Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 76
Băng Lộ Động Thiên
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi
Thiên Vũ dời thân lui về phía sau, ánh mắt vẫn tập trung trên người Hắc Lân Vương Xà, phát hiện nó vẫn đuổi theo, không hề bị sương mù ảnh hưởng chút nào.
"Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, chúng ta nên nghĩ ra đối sách khác mới được."
Thấy vứt không xong Hắc Lân Vương Xà, Thiên Vũ tựa như đã thúc thủ vô sách.
Hồng Di nhìn quanh, trầm ngâm nói: "Hoàn cảnh nơi này quá phức tạp đối với chúng ta cực kỳ bất lợi, chỉ có thể giằng co tranh thủ thời gian để tìm kiếm cơ hội."
Hoa Thanh nhìn tới Hắc Lân Vương Xà, trong lòng có một loại cảm giác kỳ quái, trong lúc nhất thời lại không thể hiểu rõ, suy nghĩ mông lung vô cùng.
Thiên Vũ nghe Hồng Di phân tích, biết lúc này thực sự không có phương pháp nào cả, đành phải mang theo nhị nữ duy trì liên tục tình trạng liều mạng chạy trốn, không cần nhìn phương hướng gì cả, cứ cắm đầu chạy thẳng trong Ngưng Vụ Cốc.
Bởi vì sương mù dày đặc, Ngưng Vụ Cốc phủ lên đó một tầng sắc thái thần bí, làm cho không ai có thể nhìn thấu.
Trong cốc địa hình phức tạp, có gò núi có rừng cây, có hồ nước có ao đầm, còn có một vài kiến trúc cổ xưa, đúng là một địa phương y như thế ngoại tiên cảnh.
Hoàn cảnh như vậy nguyên bản rất hoàn mỹ, thích hợp với việc ẩn cư, thế nhưng đối với hoàn cảnh lúc này của Thiên Vũ mà nói, một bước đi là một nguy cơ đến gần, hắn căn bản không biết bước tiếp theo nên đi đâu nữa.
Đoạn đường chạy trối chết, Thiên Vũ sử ra tốc độ kinh người, thế nhưng Hắc Lân Vương Xà luôn luôn không nhanh không chậm bám theo phía xa xa, không một chút lo lắng hay vội vã nào cả. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Lúc này, Thiên Vũ mang theo nhị nữ đi tới dưới một vách núi, nơi đó sương mù đặc biệt nồng nặc, tầm mắt bị hạn chế đến tối đa.
Bởi vì nhìn không thấy tình hình phía trước, Thiên Vũ không thể không giảm tốc độ lại.
Lúc này, Hồng Di đột nhiên nói: "Mau nhìn, Hắc Lân Vương Xà ngừng di chuyển rồi."
Thiên Vũ và Hoa Thanh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hắc Lân Vương Xà đứng ở ngoài mấy trượng, bỏ qua việc truy kích.
Thiên Vũ hơi khó hiểu, Hoa Thanh lại nhận ra được gì đó, nhẹ giọng nói: "Ta vẫn rất kỳ quái nó vì sao luôn truy theo chúng ta, hôm nay cẩn thận nghĩ đến, tựa hồ là nó muốn bức bách chúng ta đi đến nơi này."
Thiên Vũ nghi ngờ nói: "Mặc dù Hắc Lân Vương Xà vẫn đi theo chúng ta, nhưng đoạn đường chạy trốn hoàn toàn là do chúng ta tùy ý lựa chọn, không phải theo ý nó mà."
Hồng Di trầm ngâm nói: "Hoa Thanh đoán không phải là không có khả năng, nhất thời khó thể xác nhận là đúng hay sai. Hiện tại địa phương này sương mù đặc biệt dày đặc, Hắc Lân Vương Xà đột nhiên đình chỉ truy kích, có lẽ có quan hệ đến hoàn cảnh nơi này."
Thiên Vũ cau mày nói: "Hồng Di tiểu thư cho rằng Hắc Lân Vương Xà nguyên bản cố tình bức chúng ta đến một nơi nào đó, thế nhưng bởi vì chúng ta đột nhiên đến nơi đây, hoàn cảnh không thích hợp làm cho nó có điều cố kỵ, đành phải tạm thời buông tha?"
Hồng Di nói: "Ta cho là như thế, độ chính xác có lẽ không cần phải nghiên cứu thêm làm gì." Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Hoa Thanh nhìn quanh bốn phía, nhẹ giọng nói: "Nơi này sương mù đặc biệt nồng đậm, ta nghĩ nhất định có nguyên nhân đặc thù, nói không chừng Ngưng Vụ Thảo sinh trưởng ở chỗ này."
Thiên Vũ đồng ý: "Phân tích có thể đúng, chúng ta cứ tiếp tục đi tới, nhìn xem có thể tìm được Ngưng Vụ Thảo hay không?"
Chậm rãi đi tới, Thiên Vũ buông tay nhị nữ ra, cẩn cẩn thận thận tới gần vách núi.
Bên trong sương mù phía trước đột nhiên truyền đến trận trận hàn khí, điều này làm cho Thiên Vũ đi trước đột nhiên hứng nguyên một trận “mát lạnh” vô vàn sướng khoái, trầm giọng nói: "Cẩn thận, phía trước có động tĩnh."
Hoa Thanh lấy ra Hấp Vụ Dũng, khởi động rồi ném tới phía trước, nhất thời đại lượng sương mù hội tụ vào trong Hấp Vụ Dũng, cảnh sắc chung quanh thoáng cái trở nên rõ ràng.
"Nơi ấy có một huyệt động."
Theo sau sương mù tiêu tán, Hồng Di trước tiên phát hiện dưới vách núi có một huyệt động, mở miệng nhắc nhở.
Hoa Thanh nhìn thấy huyệt động kia, trên gương mặt xinh đẹp toát ra một tia lo lắng, chần chờ nói: "Ta có cảm giác xấu, động này tựa hồ ẩn giấu cái gì đó rất đáng sợ."
Thiên Vũ nhìn vào huyệt động, gốc thực vật không biết tên trong lòng bàn tay phải dĩ nhiên khẽ rung động, tựa hồ đang muốn nói điều gì đó.
Một khắc kia, Thiên Vũ lấy làm kỳ quái, cẩn thận cảm thụ gốc thực vật phản ứng, phát hiện nó đang cấp tốc hấp thụ Huyễn Vân chân khí trong cơ thể Thiên Vũ, hai cái lá nhỏ một mở một khép, giống như đang dò xét bí ẩn ở bên trong.
Thiên Vũ quay đầu lại nhìn tới Hắc Lân Vương Xà, nó lẳng lặng đứng ở tại chỗ, ánh mắt u lam lộ ra một tia cảnh giác ở trong cái huyệt động kia.
Thiên Vũ im lặng phân tích, bên trong động này tất nhiên có cất giấu bí mật, nếu không cũng không đến mức khiến cho Hắc Lân Vương Xà lui bước.
Song, nơi mà ngay cả Hắc Lân Vương Xà cũng không dám đến gần, tất nhiên là cực kỳ hung hiểm, Thiên Vũ nếu như tùy tiện tiến vào, há không phải là tự mình tìm chết sao?
Nghĩ qua một chút, Thiên Vũ tâm sinh ngần ngại, có vẻ do dự không thể quyết.
Hoa Thanh lúc này mở miệng nói: "Không tiến thì lùi, chúng ta trước mắt ở vào tình thế rất khó xử, con đường phía trước cực kỳ hung hiểm phía sau lại có truy binh, không còn có lựa chọn nào khác đâu!"
Hồng Di nói: "Dưới loại tình huống này, cá nhân ta cảm giác được có thể đánh cuộc vận khí một keo vậy, tiến vào trong động tìm nhìn xem đến tột cùng có thứ gì !"
Thiên Vũ lo lắng một trận, trầm giọng nói: "Địa phương nguy hiểm thường thường có kỳ ngộ. Chúng ta đi vào thôi."
Thiên Vũ chậm rãi tiến lên, lấy loan đao Tà Nguyệt ra chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Hoa Thanh thoáng chần chờ, lập tức cùng Hồng Di theo sau hắn, một trái một phải cẩn thận dò từng bước một, hoàn toàn tập trung tinh thần chuẩn bị ứng biến.
Đi tới gần cửa động, Thiên Vũ cảm giác được trong động truyền ra luồng gió lạnh thấu xương, bên trong tối đen như mực, âm trầm quỷ dị.
Lấy ra một viên Dạ Quang Châu, Thiên Vũ thuận tay ném vào trong động, bên trong nhất thời xuất hiện ánh sáng chiếu rọi một vùng.
Nhìn theo ánh sáng Dạ Quang Châu, Thiên Vũ phát hiện gần động khẩu không có điều gì khác thường, vì vậy bạo dạn tiến vào, loan đao Tà Nguyệt trong tay sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Trong động khẩu hàn khí bức người, bởi vì nhiệt độ quá thấp, nơi này nhìn không thấy một tia sương mù, Dạ Quang Châu nằm trên mặt đất phát ra ánh sáng lập lờ.
Thiên Vũ lưu ý cảnh sắc trong động, phát hiện chỗ này không phải là huyệt động thiên nhiên, không gian bên trong rõ ràng có dấu vết sức người tạo ra.
Trong lòng bàn tay Thiên Vũ, gốc thực vật không biết tên lúc này rung động càng thêm rõ ràng, tựa như cảm thấy được cái gì đó, đáng tiếc Thiên Vũ lại không rõ hàm nghĩa nó muốn biểu đạt.
Hoa Thanh và Hồng Di đi tới bên cạnh Thiên Vũ, cẩn thận nhìn về phía trước, phát hiện huyệt động này rất sâu và rộng lớn, ánh sáng Dạ Quang Châu căn bản không thể nào chiếu sáng hết thảy.
Hồng Di vung tay phải lên, phát ra một cỗ lực lượng nhu hòa, hút Dạ Quang Châu nằm trên mặt đất bay vào trong tay, nhẹ giọng nói: "Nơi này hàn khí cực thịnh nhất định phải có nguyên nhân, chúng ta nên cẩn thận đi tới chậm rãi thôi."
Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Hai người các ngươi tạm thời đứng ở chỗ này, ta đi tới trước tìm kiếm xem sao!"
Móc ra một viên Dạ Quang Châu khác, Thiên Vũ tự mình đi trước, phát hiện huyệt động này hết sức rộng lớn, ít nhất phải hơn mấy trăm trượng.
Chậm rãi một đường đi tới, chỉ qua chốc lát Thiên Vũ đã tới trước một cánh cửa đá, phía trên viết bốn chữ to "Băng Lộ Động Thiên".
Chứng kiến cánh cửa đá đóng chặt, trên mặt Thiên Vũ lộ vẻ nghi hoặc, bốn chữ Băng Lộ Động Thiên mang theo ý nghĩa băng hàn rét lạnh, hắn nhìn không ra nguy cơ là ở chỗ nào.
Thiên Vũ tu luyện Hàn Băng Quyết, đối với băng hàn khí cũng không úy kỵ, ngược lại có một ít tâm tình chờ mong.
Vì thế, Thiên Vũ cười cười lạnh nhạt, đi đến gần cửa đá.
Tới gần cửa đá rồi, Thiên Vũ cẩn thận xem xét một hồi, thấy không có bất cứ dị thường nào lúc này mới vươn cánh tay phải thử đẩy cánh cửa đá ra.
Cửa đá rất nặng, ít nhất cũng có ngàn cân, thế nhưng Thiên Vũ vừa động vào cánh cửa đá liền tự động mở ra, lộ ra quang mang trắng sáng ở bên trong, điều này làm cho Thiên Vũ trong lúc nhất thời không kịp thích nghi.
Bên trong cửa đá là một huyệt động khác, ánh sáng chiếu rọi chói mắt, đây là một thế giới băng tuyết