*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sáng sớm hôm sau, Tô Hòa rời giường sớm đi ra bên ngoài phế tích lấy một chút đất đem về. Nói là đất thật ra càng giống cát sỏi hơn, thiếu nước mà cằn cỗi. Hoàn cảnh Phá Tinh bị phá hủy vô cùng nghiêm trọng, cả một tinh cầu bề mặt tựa như sa mạc Gobi*. Không chỉ riêng Phá Tinh, những tinh cầu đang bị con người đóng chiếm phần lớn đều như thế này. Sinh hoạt hàng ngày của họ tràn ngập ánh sáng kim loại, màu xanh lục ngược lại trở nên khan hiếm.

*Sa mạc Gobi là một vùng hoang mạc lớn tại châu Á. Trải rộng trên một phần khu vực Bắc-Tây Bắc Trung Quốc, và Nam Mông Cổ.



Tô Hòa nhớ rõ trước đây người Trái Đất vẫn luôn kêu gọi bảo vệ môi trường, chỉ riêng trấn nhỏ cậu ở khắp nơi đều treo khẩu hiệu tuyên truyền tiết kiệm năng lượng, cấm lên núi săn bắt, khai hoang lung tung, không nghĩ rằng ngược lại mọc ra một vấn đề cực đoan khác khi tiến vào vũ trụ. Tuy rằng dưới tình cảnh chiến tranh bao phủ u ám, các tinh cầu bị phá hủy do khai thác, về mặt tình cảm cũng có thể tha thứ, nhưng Tô Hòa vẫn như cũ cảm thấy đáng tiếc. Cậu đã xem qua hình ảnh Phá Tinh trước khi bị khai phá trên thiên võng, trải rộng khắp tinh cầu đều là một loại thực vật màu tím. Từ trên cao nhìn xuống, màu tím này dày đặc lại sáng lạn vô cùng, giống như bức tranh sơn dầu được họa sĩ tỉ mỉ vẽ lên một màu sắc tươi đẹp mỹ lệ. Đáng tiếc sau này không còn được nhìn thấy Phá Tinh như vậy nữa.

Tô Hòa có chút tiếc nuối mà nghĩ. Liên quan tới thuật gieo trồng của sư môn, cậu đối với thực vật trong tự nhiên luôn có sự yêu thích, việc khai thác mang tính hủy diệt này cậu khó có thể tiếp thu. Cảm nhận của cậu là một mặt, nhưng chưa chắc không có người cảm thấy dải Ngân Hà lớn như thế có thể chịu được bất kể sự phá hủy nào. Ít nhất Tô Hòa nhìn đến phân tích của các chuyên gia xưa, toàn dải Ngân Hà có khoảng 400 tỉ hằng tinh*, cứ một viên hằng tinh lại đi cùng với năm đến tám hành tinh, như vậy số lượng tinh cầu trong dải Ngân Hà là hơn ngàn tỉ. Rời khỏi dải Ngân Hà lại có vô số quần thể sao khác bên ngoài, từng ấy tài nguyên cũng đủ để thế hệ sau của con người tiếp tục phát triển.

*Hằng tinh: là các sao tự phát sáng và phát nhiệt, ngược lại "hành tinh" không hề có khả năng này. Hệ Mặt Trời bao gồm một hằng tinh là Mặt Trời.

Cậu một bên nhàm chán suy nghĩ qua lại, một bên đem đất lấy về phủ đều lên trên sàn nhà kim loại, bày mấy viên đá năng lượng ở các vị trí khác nhau xung quanh. Tô Hòa bấm niệm thuật chú, thuật gieo trồng trong cơ thể vận chuyển, một cổ năng lượng nhu hòa xuất phát từ ngón tay cậu, như nước chảy, lấy một quy luật kì lạ bao bọc lấy đá năng lượng. Năng lượng thuần khiết từ đá năng lượng tràn ra, xoay tròn trong không khí rồi giao nhau hướng vào trong đất. Đất vốn cằn cỗi như cát sỏi giống như có sinh mệnh, từ đỏ biết thành đen rồi dần dần trở nên phì nhiêu, năng lượng bên trong dồi dào, ẩn ứa sinh cơ khiến người ta kinh ngạc.

Tô Hòa đem ngón tay đâm vào trong đất, tinh thần xúc giác thăm dò, chỉ cảm thấy năng lượng trong đất cùng thế giới tinh thần hình thành một loại cộng hưởng. Tinh thần thể mầm nhỏ hưng phấn mà run run lá cây, biểu đạt vui thích của mình.

"Hoàn thành."

Tô Hòa vừa lòng mà thu hồi tay. Thứ cậu vừa mới bố trí chính là một trận pháp cơ bản của sư môn, thích hợp dùng để thúc đẩy sinh trưởng. Tuy rằng tốc độ thúc đẩy của trận pháp không nhanh bằng việc cậu bấm tay niệm thuật, nhưng lại có một năng lực bất đồng, trận pháp tạo thành một loại tuần hoàn, năng lượng bên trong có thể ở trạng thái vô hạn sử dụng.

Sư phụ đã từng cùng cậu nói qua, linh thạch dùng trong trận pháp tuần hoàn chỉ là phụ trợ, quan trọng là lúc trận pháp hoạt động sẽ tự hấp thu linh khí trôi nổi trong không trung, cuồn cuộn không ngừng bổ sung vào trận pháp. Đồng thời, thực vật sinh trưởng dựa vào trận pháp sẽ trong quá trình sinh trưởng mà phát ra sinh cơ, sinh cơ hòa vào trận pháp cũng sẽ nuôi dưỡng ngược lại số năng lượng mà trận pháp đã tiêu hao, tuần hoàn lặp lại, chạy dài không dứt. Tóm lại một lần bày trận lâu dài sử dụng, rất tiện.

Sau khi bố trí tốt trận pháp, Tô Hòa lại từ balo lấy ra hơn mười hạt giống cải trắng chôn vào trong đất. Năng lượng nồng đậm thôi thúc hạt giống, mầm nhỏ xanh non trườn ra, lấy một loại tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được mà cao lên. Tô Hòa tính thử đại khái giữa trưa là có thể ăn củ cải hầm thịt. Lúc trước ở Trái Đất vì mục đích chạy nạn, cậu chủ yếu mang theo hạt giống có thể ăn ngay sau khi thu hoạch mà không cần chế biến. Tô Hòa chuẩn bị coi phế tích số 36 làm nơi ở ổn định, vì vậy cần đi chợ đen nhìn thử có thể mua thêm ít hạt giống hay không. Bằng không số lượng dự trữ của cậu rất nhanh liền dùng hết.

Theo củ cải trong đất từ từ lớn lên, Tô Hòa vui vui vẻ vẻ mà nghĩ, một quả táo=một trăm tín dụng điểm, một củ cải đại khái cũng không rẻ hơn bao nhiêu. Chỉ cần cậu kiên trì trồng trọt, tín dụng điểm sẽ ngày càng nhiều. Đến lúc đó trước tiên mua thuốc quấy nhiễu, lại mua đá năng lượng và hạt giống để tăng sản lượng. Chờ cậu tích góp đủ tính dụng điểm, liền đi mua cơ giáp màu đen kia, sau đó mua tinh hạm rời khỏi Phá Tinh. Tới thế giới bên ngoài cậu có thể tiếp tục nhận trồng trọt trên tinh cầu khác, chờ sự nghiệp trồng trọt đi vào quỹ đạo, cậu liền cùng Hàn Thụy du lịch thám hiểm khắp nơi. Đúng rồi, còn phải thuê một dong binh đoàn bảo vệ bọn cậu.

Hình dung ra tương lai quá mức tốt đẹp, Tô Hòa cảm thấy cần phải tìm người chia sẻ một chút. Hàn Thụy sáng sớm đã đi thế giới dưới lòng đất, cậu chỉ có thể tìm tới mầm nhỏ. Tâm niệm Tô Hòa vừa động, mầm nhỏ xanh lục liền xuất hiện trước mặt cậu.

Mầm nhỏ đầu tiên là hoạt bát run run lá cây, lại nhảy nhót chạy tới vây xem mầm củ cải. Nó đại khái là nhìn thấy mầm củ cải mà tò mò, nhảy vào trong đất nỗ lực đem chính mình vùi vào ngụy trang thành một mầm củ cải nhỏ.

Tô Hòa: "......"

Hàn Thụy đã từng nói qua tinh thần thể cùng chủ nhân giống nhau, là biểu hiện tinh thần của chủ nhân, cậu không hề cảm thấy cậu ngốc như vậy đi...

Tô Hòa quyết đoán nắm hai mảnh lá cây mầm nhỏ đem nó nhổ lên, mầm nhỏ tựa như cảm thấy chơi như vậy khá vui, quấn lấy Tô Hòa lại muốn nhổ lần nữa. Không đợi Tô Hòa cự tuyệt, mầm nhỏ hóa thành chấm sáng xanh lục từ trong tay Tô Hòa tràn ra, chấm sáng chui xuống bên dưới, lá cây đâm mặt đất đem mầm nhỏ từ từ lộ ra, hướng về phía Tô Hòa hân hoan tiếp đón.

"......" Tô Hòa bất đắc dĩ lại nhổ một lần, thuận tay xách mầm nhỏ lắc lắc cho rơi đất bám bên trên. Mầm nhỏ cao hứng mà vươn lá cây, lần nữa hóa thành vô số chấm sáng. Chấm sáng ở trong không trung xoay quanh, nhẹ nhàng quấn lấy tay Tô Hòa, ý bảo Tô Hòa đi theo mình.

Tô Hòa cùng mầm nhỏ tâm linh tương thông, mầm nhỏ nỗ lực hướng cậu biểu đạt, nó cảm nhận được một cổ năng lượng ấm áp, ở khá gần bọn cậu.

"Năng lượng ấm áp?" Tô Hòa cân nhắc, có thể cảm nhận được một loại năng lượng ấm áp thì cậu chỉ mới tiếp xúc qua đá năng lượng, chẳng lẽ là đá năng lượng thật? Cậu không thể nghĩ ra, do dự dọc theo phương hướng mầm nhỏ chỉ mà đi tới. Sau khi vòng vài vòng, đi qua khoảng mười tòa nhà, bọn cậu tiến vào một căn phòng từng bị ngoại lực phá hỏng, thép, đá, tạp vật sụp xuống khắp nơi.

Mầm nhỏ nói chính là nơi này. Tô Hòa xác định xung quanh không có nguy hiểm, xắn tay áo bắt đầu chuyển bớt tạp vật chồng chất. Nửa giờ sau, cậu từ bên trong chỗ sụp xuống lôi lên sáu cái rương kim loại hình dáng hẹp dài. Rương kim loại có cài mật mã, Tô Hòa mở không ra nhưng cách rương kim loại lại cảm nhận được năng lượng dao động quen thuộc. Nguồn năng lượng này quá mức tinh thuần, cùng với đá năng lượng cấp D loãng hơn bất đồng.

"Phát tài." Đây là ý niệm duy nhất của Tô Hòa. Cậu lập tức liện hệ tới quang não Hàn Thụy "Cậu đoán xem tôi tìm được cái gì?"

Hàn Thụy ánh mắt dừng trên rương kim loại, đôi mắt bỗng dưng sáng lên, "Là đá năng lượng!"

Tô Hòa hưng phấn mà gật gật đầu, "Năng lượng rất tinh thuần, không phải cấp D mà khẳng định so với cấp D tốt hơn rất nhiều, nhiều như vậy cậu nghĩ thử bán xong có đủ để chúng ta mua tinh hạm?"

Hàn Thụy cũng không biết, y lớn như vậy còn chưa bao giờ nhìn thấy nhiều đá năng lượng thế này, "Tôi không biết nữa, chắc là đủ rồi."

"Chúng ta liền có thể rời khỏi Phá Tinh."

"Đúng vậy, rời Phá Tinh, cậu ở chỗ nào? Tôi lập tức quay về."

Tô Hòa tại quang não tìm được tọa độ hiện tại, nói: "N22-E45. Cách nhà của chúng ta không xa."

Hàn Thụy tắt quang não lập tức hướng tới phế tích mà chạy, Tô Hòa cả người đều bị cái bánh bao có nhân này đập cho hôn mê. "Mua tinh hạm, rời khỏi Phá Tinh." Nguyện vọng của cậu giơ tay liền có thể với tới, giống như có thần linh nghe được cậu cầu nguyện. Cậu đi vài vòng xung quanh, nhất thời không biết nên làm gì. Mầm nhỏ nhẹ nhàng nhảy vào lồng ngực cậu, tranh công mà run run hai mảnh lá non.

Tô Hòa nở nụ cười, vừa muốn khích lệ mầm nhỏ, đột nhiên thân tâm giật mình, cúi người lấy tay chống mặt đất lăn về phía bên trái. Một tia sáng đỏ hiện lên, nơi Tô Hòa vừa đứng bị bắn thành cái hố nhỏ như quả bóng.

"Nhóc con phản ứng rất nhanh." Thanh âm từ ngoài cửa sổ truyền đến, một nam nhân khoảng hơn bốn mươi tuổi, đầu trọc mang một cánh tay vũ khí bằng máy, khống chế huyền phù khí phản trọng lực sau lưng, từ cửa sổ bay vào, nhảy lên mặt đất. Ánh mắt gã nhìn Tô Hòa giống như đang nhìn một cái xác "Nhóc con, thứ mày vừa phát hiện không thuộc về mày."

Tô Hòa cảnh giác mà nhìn đối phương, tay trái trộm đưa vào túi sau lưng, ngậm miệng không nói gì. Tầm mắt gã đảo qua Tô Hòa cùng mầm nhỏ trong ngực cậu, cũng không nhận ra được thân phận dẫn đường của Tô Hòa. Đây miễn cưỡng xem như là một tin tức tốt. Tay Tô Hòa vừa muốn động, lại một tia sáng đỏ khác bắn tới, cậu mạo hiểm vạn phần mà nghiêng người tránh thoát. Một tên nam nhân khác giơ thương từ cửa tiến vào, nhanh nhẹn làm một động tác dứt khoát muốn giết người.

Trong phút chốc, Tô Hòa vung tay, bốn hạt giống màu đen rơi trên mặt đất. Cậu lập tức bấm tay niệm chú, năng lượng trắng ngà vờn quanh, hạt giống cực nhanh nảy mầm. Nháy mắt, dây leo to bằng ngón tay trườn ra, vung vẩy chụp vào hai gã.

Tô Hòa liền xoay người chạy, nếu đối phương tới tay không cậu còn có thể liều một lần, nhưng bọn họ cầm vũ khí trong tay, dưới tính huống không thể đảm bảo, cậu phải suy xét an toàn là trên hết. Đáng tiếc đối phương lại vô tình làm cậu chạy thoát.

"Bắt lấy nó, nó đã nhìn thấy chúng ta, đừng để cho nó tìm Triệu Cảnh Quang báo tin" Tên nam nhân đứng gần cửa hướng dây leo nổ súng kêu to. Tô Hòa còn chưa có vọt tới cửa, gió mạnh đánh úp lại, cậu nhanh nhẹn che đầu. Một quả cầu máy bay đến phía trước cậu, đôi mắt màu đỏ lập lòe "Cảnh cáo, cảnh cáo, cậu đã bị vũ khí khóa mục tiêu."

"Đáng chết." Máy trí năng của Hàn Thụy như thế nào không có công năng này. Tô Hòa lại lần nữa lấy ra hai hạt giống, chúng đều là dự trữ để cứu mạng sau này, cậu còn nhiều lần phải dùng. Không đợi cậu bấm tay niệm chú, nam nhân ở cửa đã lao tới, Tô Hòa đột nhiên bị đánh ngã ra đất. Đối phương không biết thân phận dẫn đường của cậu, tất nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình, tay trái nắm chủy thủ hung hăng mà đâm về phía Tô Hòa.

Lông tơ của Tô Hòa nháy mắt dựng lên, trái tim phảng phất ngừng đập. Mầm nhỏ vẫn luôn an tĩnh vào thời điểm sống chết trước mắt đột nhiên bùng nổ. Ánh huỳnh quanh xanh lục nổ tung, chấm sáng ngưng tụ thành quang mang gắt gao cuốn lấy tay nam nhân. Tô Hòa bắt lấy thời cơ nhanh chóng bấm tay niệm chú, dây leo xanh trườn ra, vụt tới cuốn chặt lấy cổ gã.

"Ngô...... Ngô......"

Nam nhân nằm trên mặt đất giãy giụa muốn bẻ gãy dây leo, tên đầu trọc đeo cánh tay máy đột nhiên hướng về phía Tô Hòa hô to: "Mày là dẫn đường." Sát ý trong mắt gã lập tức chuyển thành tham lam. Một dẫn đường? Một dẫn đường tinh thần lực cường đại đến mức thực thể hóa? Một dẫn đường tinh thần thể biến dị thực vật? Này so với mấy rương đá năng lượng trên mặt đất còn đáng giá hơn nhiều. Nam nhân đầu trọc lập tức điều chỉnh cánh tay máy, đạn sáng bắn chậm lại vì choáng váng. Còn việc nghĩ cách cứu viện nam nhân kia? Có thể một mình độc chiếm nguồn tài phú thì vì cái gì gã phải từ bỏ?

Tia sáng đỏ lần nữa lóe lên, Tô Hòa toàn lực kéo nam nhân bên người. Lấy gã thay cậu chặn công kích, dây leo quấn quanh phối hợp siết lại khiến nam nhân một phát trí mạng. Hết thảy phát sinh ở trong chớp nhoáng, tên đầu trọc lập tức muốn bắn phát thứ hai, mầm nhỏ thét chói tai hóa thành tường sáng che trước mặt Tô Hòa. Tô Hòa lại lần nữa ném ra một hạt giống, âm thanh vang lên, hạt giống nảy mầm, dây leo bám lấy hai chân gã, đối phương lảo đảo một cái bị kéo thật mạnh ra cửa sổ, rơi xuống từ độ cao hơn mười mét, gậy sắt xuyên qua người.

Tô Hòa há miệng hít thở, máy trí năng lơ lửng trong không trung mất đi khống chế của chủ nhân mà rơi xuống sàn. Âm thanh va chạm kinh động đến Tô Hòa, tia sáng một lần nữa ngưng tụ thành mầm nhỏ, run rẩy chui vào trong lồng ngực cậu.

- -

Cùng thời điểm đó, Diên Vĩ hạm cách Phá Tinh 50 năm ánh sáng.

Lục Ly tay đang lật sách bỗng dưng ngừng lại, ngẩng đầu xuyên qua đài quan sát nhìn về hướng Phá Tinh. Ánh mắt hắn không hề ôn hòa, cảm xúc đen tối từ từ dâng lên, tinh thần thể trong cơ thể bắt đầu nôn nóng bất an, tựa như có cái gì phát sinh ở phương xa.

Cách hai tầng khoang, ánh sáng màu xanh nhu hòa từ bên trong hộp kim loại nổi lên. Ngân Hà Thụ Nhân Renault vốn luôn ngủ say chậm rãi thức tỉnh, khoảnh khắc vừa rồi hắn cảm giác được khí tức của tộc nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play