích hợp. Tất cả cảnh quay mà cậu và những diễn viên khác có tiếp xúc thân mật một chút, toàn bộ đều được sửa lại. Nhìn Lăng Ảnh Liệt đứng phía sau Nghiêm Khoan đang nhìn chăm chăm vào cậu không chớp mắt, nếu như đến giờ cậu vẫn không phát hiện ra vấn đề thì quả thật cậu rất ngốc.
Vì vậy sau khi Âu Dương Thiên Nhiên quay xong cảnh quay phối hợp cuối cùng với Chu Tử Bân, trong lúc vô ý liền trừng mắt nhìn Lăng Ảnh Liệt, có điều lại bị Lăng Ảnh Liệt bắt gặp được. Nhưng Lăng Ảnh Liệt lại không hề cảm thấy giận, ngược lại trong mắt còn nhiều thêm vài phần ý cười.
Cảnh quay cuối cùng của mình vừa hoàn thành, Chu Tử Bân liền đi vào phòng hóa trang tháo trang sức và tẩy trang, không khỏi thờ phào nhẹ nhõm một hơi. Không biết vì sao trong ngày hôm nay, mỗi lần hắn và Âu Dương Thiên Nhiên có cảnh quay phối hợp, hắn đều có cảm giác sống lưng mình lạnh toát, cả người đều không thích hợp. Ban đầu hắn còn cho là trời trở lạnh, cho nên hắn mới thấy như vậy. Có điều khi cùng người khác đối diễn, loại tình huống này lại không xuất hiện nữa, nhưng cứ phối hợp với Âu Dương Thiên Nhiên, cảm giác ấy vẫn cứ quanh quẩn. Hắn thực sự không biết tại sao lại như thế.:)))
"Ha ha! Không ngờ lúc trước Lương Kiến Văn lại là người như thế này..."
Đồng dạng cũng ở phòng hóa trang, Âu Dương Dịch đang cùng Âu Dương Thiên Nhiên tháo trang sức và nghỉ ngơi cầm lấy di động, không màng hình tượng mà phá lên cười ha ha. Bất quá y từ trước đến nay cũng chưa từng che dấu tính cách của mình, cho nên mọi người đều không cảm thấy có gì kinh ngạc.
"Cậu nhỏ! Cậu nói xem, có phải Lương Kiến Văn đã đắc tội với ai hay không? Đầu tiên là lúc cậu và anh ta nổi lên tai tiếng, sau khi tin tức đó đột nhiên bị biến mất không rõ nguyên nhân thì anh ta bị người khác tuôn ra ảnh chụp cùng bạn gái cũ. Hiện tại lại bị người ta đăng lên ảnh chụp lúc trước. Nhìn mấy tấm ảnh này, con cũng không dám tin đây là Lương Kiến Văn của bây giờ nữa. Nhìn cái đầu nấm này đi, đúng là khiến cho người khác để ý."
Âu Dương Dịch đưa điện thoại của mình đến trước mặt Âu Dương Thiên Nhiên, để cho cậu xem hình ảnh trên màn hình, sau đó không biết lại nghĩ đến cái gì mà bật cười ha hả.
Âu Dương Thiên Nhiên vừa nhìn thấy, cũng không cảm thấy có gì lớn, cho dù là Lương Kiến Văn lớn lên rất đẹp trai, nhưng chỉ riêng một kiểu tóc đã phá hủy toàn bộ gương mặt. Phía trên là một cái đầu nấm, kết hợp với kỹ thuật chụp ảnh hữu hạn lúc trước, liền đem một chàng trai vốn sẽ rất đẹp biến thành trông rất buồn cười. Lúc đó Lương Kiến Văn vẫn chưa tiến vào giới giải trí, hắn mặc một chiếc áo bông Đông Bắc lớn, thêm một cái đầu nấm, cho nên tấm ảnh này thực sự không dám nhìn thẳng. Lại nhìn những bình luận ở phía dưới, quả nhiên đã có không ít người cho rằng Lương Kiến Văn chỉnh dung.
Tuy rằng tuôn ra rất nhiều hình ảnh xấu nhưng cũng không hề lay động được vị trí ảnh đế của Lương Kiến Văn, chẳng qua là làm cho người khác nhìn hắn có vài phần buồn cười mà thôi.
"Ngày mai tỉ lệ phòng vé chắc là sẽ công bố đi?"
Âu Dương Thiên Nhiên đột nhiên nói sang chuyện khác.
"A! Nếu cậu nhỏ không nhắc, con cũng đã quên mất chuyện này rồi. Đúng vậy, ngày mai tỉ lệ phòng bán vé của bộ phim 《 Giang Hồ 》 hắn sẽ công bố. Mấy ngày trước, con có nghe nói tỉ lệ phòng vé của 《 Giang Hồ 》 đột phá ba trăm triệu Hoa tệ, cái này còn chưa tính thêm tỉ lệ phòng vé ở nước ngoài vào. Nếu dự tính một chút, có lẽ đến ngày mai khi tỉ lệ phòng vé được công bố, hẳn là sẽ đột phá được con số bốn trăm triệu Hoa tệ. Đến lúc đó, 《 Giang Hồ 》 sẽ thật sự trở thành một con hắc mã lớn trong vòng võ hiệp."
Tỉ lệ phòng vé đạt đến bốn trăm triệu, ở phòng vé điện ảnh Hoa Quốc so với các bộ phim công chiếu cùng thời gian khác đã xem như tuyệt đối ổn áp một đầu. Tuy rằng muốn đối chọi với các bộ phim nước ngoài vẫn thua kém một ít, nhưng đối với phòng vé điện ảnh Hoa Quốc, tỉ lệ đạt đến bốn trăm triệu đã có thể nằm trong bảng xếp hạng tỉ lệ phòng vé Hoa Quốc, còn là top đầu. Tiền đầu tư cho bộ điện ảnh này cũng chỉ có mấy ngàn vạn, có thể đạt được tỉ lệ phòng vé cao như vậy, không biết đã lời bao nhiêu lần.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của Âu Dương Dịch, ngày hôm sau báo chí liền đăng tin 'Đại hắc mã 《 Giang Hồ 》 đạt được tỉ lệ phòng vé kinh người'. Lúc trước có nhiều người suy đoán, bộ điện ảnh 《 Giang Hồ 》này có thể đạt đến tỉ lệ ba trăm triệu Hoa tệ, nhưng kết quả lại ngoài dự đoán của tất cả mọi người, kết hợp với tỉ lệ phòng vé ở nước ngoài, tổng phòng vé của 《 Giang Hồ 》cư nhiên lại lên đến 4,5 trăm triệu Hoa tệ. Đây là một con số vô cùng kinh người, mà 《 Giang Hồ 》cũng trở thành người chiến thắng đứng đầu bản cuối năm.
Là nam diễn viên chính trong phim, Lương Kiến Văn tuy rằng bị tuôn ra không ít tin bêu xấu, nhưng điều này lại không hề ảnh hưởng toàn cục, ngược lại bởi vì bộ điện ảnh 《 Giang Hồ 》 được đề cử không ít, cho nên nhân khí của hắn cũng tăng lên một mảng lớn. Tuy rằng vẫn chưa đuổi kịp Âu Dương Dịch, nhưng khoảng cách quả thật kéo gần lại không ít.
Nói đến phương diện này, người đạt nhiều lợi ích nhất phải kể đến Âu Dương Thiên Nhiên. Nhân vật của cậu chỉ là nam tư, nghiêm túc mà nói chỉ miễn cưỡng xem như là nam tư. Nhưng xác thật nhờ vào bộ điện ảnh này, nhân khí của Âu Dương Thiên Nhiên đã đạt một mức tối cao. Bởi vì sau sức nóng của 《 Giang Hồ 》, Âu Dương Thiên Nhiên lập tức từ diễn viên hạng ba tiến lên hàng ngũ diễn viên hạng hai, số lượng fans cũng vượt qua một ngàn vạn, tuy rằng cậu cũng chỉ ở hàng ngũ phía sau của diễn viên hạng hai. Nhưng dù sao thì diễn viên hạng hai và diễn viên hạng ba cũng có rất nhiều sự khác biệt, tính đến thù lao đóng phim, đã là một sự chênh lệch không nhỏ rồi.
Ở phương diện này ngoài việc do nhân vật Phong Lăng đã có sự thu hút sẵn, thì cái quan trọng nhất vẫn là do kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên phát huy nổi trội. Nếu không có kỹ năng diễn xuất tương đương với độ khó của nhân vật, thì cho dù Phong Lăng có thu hút đến đâu, cũng không nhất định sẽ được khán giả yêu thích.
Đạt được tỉ lệ phòng vé cao như vậy, đoàn phim 《 Giang Hồ 》 đương nhiên muốn mở một bữa tiệc ăn mừng, Âu Dương Thiên Nhiên cũng tham gia. Đến dự buổi công yến này chỉ là một cái cớ, nguyên nhân chủ yếu là cậu muốn thương lượng với Ngô Quốc Đống về việc quay phần hai của《 Giang Hồ 》.
Phần hai của bộ điện ảnh này dự định sẽ bắt đầu khởi quay ở một tháng sau Tết Âm Lịch. Đến lúc đó, tuy rằng Âu Dương Thiên Nhiên đã hoàn thành suất diễn tại đoàn phim 《 Quang cùng Ám 》, nhưng lúc trước cậu đã đồng ý với Aaron, cũng chính là nhiếp ảnh gia đã chụp cho cậu trong bộ thiết kế 'Công tử quý tộc', sẽ đến M quốc tham gia buổi biểu diễn thời trang của hắn, cho nên thời gian có chút xung đột.
Ngô Quốc Đống lại tỏ vẻ không có bất kì vấn đề gì. Dù sao thì lấy nhân khí hiện tại của Âu Dương Thiên Nhiên, để cậu đảm nhận vai nam chính của 《 Giang Hồ 》cũng không có việc gì. Nhưng phần hai của bộ phim, tuy rằng suất diễn và vị trí của Phong Lăng được đề cao không ít, lại như cũ không phải là vai chính. Y chỉ là vai nam phụ số một, còn về nam chính vẫn không thay đổi là Phong Hành Vân, thêm vào đó là đồ đệ mới do Phong Lăng thu nhận.
Cho nên Ngô Quốc Đống thương lượng với Âu Dương Thiên Nhiên, đem các suất diễn của cậu đẩy về sau, vì vậy Âu Dương Thiên Nhiên lập tức đồng ý.
Đáng tiếc chính là, giải thưởng điện ảnh lớn của quốc nội là lễ trao giải Hoa Ngữ điện ảnh đã sớm kết thúc ở giữa tháng mười hai. Bằng không, lấy tỉ lệ phòng bán vé và sức nóng của 《 Giang Hồ 》, rất có khả năng sẽ được đề cử từ một đến hai giải thưởng ở đó cũng không chừng.
Tuy rằng có chút tiếc nuối khi bỏ lỡ lễ trao giải điện ảnh lớn lần này, nhưng bước qua năm mới không lâu, giải thưởng Bách Hoa năm XXXX sẽ bắt đầu. Tuy rằng giải thưởng của Bách Hoa không bằng của Hoa Ngữ, nhưng cũng được xem là một trong những giải thưởng điện ảnh lớn nhất trong nước. Đối với việc đề cử phim điện ảnh và xét duyệt trao giải vô cùng nghiêm khắc, một chút cũng không thua kém so với Hoa Ngữ. Dã tâm của Ngô Quốc Đống chính là đặặt tại giải thưởng của Bách Hoa lần này, mục tiêu của ông là giải Đạo diễn xuất sắc nhất, đó là giải thưởng mà ông đã mơ ước từ trước đến nay.
Bữa tiệc diễn ra không lâu, Lương Kiến Văn đơn độc đến tìm Âu Dương Thiên Nhiên.
Trong tay Lương Kiến Văn cầm ly rượu vang đỏ, do dự trong chốc lát, hắn mới nói.
"Nhị thiếu! Sự việc kia chỉ là do đoàn phim an bài mà thôi."
"Tôi biết."
Việc này Âu Dương Thiên Nhiên đương nhiên biết, nếu không, lúc tai tiếng vừa bắt đầu nổi lên, cậu đã nhờ người áp chế nó rồi. Đây chỉ xem là một loại thủ pháp tuyên truyền cho phim điện ảnh mà thôi, chỉ cần không làm quá phận, vừa qua đi liền làm sáng tỏ, Âu Dương Thiên Nhiên liền sẽ không để ý.
Biết? Lương Kiến Văn nhìn sắc mặt của Âu Dương Thiên Nhiên, quả thật không giống như đang làm bộ. Nếu như đã biết, vậy hẳn là cậu sẽ không trách hắn mới đúng chứ. Như vậy, những sự việc lúc trước là như thế nào? Chỉ trong một đêm, toàn bộ tai tiếng đầy trời đều đột nhiên biến mất. Lúc ban đầu, Lương Kiến Văn còn tưởng rằng là do Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy không vui, hoặc là chủ tịch không vừa ý, cho nên mới kêu người đi dọn dẹp tai tiếng. Nhưng về sau, khi hắn đi điều tra, liền phát hiện những tin tức này toàn bộ đều không có quan hệ với công ty giải trí Thiên Tinh. (Có 1 bạn nói để tên QT là Thiên Tinh hay hơn thay vì Sao Trời, mình thấy rất đúng nên sửa lại nha, về sau sẽ sửa toàn bộ.)
Ngay sau đó, hình ảnh của Lương Kiếm Văn và bạn gái cũ bị lôi ra. Tuy rằng hai người đã sớm chia tay, nhưng lúc ấy sự việc quả thực nháo vô cùng lớn, người bạn gái cũ kia của hắn đòi chết đòi sống, cuối cùng vẫn là do công ty giải trí Thiên Tinh ra mặt, mới có thể giúp Lương Kiến Văn đem chuyện này ép xuống. Hiện tại, chuyện này lại bị lôi ra lại, chẳng khác nào muốn vạch trần vết sẹo của Lương Kiến Văn thêm lần nữa? Kế tiếp, hình ảnh xấu xí thời còn đi học của hắn bị tung ra, khiến cho Lương Kiến Văn không khỏi bị nghi ngờ đã từng chỉnh dung.
Cũng may, những việc này hết thảy đều không hề ảnh hưởng gì lớn đến Lương Kiến Văn, chẳng qua chỉ khiến hình tượng của hắn ở giới giải trí nhiều thêm phần hài hước mà thôi.
Nhưng mà, trải qua những việc này, Lương Kiến Văn xem như hiểu được, đây là do có người muốn nhằm vào bản thân hắn, nhưng lại giống như không muốn đối phó với hắn, mà nhiều hơn là đang cảnh cáo hắn. Lương Kiến Văn nhờ bộ phận quan hệ trong công ty giải trí Thiên Tinh đi tra xét, lại không tra ra được bất kỳ manh mối nào. Lương Kiến Văn nhớ lại một chút, bản thân hắn gần đây không hề làm ra việc gì sai, cũng không đắc tội với bất kỳ người nào, tại sao đang êm đẹp lại bị người khác cảnh cáo cơ chứ?
Sau đó Lương Kiến Văn nhớ được, ban đầu những tin tức về hắn và Âu Dương Thiên Nhiên đều toàn bộ biến mất chỉ trong một đêm, cho nên hắn bắt đầu hoài nghi đến trên người Âu Dương Thiên Nhiên. Có thể nào Âu Dương Thiên Nhiên là diễn viên mới xuất đạo, cho nên mới không hiểu được mấy thủ pháp tuyên truyền trong giới giải trí, vì vậy sau khi thấy tai tiếng được truyền ra cảm thấy không thích, nên mới cảnh cáo hắn.
Có điều, bây giờ nghe được câu trả lời của Âu Dương Thiên Nhiên, Lương Kiến Văn lại nghi hoặc. Nghe khẩu khí của Âu Dương Thiên Nhiên, cậu tựa hồ cũng không để ý mấy việc này. Nếu đã không thèm để ý, như vậy sự tình về sau cũng không phải do cậu làm ra, bởi vì hắn và Âu Dương Thiên Nhiên không hề có xung đột, hơn nữa còn bởi vì thân phận của Âu Dương Thiên Nhiên ch nên hắn đối với cậu còn có vài phần cung kính.
Nếu không phải là Âu Dương Thiên Nhiên, như vậy là ai làm?
Lương Kiến Văn có nghĩ như thế nào cũng không thể đoán ra được rốt cuộc mình đã đắc tội với ai, mà Âu Dương Thiên Nhiên đã biết được chân tướng cũng sẽ không nói với hắn. Một khi đã nói cho Lương Kiến Văn, chẳng khác nào đem quan hệ giữa cậu và Lăng Ảnh Liệt bại lộ, cho nên Âu Dương Thiên Nhiên cũng lời giải thích.
Buổi tiệc ăn mừng vẫn còn chưa kết thúc, Âu Dương Thiên Nhiên đã sớm rời đi đầu tiên, mọi người cũng không ngăn cản, bởi vì họ đều biết ngày mai Âu Dương Thiên Nhiên còn phải đóng phim.
Ban đầu, Hạ Tuấn Quân còn định cùng đến với Âu Dương Thiên Nhiên, nhưng giữa chừng Hạ Tuấn Quân lại có việc, cho nên liền gọi cho Âu Dương Thiên Nhiên, bảo cậu nhờ tài xế chở đến buổi tiệc ăn mừng. Lúc muốn quay về, Âu Dương Thiên Nhiên dự định vẫn kêu tài xế đến đón mình trở lại, không ngờ rằng, Lăng Ảnh Liệt gọi điện thoại đến.
Vừa ra khỏi cửa, gió lạnh ập đến, cho dù Âu Dương Thiên Nhiên đã mặặc đầy đủ quần áo giữ ấm cho mình, nhưng vẫn không khỏi đánh một cái rùng mình. Cũng không còn cách nào khác, cậu thật sự sợ lạnh.
Nhìn thấy chiếc xe màu đen đã dừng ở cửa sau khách sạn từ lúc nào, Âu Dương Thiên Nhiên kéo thấp mũ một chút, nhìn nhìn xung quanh, phát hiện không có bất kì người theo dõi nào hoặc chú ý đến phía này, cậu lập tức ngồi vào sau xe.
Lăng Ảnh Liệt đang yên vị phía sau xe vừa thấy Âu Dương Thiên Nhiên ngồi vào, lập tức kêu tài xế khởi động xe rời đi. Sau đó, anh gỡ xuống khăn quàng trên cổ mình, xoay sang vòng lên trên người Âu Dương Thiên Nhiên. Khi áp sát vào ngườiời cậu, Lăng Ảnh Liệt phát hiện hơi thở của Âu Dương Thiên Nhiên tỏa ra nhàn nhạt mùi rượu. Anh lập tức nhíu mày lại.
"Em uống rượu?"
Anh nghiêm túc nhìn nhìn ánh mắt của Âu Dương Thiên Nhiên, rất tỉnh táo, thần thái và động tác cũng bình thường, không giống như buổi tối hôm đó có chút ngốc ngốc.
"Yên tâm đi! Tôi chỉ uống rượu vang đỏ, champagne gì đó, tôi không hề đụng vào."
Âu Dương Thiên Nhiên đương nhiên biết Lăng Ảnh Liệt đang lo lắng điều gì. Lúc trước, chính là bởi vì vài ly champagne, cho nên cậu và Lăng Ảnh Liệt mới có quan hệ không rõ như hiện tại. Cậu lại không ngốc, biết rõ bản thân không thể uống nhiều, còn miễn cưỡng uống vào.
Nói đến cũng lạ, cơ thể hiện tại của cậu là thể chất uống rượu liền say, nhưng khi uống rượu vang đỏ lại không bị gì. Chỉ cần không uống quá ba ly rượu vang đỏ, đầu óc của cậu vẫn sẽ như cũ thanh tỉnh. Lúc trước cậu đã thử qua, trong tiệc đóng máy của 《 Tường Vi Hoa Khai 》, cậu đã uống hai ly rượu vang đỏ, chuyện gì cũng đều không xảy ra. Cho nên cậu mới không phát hiện được bản thân hiện tại có thể chất uống rượu liền say. Kết quả, vừa uống vào một ít champagne, cậu liền nhận ra, cơ thể này ngoại trừ rượu vang đỏ, những loại rượu khác đều không thể chạm vào.
Có lẽ là do nồng độ cồn của rượu vang đỏ quá thấp, cũng có thể là do nguyên nhân khác. Dù sao thì mặc kệ thế nào, chỉ uống rượu vang đỏ là được. Bởi vì trong các bữa tiệc xã giao, không thể uống được rượu là một điều vô cùng phiền toái.
Sau khi nghe thấy Âu Dương Thiên Nhiên chỉ uống rượu vang đỏ, chân mày của Lăng Ảnh Liệt có chút giãn ra.
"Về sau rượu vang đỏ cũng tận lực đừng uống."
"Biết rồi!"
Âu Dương Thiên Nhiên phát hiện Lăng Ảnh Liệt rất có tiềm chất làm bà quản gia nha. Bất quá, xem phân lượng của chiếc khăn quàng trên cổ cậu, đêm nay cậu cũng lười so đo với việc tự tiện đến đón của anh ta.
- ----
Editor:
~~ Trả hàng nè. Mọi người nghĩ công quân là thuộc tính nào nè?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT