Tác giả: Đình Băng

Trans: Rin_026

Edit: Miu

Đoàn phim [Tường Vi Hoa Khai] đã sớm bắt đầu quay từ ba ngày trước. Chỉ là trong quá trình quay chụp, xuất hiện một vài sự cố ngoài ý muốn. Chuyện là diễn viên phụ Vương Văn Đào trong ngày bắt đầu quay phim, xảy ra tranh chấp với đạo diễn, liền trực tiếp bị đạo diễn đá ra khỏi đoàn phim. Đương nhiên đây chỉ là giải thích đối với bên ngoài, bên trong thực ra còn chưa chắc.

Thân là một diễn viên hạng hai, Vương Văn Đào cũng có không ít fans. Hơn nữa bề ngoài hắn lạnh lùng, lại có kỹ thuật diễn không tồi, xác thực thích hợp đóng vai nam phụ cấp bậc nam thần Âu Dương Vũ. Trước kia đạo diễn của [Tường Vi Hoa Khai] đúng là nhìn trúng hắn ở điểm này mới để hắn đảm đương vai nam phụ.

Chỉ là không nghĩ tới, Vương Văn Đào cư nhiên ở ngày đầu tiên khai máy hình cự tuyệt không muốn quay. Nguyên nhân là Vương Văn Đào được đề cử vào một vai nam phụ trong bộ phim điện ảnh [Võ công]. [Tường Vi Hoa Khai] dù sao cũng chỉ là một bộ phim thần tượng, thanh xuân vườn trường, cho dù nhìn ở phương diện nào cũng không thể so sánh được với diễn vai trong [Võ công].

Lại nói, [Tường Vi Hoa Khai] chỉ được chiếu trên một kênh truyền hình ở Hoa Quốc, cũng không biết ratings về sau sẽ như thế nào. Ngược lại bộ phim điện ảnh [Võ công] lại được trình chiếu trên toàn cầu. Nghe nói đầu tư vượt qua 1 tỷ, mời không ít minh tinh nổi tiếng. Hơn nữa, đạo diễn của bộ phim là Trương Quốc Huy được coi là một đạo diễn trứ danh. Vương Văn Đào chỉ là một diễn viên hạng hai, có thể diễn một vai nam phụ trong bộ phim [Võ công], cho dù là vai nam phụ thứ ba đi nữa, cũng là một vinh hạnh lớn lao. Mà hai bộ phim này lại vừa vặn có xung đột, cho nên Vương Văn Đào giữa hai bên đương nhiên chọn phim điện ảnh [Võ công].

Ngoài ra, Vương Văn Đào kì thật không hề ký kết hợp đồng với đoàn phim [Tường Vi Hoa khai], cho nên cũng không được xem là vi phạm điều khoản.

Không ngờ, đạo diễn Nghiêm Khoan ở đoàn phim [Tường Vi Hoa khai] đã biết được ý định của Vương Văn Đào, vì vậy không đợi đến khi hắn mở miệng, Nghiêm Khoan đã trực tiếp đem Vương Văn Đào Đá ra khỏi đoàn.

Dựa vào lời nói của Nghiêm Khoan thì hắn tình nguyện lựa chọn một diễn viên không thích hợp, cũng không muốn dùng một diễn viên không có trách nhiệm.

Có thể nói Nghiêm Khoan ở giới đạo diễn cũng coi như có chút danh tiếng. Lúc trước hắn vẫn luôn làm đạo diễn cho phim điện ảnh. Sở dĩ hiện tại hắn nhận bộ phim thanh xuân vườn trường này, hoàn toàn bởi vì bộ tiểu thuyết được chuyển thể trong phim là do con gái hắn viết ra.

Nếu đặt ở tình cảnh bình thường, một diễn viên hạng hai như Vương Văn Đào, thật đúng là không dám đắc tội với Nghiêm Khoan. Nhưng nếu so sánh với đạo diễn trứ danh Hoa Quốc Trương Quốc Huy, Nghiêm Khoan vẫn không đáng kể. Cho nên Vương Văn Đào đương nhiên sẽ lựa chọn việc đem lợi ích lại cho mình. Ngoài ra, việc này cũng đã được công ty bên Vương Văn Đào đồng ý.

Xảy ra chuyện như vậy, Nghiêm Khoan đương nhiên vừa tức lại vừa hận, nhưng cũng không có cách nào. Quả thực hắn đích xác không thể so sánh với Trương Quốc Huy, cho nên cũng chỉ có thể âm thầm nuốt xuống ngụm đại khí này. Bất quá, hắn lại âm thầm nhớ kỹ Vương Văn Đào và công ty của Vương Văn Đào, sau đó trực tiếp kéo vào sổ đen.

"Nghiêm đạo diễn! Hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Phó đạo diễn có chút sốt ruột nhìn Nghiêm Khoan ngồi bên cửa sổ không ngừng hút thuốc lá. Nghiêm Khoan năm nay đã hơn 40 tuổi, nhưng trên khóe miệng lại có một nốt ruồi to, loáng thoáng có vài cộng lông đen khiến người ta nhìn vào liền nhớ kỹ.

Nghiêm Khoan hiện tại cũng vì vai nam phụ trong phim mà phiền não không thôi. Vai diễn Âu Dương Vũ này quả thực không hề dễ tìm như vai nam chính. Đó là một nhân vật có bề ngoài tuấn mỹ đến hoàn hảo, khí chất thanh lãng, ưu nhã. Trong những diễn viên trẻ hiện tại ở giới giải trí, thật đúng là không có bao nhiêu người phù hợp.

Kỳ thật lúc trước Nghiêm Khoan đối với Vương Văn Đào cũng không thực sự vừa lòng. Nhưng bởi vì không có người nào phù hợp hơn, cho nên mới chọn hắn. Hiện tại, Vương Văn Đào cư nhiên ở thời điểm bắt đầu quay phim, đi ăn máng khác, quả thực chính là tạo cho đoàn phim một đại phiền toái. Hiện tại phim điều đã bắt đầu khởi máy. Muốn chạy nhanh tiến độ cần phải tìm được vai nam phụ thích hợp. Nhưng vai diễn Âu Dương Vũ này quả thực không dễ tìm.

Từ ba ngày trước, Nghiêm Khoan đã bắt đầu tìm kiếm, nhưng vẫn không thể tìm được người nào thích hợp. Trong ba ngày này, đầu tóc hắn lại mọc ra thêm vài sợi bạc, hiện tại nghe phó đạo diễn hỏi lại càng thêm phiền não.

Nghiêm Khoan hung hăng hút xong ngụm thuốc cuối cùng, sau đó đem tàn thuốc vứt vào gạt tàn nói.

"Làm sao bây giờ? Đương nhiên là tiếp tục tìm người! Sáng hôm nay không phải có hai công ty giải trí đến giới thiệu diễn viên của họ hay sao? Những người đó có tới không?"

Phó đạo diễn cung kính nói.

"Công ty giải trí Phượng Thiên đề cử ba người diễn viên, chỉ là diễn viên ở ty giải trí Sao Trời vẫn chưa đến. Hơn nữa, cũng không đưa tư liệu diễn viên đến đây."

"Nghe nói công ty giải trí Sao Trời ở Hoa Quốc cũng coi như là một trong bốn công ty lớn nhất. Tại sao lần này lại làm việc qua loa như vậy? Thôi thì mặc kệ bọn họ, trước tiên cứ để ba diễn viên của công ty Phượng Thiên vào thử kính trước."

Nghiêm Khoan hiện tại không có nhiều thời gian chờ người khác. Bọn họ hiện tại đang quay phim ở Kinh Hoa - đại học trọng điểm ở Hoa Quốc. Đoàn phim muốn thừa dịp hai tháng nghỉ hè ở trường, đem những cảnh quay ở trường làm xong, không thể kéo dài làm ảnh hưởng đến học sinh. Vì vậy, thời gian vô cùng khẩn cấp. Nếu không phải vai nam phụ này quá mức quan trọng, Nghiêm Khoan cũng sẽ không lãng phí ba ngày để tuyển người.

Sau khi được phân phó, phó đạo diễn lập tức ra ngoài kêu người tiến vào.

Một bên khác, chiếc xe bốn bánh màu trắng nhanh chóng chạy đến hiện trường thử kính của [Tường Vi Hoa khai]. Trong xe, ngoài tài xế còn có hai người. Một người chính là Âu Dương Thiên Nhiên đến thử kính vai Âu Dương Vũ, người còn lại chính là người đại diện Kim bài do công ty cấp cho cậu - Hạ Tuấn Quân.

Thân là một người đại diện kim bài ở công ty giải trí Sao Trời, trong tay Hạ Tuấn Quân đã có ba nghệ sĩ nổi tiếng. Nhưng ngày hôm qua hắn lại nhận được mệnh lệnh của Tổng Giám Đốc, đem những người nghệ sĩ trong tay hắn giao cho người khác, còn hắn phải một mình dẫn dắt nghệ sĩ mới.

Ngay lúc đó, Hạ Tuấn Quân liền tò mò, rốt cuộc là nghệ sĩ như thế nào lại có thể khiến lãnh đạo của hắn trực tiếp coi trọng như vậy, cư nhiên muốn một người đại diện kim bài như hắn tự mình dẫn dắt. Hắn nghĩ tới người đó có khả năng sẽ là một Phú Nhị Đại, cũng có thể là cháu trai của tổng giám đốc. Chỉ là hắn không hề nghĩ tới, người này cứ nhiên lại là em trai của chủ tịch công ty, đồng thời cũng là chủ tịch tương lai.

Này làm sao tính là nghệ sĩ a? Tổng giám đốc quả thực đưa cho hắn một tiểu tổ tông mờ.

Sự tình về Âu Dương Thiên Nhiên, kỳ thật Hạ Tuấn Quân cũng không biết nhiều lắm. Hắn chỉ biết cậu là em trai của chủ tịch Âu Dương Thiên Hùng, còn lại chuyện gì cũng không rõ. Bởi vì Âu Dương Thiên Hùng bảo hộ rất tốt em trai của mình, cho nên người bên ngoài biết rất ít về Âu Dương Thiên Nhiên.

Sáng sớm hôm nay, Hạ Tuấn Quân liền đến Âu Dương gia đón người. Ban đầu, trong lòng Hạ Tuấn Quân đối với Phú Nhị Đại Âu Dương Thiên Nhiên này không có hảo cảm gì. Bởi vì hắn cho rằng Phú Nhị Đại này cũng chỉ nhất thời hứng thú mới muốn tiến vào giới giải trí. Đến nỗi bộ dạng của Âu Dương Thiên Nhiên hắn cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý. Bởi vì Âu Dương Thiên Hùng lớn lên lưng hùm vai gấu, bộ dạng cũng xem như bình thường, không tính là đẹp. Cho nên Hạ Tuấn Quân đối với Âu Dương Thiên Nhiên cũng không chờ mong điều gì.

Muốn nổi danh ở giới giải trí, trừ bỏ thực lực còn phải có bề ngoài. Nếu không có thực lực, cũng không có nhan sắc, ở trong giới giải trí đầy rẫy tuấn nam mỹ nữ này, nhất định rất khó ngẩng đầu. Cho dù từ lúc bắt đầu đã có tài nguyên vững chãi, cũng chưa chắc sẽ hồng(*).

(* đại khái là nổi tiếng ấy)

Chỉ là kể từ khi Hạ Tuấn Quân nhìn thấy Âu Dương Thiên Thiên, những suy nghĩ lúc trước của hắn trong một giây toàn bộ đều biến mất.

Mái tóc mềm mại, đen nhánh, che phủ vầng trán no đầy. Đôi mắt trầm ổn lại thần bí như sao trời, khiến người khác nhịn không được bị hấp dẫn, mê hoặc. Lông mi đen nhánh, che đi một phần ánh mắt nhưng phảng phất lại tôn lên dung nhan tuấn mỹ. Hai phiến môi dài mỏng đều đều, không điểm mà hồng, vô cùng gợi cảm. Ngũ quan giống như điêu khắc, đặc biệt tinh xảo. Dáng người lại cao tới 1m86, tuy rằng không to lớn nhưng lại sở hữu được một đôi chân thon dài, cũng đã đủ để vô số nam nhân hâm mộ. Quả thực có thể xứng với danh mỹ nam. Hơn nữa toàn thân lại tỏa ra khí chất thanh lãnh, ưu nhã. Không thể không nói, đối với một người đã quen nhìn nhiều dạng mỹ nam ở giới giải trí cũng coi như có được lực chống cự nhất định với mỹ sắc như Hạ Tuấn Quân cũng phải kinh diễm một phen. ( chói mù mắt chó rồi. Sỉ nhục đọc giả và người edit quá đi.)

Quả thật là một mỹ thiếu niên! Với dung nhan này của Âu Dương Thiên Nhiên, cho dù là so với rất nhiều mỹ nam, soái ca trong giới giải trí cũng có thể xem như thuộc top đầu.

Chỉ bằng tướng mạo, khí chất này của cậu ấy thôi, cho dù cậu không có kỹ năng diễn xuất đi nữa, Hạ Tuấn Quân cũng có lý do tin tưởng rằng, Âu Dương Thiên Nhiên tuyệt đối sẽ hồng.

Sau khi đơn giản tự giới thiệu qua, Âu Dương Thiên Nhiên vừa lên xe liền trực tiếp đem tư liệu của mình đưa cho Hạ Tuấn Quân để hắn nhìn qua.

Khi nhìn đến vẻ mặt khiếp sợ của Hạ Tuấn Quân sau khi xem xong tư liệu của mình, Âu Dương Thiên Nhiên liền sinh ra một chút cảm giác thành tựu. Tuy rằng những tư liệu trong đó cũng không hoàn toàn thuộc về cậu, nhưng cũng không thể ngăn được Âu Dương Thiên Nhiên tự mình tự luyến.

Lúc trước, khi cậu thấy một đống huy chương và cúp vàng rực rỡ của nguyên chủ thiếu chút nữa cũng đã bị chói mù mắt. Một người cư nhiên có thể ưu tú đến độ như thế, quả thật khiến người khác vừa hâm mộ vừa ghen tị. Chẳng qua sau khi nghĩ lại, cậu hiện tại chính là Âu Dương Thiên Nhiên, Âu Dương Thiên Nhiên cũng chính là cậu. Cho nên cũng không có gì phải ghen ghét, bởi vì nguyên chủ là cậu cậu vẫn chính là cậu.

"Này... Âu Dương thiếu gia! Thứ cho tôi hỏi nhiều. Cậu ưu tú như vậy, tại sao lại muốn tiến vào giới giải trí?"

Sau khi nhìn một đống giải thưởng vinh dự viết trên tư liệu, lại thấy được bằng thạc sĩ năm 18 tuổi chói cho mù mắt, Hạ Tuấn Quân chỉ cảm thấy những thành tựu thời đọc sách của mình lúc trước quả thực vô cùng nhỏ bé. Một người ưu tú như Âu Dương Thiên Nhiên theo lý hẳn nên tiến vào tập đoàn Âu Dương, trở thành nhân viên tầng cao mới đúng. Dấn thân vào dưới giải trí này quả thực là lãng phí tài năng của cậu ấy.

Tại sao lại muốn tiến vào giới giải trí? Âu Dương Thiên Nhiên nghĩ, cậu cũng không có ý định này a~. Nhưng nếu không đi vào giới giải trí, thì cái mạng nhỏ này của cậu khó có thể giữ được. Điều này quả thực là bất đắc dĩ à nha. Nhưng điều này Âu Dương Thiên Nhiên cũng sẽ không nói cho Hạ Tuấn Quân biết, vì vậy chỉ trực tiếp ném cho Hạ Tuấn Quân hai chữ.

"Tôi thích!"

"Nga? "

Hạ Tuấn Quân không còn lời gì để nói. Phú Nhị đại bây giờ đều tùy hứng như vậy sao?

- ----

"Được rồi! Đi ra ngoài đi! Những phần diễn này đều không có cái gì gọi là vừa mắt cả. "

Bên này, sau khi xem ba diễn viên trẻ của công ty giải trí Phượng Thiên biểu diễn, Nghiêm Khoan trực tiếp phát hỏa. Trước không nói ba người hình tượng không hợp, thì kỹ thuật diễn cũng kém một mảng lớn so với Vương Văn Đào. Những người như vậy sao có thể trở thành vai nam phụ trong phim của hắn? Nếu để cho những người đó diễn vai Âu Dương Vũ mà nói, bộ phim của hắn chỉ có thể coi như bỏ đi.

Nghiêm Khoan nói vô cùng thẳng thắn, khiến ba người diễn viên đến thử kính xấu hổ đến mặt đỏ bừng. Là một diễn viên, kỹ thuật diễn bị phê bình như vậy, không thể nghi ngờ chính là một đả kích lớn. Cuối cùng bọn họ cũng chỉ có thể xám xịt mà đi.

Vừa xem xong phần thử kính của ba người kia, tâm tình của Nghiêm Khoan vô cùng không tốt, hiện tại lại phát hiện diễn viên của công ty giải trí Sao Trời đề cử vẫn chưa tới liền trực tiếp nổi trận lôi đình, nói với phó đạo diễn.

"Lát nữa khi diễn viên của công ty giải trí Sao Trời đến đây thì kêu hắn lăn về đi! Một diễn viên không tuân thủ giờ giấc như vậy Nghiêm Khoan tôi không chào đón! "

Nói xong, Nghiêm Khoan liền cầm gói thuốc và bật lửa trên bàn trực tiếp ra khỏi cửa, để lại phó đạo diễn vẻ mặt bất đắc dĩ.

Thời gian thử kính là 10 giờ sáng, hiện tại chỉ mới 9 giờ rưỡi. Rõ ràng Nghiêm đạo diễn thử kính trước thời gian, hiện tại lại nói người khác không tuân thủ kỷ luật. Phó đạo diễn cũng không còn lời gì để nói. Không có biện pháp a. Ai Bảo Nghiêm Khoan là tổng đạo diễn làm chi? Hắn nói cái gì đều phải làm theo thôi....

- -----

Editor:

Ư ư đọc thử bộ này thấy nó hay vc ra. Có bảo bảo nữa nghen. Ráng hóng đi haha. Tui sẽ đầu tư cho bộ này tích cực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play