Hợp đồng

Tác giả: Đình Băng

Trans: Rin_026

Edit: Miu

Chuyện uống say đi nhầm phòng vừa rồi, ngoại trừ mới bắt đầu lúc gặp Lăng Ảnh Liệt liền cảm thấy xấu hổ, thì về sau Âu Dương Thiên Nhiên cũng không còn để trong lòng.

Trên mạng lại bởi vì bữa tiệc sinh nhật của Âu Dương Thiên Nhiên tối hôm qua mà trở nên náo nhiệt.

<Một gốc cây nho nhỏ>: "Tối hôm qua tui được gặp phiên bản thật của Nhị thiếu! Thậm chí còn được nói chuyện với Nhị thiếu! Cho nên cả buổi tối đều hưng phấn đến nỗi mất ngủ. Sáng sớm hôm nay hai mắt đã đen thui cả rồi, nhưng mà tui vẫn vô cùng nguyện ý nha. Chỉ cầu có một lần như thế nữa."

<Đột nhiên quay đầu liền yêu>: "Có nhìn thấy không? Có nhìn thấy không? Nhị thiếu cư nhiên lại hôn môi bình hạt giấy mà chúng ta gấp. Hơn nữa, đôi môi đầy mê hoặc kia kề gần nhất chính là con hạt giấy có tên của tui!!!!!! Cảm giác giống như được chính Nhị thiếu hôn môi vậy! Quá hưng phấn! Quá kích động!"

<Chia tay phải đòi quà>: "Lầu trên nhất định hoa mắt rồi! Rõ ràng môi của Nhị thiếu đặt gần hạt giấy do chính tui gấp nhất mới phải. Tui đã chụp ảnh lưu lại rồi, tui muốn mỗi ngày ngắm nó trước khi ngủ."

<Tiểu thiên sứ của nam thần>: "Mọi người không cần phải tranh giành nữa đâu. Cái mà nam thần hôn chính là hạt giấy của tui nha. Không vì cái gì hết, bởi vì hạt giấy của tui là lớn nhất."

<Yêu nhất chính là Nam thần>: "Mọi người không cần nói gì hết! Bình thuỷ tinh kia là của tui!"

<Fans nhỏ của Nhị thiếu>: "Hai vị phó hội trưởng lầu trên, các người có cần phải ấu trĩ như vậy không? Tui sẽ không nói bất kì câu gì, chỉ yên lặng đăng ảnh thôi. Bổn cung được chụp ảnh chung với Nhị thiếu nè, hâm mộ chưa?"

<Một gốc cây nho nhỏ>: "@<Fans nhỏ của Nhị thiếu> Hội trưởng à! Chị kéo cừu hận như vậy thật sự có tốt không? Còn nữa, chữ ký do chính tay Nhị thiếu viết đâu rồi?"

<Đột nhiên quay đầu liền yêu>: "Không nói chuyện khác nữa.. Hội trưởng! Mau giao chữ ký của Nhị thiếu ra đây mau! Đừng hòng đánh trống lảng nha."

<Tiểu thiên sứ của Nam thần>: "Tui cũng muốn! Tui cũng muốn! Còn bánh kem nữa. Hội trưởng! Chị đã nói chúng ta sẽ được ăn bánh kem sinh nhật của Nhị thiếu, chị không thể quên được nha."

<Yêu nhất chính là nam thần>: "Đúng vậy đúng vậy! Sáng ngày hôm nay tui không ăn sáng, chính là vì chờ ăn bánh kem đó. Không ngờ lại có thể tự mình nếm bánh kem của Nhị thiếu, hạnh phúc quá đi mất. Cái này có được coi là hôn môi gián tiếp với Nhị thiếu không?"

<Tiểu thiên sứ của Nam thần>: "Đừng nói nữa! Nước miếng tui chảy đầy rồi này."

<Fans nhỏ của Nhị thiếu>: "Mọi người bình tĩnh! Bánh kem đã được đóng gói cẩn thận. Nhị thiếu cố ý dặn dò tui sáng hôm nay giao bánh kem đến chỗ của mọi người rồi."

<Một gốc cây nho nhỏ>: "OK OK! Tui không muốn ăn bánh kem tí nào, tiếc quá đi. Muốn để lại làm kỷ niệm cơ."

<Tiểu San đáng yêu>: "Tui sẽ không nói thêm gì nữa. Mục đích của tui đã đạt đượợc rầu, chỉ chờ bánh kem thôi."

- ----

Phía trên là những fans trung thành trong Fan club Nhị thiếu, còn phía dưới chính là những fans bình thường và người qua đường.

"Wow! Đồng hồ nam Thuỵ Sĩ mẫu mới nhất lận à? Gía bán của nó cao đến 388 vạn. Đúng là người có tiền!"

"Cái này thì tính là gì đâu chứ? Anh trai của Nhị thiếu mới chân chính là đại gia, trực tiếp tặng cho Nhị thiếu một bao tiền lì xì lớn, mấy trăm vạn tiền mặt làm tiền tiêu vặt, là tiêu vặt đó, nghe thôi cũng muốn khóc rồi. Thì ra tiền lương đi làm mười mấy năm của tui còn không bằng tiền tiêu vặt của Nhị thiếu."

"Xem ra Âu Dương Dịch quả thật chính là cháu trai của Âu Dương Thiên Nhiên. Nhìn món quà kia đi, không hề đơn giản tí nào đâu. Bóp tiền đó nghe nói chính là vật đấu giá cao cấp cách đây không lâu, là tác phẩm cuối cùng của tiền bối mỹ nghệ nổi tiếng trên thế giới. Hình như tiền đấu giá lên đến hơn một trăm vạn, không ngờ lại là Âu Dương Dịch mua đi đem làm quà sinh nhật cho Âu Dương Thiên Nhiên. Tôi chỉ có thể nói, thế giới của người có tiền, người nghèo như chúng ta không thể hiểu được."

"Xuỳ! Còn không phải chỉ là mấy đồng tiền dơ bẩn hay sao? Như vậy cũng dám đem ra ngoài khoe khoang? Tôi thấy với cách xài tiền như nước này, sớm muộn gì tập đoàn Âu Dương cũng sẽ sụp đổ mà thôi."

"Đúng vậy đúng vậy! Tôi thấy người ta giàu cũng đâu có khoe khoang đến như vậy. Một buổi tiệc sinh nhật mà thôi, lại có thể dùng đến hơn một trăm vạn để làm quà tặng, đúng là quá xa xỉ. Có tiền như vậy, sao không thấy họ đem đi làm từ thiện chứ?"

"Một chiếc đồng hồ mấy trăm vạn, một cái bóp tiền hơn một trăm vạn, chậc chậc. Những kẻ nhà giàu khoe tiền này nên bắn chết đi."

"Mấy lầu trên là một đám xàm nách. Tôi thấy mấy người ghen tị người ta có tiền thì có. Tiền của người ta thì người ta muốn xài như thế nào là chuyện của họ. Mấy người cùng lắm thì chỉ dám ở trên mạng huênh hoang sủa vài câu. Có gan thì đứng trước mặt ngườiời ta mà nói."

"Ai nói tập đoàn Âu Dương không làm việệc thiện? Tập đoàn Âu Dương chính là một tập đoàn lớn của Hoa Quốc chúng ta, mỗi một năm không biết đã giúp đỡ bao nhiêu người nghèo, cô nhi goá phụ, người già nữa, hơn nữa còn quyên góp tiền xây trường học. Các người ở trên mạng bôi đen người ta làm gì? Không biết thì đừng có sủa bậy ok? Nói ra mấy câu như vậy là đủ thấy các người có bao nhiêu ngu ngốc, có bao nhiêu thiếu não vô văn hoá rồi."

"Ở Hoa Quốc có không ít ngườiời giàu đâu nhá. Người ta có tiền muốn mua cái gì thì mua kệ người ta đi. Thích cái gì, tặng cái gì cũng phải bị bắn chết sao? Tôi thấy mấy người nhất định del có não."

- ----

Mặc kệ những bình luận trên mạng là tốt hay xấu, thì líc này đây, Âu Dương Thiên Nhiên vẫn lần nữa tiến vào top hot search.

Buổi sáng vừa mới thảo luận xong tiệc sinh nhật tối hôm qua, buổi chiều bộ điện ảnh《 Giang Hồ 》 rốt cuộc cũng đã lên sân khấu, đưa đến vô số fans bay vào liếm bình.

Đoàn phim tổng cộng có ba tổ, nói đến nhân vật của Âu Dương Thiên Nhiên thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng xem là nam bốn, nhưng đoàn phim 《 Giang Hồ 》 lại đưa ra một tấm poster của riêng một mình cậu. Dưới bầu trời đầy hoa đào, một tiên nhân cao lãnh đẹp xuất thần khẽ đáp xuống, lập tức mê đảo không ít thiếu niên thiếu nữ.

Đương nhiên, Âu Dương Thiên Nhiên chỉ là vai phụ, quan trọng nhất vẫn là hai vị nam chính và nữ chính. Hai ngườiời đều là diễn viên hạng một, sau khi đoàn phim công bố ra poster, bọn họ lập tức chia sẻ. Ngay sau đó, đoàn phim 《 Giang Hồ 》 lại đăng lên thời gian chiếu phim. Không qua bao lâu, tin tức về bộ điện ảnh 《 Giang Hồ 》 được đẩy vào top năm hot search.

Về việc bộ điện ảnh 《 Giang Hồ 》 được công chiếu, Âu Dương Thiên Nhiên đã sớm biết. Bởi vì khoảng cách đến Tết âm lịch càng ngày càng gần, đến lúc đó, nhất định sẽ có một số lượng lớn phim nhựa được công chiếu, trong đó còn có cả bộ phim khoa học viễn tưởng hợp tác với nước ngoài do Lăng Ảnh Liệt tham diễn.

Vì tránh cho những làn sóng của các bộ phim nhựa ảnh hưởng, cho nên bộ phim 《 Giang Hồ 》 mới công chiếu trước Tết âm lịch tận một tháng.

Về phương diện tuyên truyền cho bộ phim, cùng nam số bốn là Âu Dương Thiên Nhiên không có quan hệ, cậu chỉ cần tập trung diễn tốt bộ phim 《 Quang cùng Ám 》 này là được rồi.

Ba ngày sau, Lăng Ảnh Liệt thực sự đem hợp đồng đến. Hơn nữa, còn tự mình đem lại đây.

Ban đầu, Âu Dương Thiên Nhiên thấy Lăng Ảnh Liệt tự đem hợp đồng đến cảm thấy có chút chuyện bé xé ra to. Chẳng qua, sau khi cậu đọc hết bản hợp đồng, lập tức không thể giữ nổi bình tĩnh nữa.

"Hợp đồng chịu trách nhiệm bồi thường hư hại tôi có nghe qua. Nhưng mà Lăng Ảnh Liệt, mấy cái điều khoản bồi thường này, hình như có chút không đúng rồi thì phải."

Âu Dương Thiên Nhiên nhìn những điều khoản bồi thường đó, cảm thấy bản thân hôm nay cơ hồ tỉnh dậy không đúng cách, cho nên mới thấy được mấy điều kỳ ba như thế này.

Cái gọi là bồi thường của Lăng Ảnh Liệt, không phải là cần Âu Dương Thiên Nhiên đền tiền gì gì đó, mà chỉ cần Âu Dương Thiên Nhiên tuân thủ vài yêu cầu thôi.

Bên A là Lăng Ảnh Liệt, bên B là Âu Dương Thiên Nhiên.

Thứ nhất: Bên B không được nhận cảnh diễn hôn môi.

Thứ hai: Bên B không được nhận cảnh diễn tình cảm.

Thứ ba: Bên B trong lúc diễn không được khoả thân (lộ ngực lộ lưng abc).

Thứ tư: Nếu muốn làm một trong ba điều trên, nhất định phải được bên A đồng ý.

Thứ năm: Bên B cần phải chịu trách nhiệm nhân sinh với bên A, nếu không trải qua sự đồng ý của bên A, bên B không được tự tiện rời đi.

Thứ sáu: Không có sự đồng ý của bên A, bên B tuyệt đối không được tự mình uống rượu, đây là điều nhất thiết phải làm, nói không với rượu.

Thứ bảy: Nếu không cẩn thận uống rượu, nhất định phải thông báo với bên A, đứng tại chỗ chờ lệnh.

(Như luật hôn nhân do anh tự đặt thế anh???)

- ----

Nhìn kĩ đi, đây là loại yêu cầu gì vậy chứ? Cậu không phải chỉ là uống rượu say làm bậy, phá hư đồ của anh ta mà thôi sao? Nhiều nhất chính là bồi thường tiền, hay cùng lắm thì mua mới lại đồ đền cho anh ta. Vậy thì tại sao lại đưa ra mấy cái yêu cầu không hề liên quan gì đến việc bồi thường thế này?

"Lăng Ảnh Liệt! Có phải anh đã lấy sai hợp đồng rồi hay không?"

Âu Dương Thiên Nhiên có chút do dự, cuối cùng nhịn không được mở miệng hỏi.

"Không phải!"

Lăng Ảnh Liệt xụ mặt, nhàn nhạt nói.

Không phải? Âu Dương Thiên Nhiên không xác định mà liếc nhìn bản hợp đồng một lần nữa, sau đó lại nhìn về phía Lăng Ảnh Liệt.

Việc không được uống rượu Âu Dương Thiên Nhiên còn có thể lý giải, nhưng về phần cảnh diễn hôn môi, hình như không có quan hệ gì với Lăng Ảnh Liệt mà nhỉ? Hơn nữa, là một diễn viên, cảnh diễn hôn gì đó khẳng định không thể thiếu. Đương nhiên, còn phải xem kịch bản như thế nào. Còn về việc lộ cơ thể abc, vậy càng thêm bình thường, Lăng Ảnh Liệt cũng là một diễn viên, Âu Dương Thiên Nhiên không tin anh sẽ không biết mấy việc này.

"Xin lỗi! Hợp đồng này, tôi không thể ký."

Âu Dương Thiên Nhiên quả thực đã bị bản hợp đồng của Lăng Ảnh Liệt khiến cho khó hiểu vô cùng. Nhìn bản hợp đồng này, nếu không phải đã biết Lăng Ảnh Liệt là nam, thì Âu Dương Thiên Nhiên còn tưởng rằng anh ấy đang theo đuổi cậu. Cho nên, Lăng Ảnh Liệt mới đưa ra yêu cầu kỳ quái đến như vậy.

Thấy Âu Dương Thiên Nhiên cự tuyệt, ngón tay phải của Lăng Ảnh Liệt khẽ nhịp nhịp lên bàn tay trái (đan tay lại á), trầm giọng nói.

"Cậu không muốn chịu trách nhiệm?"

Âu Dương Thiên Nhiên nhướng mày.

"Tôi đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm. Tôi chỉ làm hư đồ của anh mà thôi, hợp đồng này không hề phù hợp với việc bồi thường lại."

"Làm hư đồ của tôi?"

Lăng Ảnh Liệt nhàn nhạt nói.

"Cậu không hề làm hư cái gì của tôi."

"Vậy anh muốn tôi chịu trách nhiệm với cái gì?"

Không làm hư đồ gì? Nếu không phải đã biết rĩ Lăng Ảnh Liệt không phải là người nhàm chán như vậy, thì Âu Dương Thiên Nhiên đã cho rằng anh đang đùa giỡn với mình rồi.

"Bởi vì cậu cướp đi một thứ rất trân quý của tôi."

Gương mặt lạnh lùng của Lăng Ảnh Liệt tràn đầy nghiêm túc, không khí xung quanh đột nhiên trở nên ngưng đọng lại.

Có lẽ là do ánh mắt của Lăng Ảnh Liệt quá mức nghiêm túc, hoặc là do biểu tình trên mặt của Lăng Ảnh Liệt quá đáng tin, cho nên trong lòng Âu Dương Thiên Nhiên không tự chủ được có chút hoảng sợ, tổng cảm giác cái thứ trân quý mà Lăng Ảnh Liệt đang nói không phải là thứ gì tốt. Nhưng Âu Dương Thiên Nhiên lại nhịn không được đặt câu hỏi.

"Là thứ gì?"

Đôi mắt đen láy sắc bén của Lăng Ảnh Liệt hiện lên một đạo ánh sáng, thanh âm trầm thấp từ tính của anh châm rãi quanh quẩn bên tai của Âu Dương Thiên Nhiên.

"Nụ hôn đầu của tôi..."

Âu Dương Thiên Nhiên cảm giác có một tia sét đang đánh bên tai cậu, trời đất như quay cuồng. Cái gì mà cao lãnh, cái gì mà mặt vô biểu tình, lúc này đây cậu không hề duy trì được nữa. Âu Dương Thiên Nhiên mở to mắt, đầy khó tin mà nhìn vào Lăng Ảnh Liệt.

"Cái... Nụ hôn đầu?"

"Đúng vậy!"

Lăng Ảnh Liệt tựa hồ một chút cũng không cảm thấy được lời mình nói sẽ đem đến cho người khác khiếp sợ không hề nhỏ, tiếp tục nói.

"Tối hôm đó, cậu đi vào, sau đó CƯỜNG - HÔN tôi." (Vâng! Là cường hôn ạ:)))

Lạy trúa! Có thể đừng dùng gương mặt nghiêm túc như vậy để nói mấy lời xấu hổ hay không hả? Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy trí thông minh bao lâu nay của mình có chút không đủ dùng rồi.

Cường hôn? Cậu cường hôn Lăng Ảnh Liệt? Mà Lăng Ảnh Liệt còn kêu cậu chịu trách nhiệm? Sao cậu lại có cảm giác giống như cậu không cẩn thận cường hôn một cô gái, sau đó cô gái kia khóc lóc đòi cậu phải dùng nửa đời sau để chịu trách nhiệm thế này? Lăng Ảnh Liệt không lẽ cũng là ý tứ này sao?

Lăng Ảnh Liệt nhìn Âu Dương Thiên Nhiên đang một bộ gặp quỷ rồi, lập tức khẳng định gật gật đầu.

"Chính là ý mà cậu đang nghĩ." ( Anh ơi! Tiết tháo:)))

Âu Dương Thiên Nhiên một lần nữa bị nhìn thấu ý nghĩ hoàn toàn trở nên mông lung. Nhớ đến lúc trước có cùng hệ thống nói qua, lúc trước cậu là nói như thế nào nhỉ, chỉ có đồ ngu mới dùng 20 điểm giá trị sinh mệnh để xem lại tình cảnh phát sinh tối hôm đó.

Hiện tại, Âu Dương Thiên Nhiên lại dồn dập gọi hệ thống trong đầu.

"Hệ thống! Nhanh lên, mau cho ta xem lại sự việc đã xảy ra sau khi ta uống say đi, ta nhất định chính là một tên ngốc...

- ----

Editor:

:))) Công quân không có tiết tháo như thế đó! Chương mới đê mọi người, thổi cho nguội nhe.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play