*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

. Khán giả có rất nhiều dấu chấm hỏi nhỏ.

Tác giả: Mộc Lan Trúc.

Editor: wingwy.

=====================

Sáng sớm ngày hôm sau, Minh Hữu chuẩn bị mở trực tiếp.

Mèo đen lớn đã rửa mặt xong dưới sự hầu hạ của cậu, móng vuốt đang cầm khăn mặt khò khè khò khè dùng sức lau lớp lông mặt của chính mình, gấu trắng lớn thì ngoan ngoãn ngồi dưới đất, mở cái miệng to như chậu máu để Minh Hữu giúp y đánh răng.

"Ai, Đại Bạch ngoan quá." Minh Hữu nhìn thấy gấu trắng vô cùng thông minh phun ra bọt kem đánh răng, vui mừng khen ngợi.

Mèo mun lớn cầm khăn mặt, liếc Minh Hữu cùng gấu trắng ngốc một cái: "Không phải cậu từng nói nếu độ hảo cảm của linh thú đối với cậu tăng lên, cậu có thể bằng cách tặng đồ vật này nọ, khiến hắn trở thành cộng sự của cậu? Độ hảo cảm của gấu đần đối với cậu còn chưa đủ à?"

"Độ hảo cảm thì đủ rồi, nhưng hiện tại ý thức của nó còn mơ hồ, tui muốn chờ đến lúc nó khôi phục lí trí, lại hỏi nó có sẵn lòng trở thành cộng sự của tui không." Minh Hữu giúp gấu lớn lau khô lớp lông mao trên mặt, tiếp tục khen, "Đại Bạch thiệt ngoan, đợi lát nữa làm đồ ăn ngon cho cậu."

Đại Bạch chớp mắt, "Uhm uhm" hai tiếng đáp lại.

Mèo đen lớn tự mình đem khăn mặt cọ vắt dưới dòng nước, sau khi vắt khô lại treo trong máy phơi đồ: "Cũng đúng, kết hôn với người có vấn đề về trí não là phạm pháp."

Minh Hữu: "......"

Cậu nhận ra tâm trạng của mèo lớn không tốt, thử thăm dò cứu vãn vấn đề: "Cho dù về sau có ký khế ước cộng sự với những linh thú khác, tình cảm mà tui dành cho bọn chúng, chắc chắn sẽ không giống với tình cảm dành cho Đại Hắc. Đại Hắc chính là linh thú của tui khi vừa mới bắt đầu trở thành linh thú sư."

Mèo lớn nâng móng vuốt lên liếm liếm, lại đem móng vuốt chùi mặt: "Đúng, chế độ một chồng một vợ nhiều thê thiếp. Ta là chính cung."

Minh Hữu m(-_-)m: "Đại Hắc, tui sai rồi, tui không nên dùng quan hệ vợ chồng để so sánh với quan hệ giữa linh thú sư cùng linh thú. Chúng ta là hợp tác, là loại hợp tác đơn giản thuần khiết nhất, đồng đội!"

Mèo đen lớn nhếch miệng: "Nói đùa với cậu thôi, cậu thật sự cho rằng ta đang ăn giấm sao? Đừng có ngốc như thế. Ta chỉ muốn hỏi, nếu cậu không trở thành cộng sự của hắn, thì có thể kiểm tra kỹ càng sức khỏe giúp hắn sao?"

Minh Hữu trong lúc thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không khỏi dậy lên một chút chán nản. Thật ra......nếu Đại Hắc ghen vì cậu, cậu sẽ vui vẻ hơn chút ít.

"Có thể, hiện tại tui đã là linh thú sư rồi, có thể làm rất nhiều việc. Hơn nữa, tình trạng của nó gần giống với cậu, trước tiên phải bổ sung dinh dưỡng thì sau đó mới có thể tiến hành trị liệu." Minh Hữu thu hồi tâm tình uể oải, một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu.

Hiện tại tình cảm giữa cậu và Đại Hắc vẫn chưa tính là sâu, bởi vì thời gian ở chung của bọn họ quá ngắn. Cậu nhất định có thể trở thành cặp đôi cộng sự thân thiết nhất với Đại Hắc!

"Hôm qua cậu thức đêm đọc sách, bây giờ không buồn ngủ sao?" Mèo đen lớn nói sang chuyện khác, "Buồn ngủ thì đi ngủ đi, trực tiếp cũng không hơn thua chút thời gian này."

"Ngày hôm qua những người đến đây sửa nhà cho chúng ta, đều rất kính trọng cậu và Đại Bạch. Bọn họ cúi chào bọn cậu, có vài người còn đỏ cả hốc mắt." Minh Hữu sờ sờ tai tròn lông xù của mèo lớn, "Tui nghĩ những người giống với bọn họ, đợi chờ bọn cậu xuất hiện rất nhiều, trực tiếp sớm hơn một chút, có thể làm cho bọn họ yên tâm."

"Hơn nữa, quảng cáo cũng phát rồi, nếu hôm nay không trực tiếp được, chẳng phải lại phụ sự hi sinh to lớn của cậu khi bồi Đại Bạch khiêu vũ." Minh Hữu vuốt vuốt, liền có chút nhịn không được, ôm đầu của mèo mun lớn, đem mặt vùi vào lớp khăn choàng mềm mại của mèo ta.

A! Một buổi sáng tốt đẹp, quả nhiên phải bắt đầu từ việc hít mèo!

Mèo đen lớn ghét bỏ đẩy Minh Hữu ra. Thiếu niên nhỏ này cái gì cũng tốt, có điều quá dính người. Không phải còn có con gấu trắng đần kia sao? Gấu đần cũng có lông mà, cậu đi cọ lông tên gấu đần kia đi.

Hừ.

Minh Hữu ôm lấy đệm thịt đang đẩy đẩy của mèo mun lớn, đem mặt cọ cọ trên đệm thịt, mới đứng dậy từ trong vẻ mặt ghét bỏ của mèo ta, chuẩn bị mở trực tiếp.

Tối hôm qua cậu thức đêm để bù lại tài liệu về linh thú, đạt được không ít giá trị tri thức, cũng mở khóa được không ít thông tin sách tranh, đối với tình huống của linh thú tinh minh, có được bước đầu hiểu biết.

Hôm nay, là thời điểm nghiệm chứng thành quả.

Minh Hữu không dự định trực tiếp để nói nhiều, trình bày quan điểm hoàn toàn khác biệt giữa cậu với ngành đào tạo linh thú của tinh minh hiện nay. Cậu sẽ dung nhập quan điểm của chính mình vào trong trực tiếp hàng ngày, trực tiếp trình bày quá trình đào tạo của cậu với linh thú đối với khán giả.

Mặc dù trên đường sẽ có rất nhiều người xem không hiểu, thậm chí còn nói lời độc địa, nhưng theo quá trình trực tiếp, khán giả nhìn thấy thân thể của nhóm linh thú dần dần bình phục, sẽ thừa nhận quan điểm của cậu.

Không thể phụ với sân khấu vô cùng tốt mà Đại Hắc đã cho mình! Minh Hữu vỗ vỗ gò má mình.

Cậu tuy rằng một đêm không ngủ, nhưng tinh thần lại rất phấn khởi, một chút mệt mỏi cũng không thấy. Cậu thoáng nhìn qua gương. Uhm, mắt cũng không bị đen! Trạng thái hoàn hảo. Không hổ là thể chất linh thú sư siêu cấp! Một đêm không ngủ cũng hoàn toàn không thành vấn đề!

......

Nền tảng phát sóng trực tiếp được mã hóa nội bộ tinh minh, khán giả chờ mong một phòng trực tiếp mới vừa mở từ sớm.

Hôm nay, tập thể dị năng giả cấp S tại quân doanh nghỉ, số ít đoàn thể cấp cao tại chính phủ, xí nghiệp, trường cao đẳng nào đó cũng xin nghỉ phép, chờ đợi phòng trực tiếp mở ra.

Quảng cáo nói hôm nay mở, rất nhiều người trong bọn họ đã ngồi chờ từ 0 giờ hôm nay, cho dù khi phát trực tiếp sẽ có lời nhắc riêng, không lo lỡ việc.

Đúng vào tám giờ rưỡi sáng, màn hình phòng trực tiếp cuối cùng cũng sáng lên.

Minh Hữu còn chưa kịp chào hỏi với khán giả, lỗ tai thiếu chút nữa đã bị tiếng nhắc nhở quà tặng mà quang não phát ra chấn ù.

Cậu vội vàng tắt âm thanh nhắc nhở, kinh ngạc nói với mèo đen lớn bên cạnh: "Đại Hắc, trực tiếp còn có quà tặng à?"

Arthur một bên lấy thân phận nhân viên quản lý điều chỉnh lại quy tắc của phòng trực tiếp, một bên nói: "Đương nhiên là có, viện an dưỡng cũng có thể được chia. Tiền này đều là của cậu, ta không giành với cậu."

Minh Hữu vội nói: "Của tui cũng là của cậu. Tiền của tui cậu cứ tùy ý tiêu." Linh thú cộng sự đương nhiên phải được linh thú sư nuôi dưỡng! Mình là nóc nhà mà!

Cái đuôi Arthur vung vẩy, mắt lộ vẻ ghét bỏ, khóe miệng lại cong lên. Thiếu niên nhỏ này, lại nịnh nọt hắn, không thấy ngấy à?

......

Người xem của phòng trực tiếp điên rồi.

"Kia kia kia kia là Thân vương Arthur mà?! Sao streamer lại gọi hắn là Đại Hắc!!"

"Toàn bộ tinh hệ cũng chỉ có một con ám sư hổ, đương nhiên là Thân vương Arthur rồi. Điện hạ hình như đang nói chuyện với streamer? Streamer có thể hiểu được lời điện hạ nói hả?"

"Chắc chắn có thể nghe hiểu. Bệ hạ sẽ không phái người không hiểu lời nói của điện hạ đến chăm sóc cho điện hạ! Trước đó ai nói bệ hạ cố ý gây sức ép cho điện hạ! Ra đây giải thích!"

"Bây giờ bọn họ chắc chắn không dám ló đầu, không thấy danh sách nhân viên quản lý à? Điện hạ đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi kìa."

"Con gấu trắng lớn bên cạnh là ai thế? Nhìn kiểu nào cũng thấy ngốc hồ hồ hết?"

"Không biết, nhưng khẳng định là một trong mười vị anh hùng mà điện hạ đẫn dắt. Thú hình của bọn họ hình như không được công bố, chỉ có cao tầng mới biết là ai."

......

Minh Hữu trước mắt còn chưa đủ tư cách biết nhiều bí mật, vì thế cậu không nhìn thấy khu thảo luận cùng bình luận.

Hiện tại cậu dựa theo kế hoạch lúc trước, bắt đầu phát sóng trực tiếp nấu cơm.

Hôm nay, món chính là cậu muốn làm chính là thịt thú hoang nướng với cỏ linh lăng. [1]

Thịt thú hoang chính là thứ thịt đông lạnh mà linh thú chỉ có thể hấp thu một ít năng lượng trong hầm đá ngầm nọ; còn cỏ linh lăng là thực vật có thể ăn cậu đổi được từ hệ thống.

Năng lượng trong cỏ linh lăng, linh thú ở tất cả các thuộc tính đều có thể hấp thu. Tuy rằng năng lượng của nó chưa nhiều đến mức có thể dùng để trực tiếp chiết xuất khối dinh dưỡng, nhưng hương vị của nó vô cùng thơm, cùng họ với thì là, ở thế giới tinh linh, là gia vị hương liệu được tinh linh và nhân loại vô cùng yêu thích.

Minh Hữu chưa thể tìm được thực vật thích hợp để linh thú ăn hơn ở thế giới này, chỉ có thể cố gắng tăng giá trị dinh dưỡng cùng hương vị của thịt thú hoang.

"Chào mọi người, tôi là linh thú sư Minh Hữu của viện an dưỡng linh thú số 1. Món ăn bây giờ tôi muốn làm, chính là thịt thú hoang nướng cỏ linh lăng."

"Mọi người đều biết, linh thú là thể sinh vật năng lượng, thực đơn của bọn chúng khác với nhân loại, càng nghiêng về các loại năng lượng. Năng lượng có thể được linh thú hấp thu ở trong thịt thú hoang thật ra rất ít. Nhưng hiện tại viện an dưỡng không có những nguyên liệu nấu ăn khác, tôi chỉ có thể sử dụng thịt thú hoang làm nguyên liệu chính, cố gắng nâng cao tỉ lệ năng lượng có thể sử dụng."

"Thực vật này gọi là cỏ linh lăng, là một loại thực vật ăn được có năng lượng ôn hòa. Nó chẳng những có mùi thơm như thì là, có thể dùng để khử tanh, còn có tác dụng thúc đẩy năng lượng bên trong nguyên liệu nấu ăn, là một trong những gia vị rất thông thường khi làm thức ăn cho linh thú."

"Bây giờ, chúng ta đem cỏ linh lăng đã được phơi khô mài thành bột mịn, cùng muối, đường, bột hồ tiêu, bột ớt, dầu hào, nước tương trộn với nhau, làm thành nước sốt......"

......

Khán giả nghi hoặc.

Lần trực tiếp này không phải để tiết lộ cho bọn họ biết tình trạng của Thân vương điện hạ Arthur cùng mười vị anh hùng à? Tại sao lại bắt đầu trực tiếp nấu cơm? Chàng trai nhỏ này là ai vậy? Linh thú sư là cái gì? Cỏ linh hương là cái quái gì nữa? Thịt thú hoang không phải là nguyên liệu nấu ăn thích hợp với linh thú nhất sao?

Bọn họ còn chưa kịp gửi bình luận trong khu thảo luận để hỏi, đã bị sóng năng lượng cùng hương vị mê người của nước sốt, hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

Phòng trực tiếp của tinh minh đều là phát sóng ba chiều [2]. Ống kính chẳng những thu lại âm thanh, còn có thể lưu giữ cả mùi vị, sóng năng lượng. Nếu streamer mở ra hình thức cộng cảm [3], thậm chí có thể từ thị giác của họ làm cho người xem như cùng dùng chung năm giác quan với họ ------ đương nhiên, ngoại trừ những bộ phận nhạy cảm, chính sách hài hòa của phòng trực tiếp rất nghiêm khắc.

( [3] cộng cảm: cộng hưởng cảm giác, có thể hiểu là chia sẻ các giác quan với nhau.)

Lúc này, Arthur vô cùng ranh mãnh cài chức năng cộng cảm lên trên người gấu trắng lớn tỉnh tỉnh mê mê, làm cho người xem thông qua cảm nhận của gấu lớn, chịu một làn xung kích chính diện từ mỹ thực đặc chế của linh thú sư.

Này mới chỉ là nước sốt mà thôi!

============

Bổ sung chú thích:

[1] Cỏ linh lăng: Là một loại hương liệu chỉ có ở Tung Của, nên tui xin mạn phép lấy tên theo Mr.QT.

[ Là loại cây thân thảo sống lâu năm thuộc họ Hoa tán, cây có chiều cao lên tới 60 cm, khi phơi khô có mùi thơm nồng. Thân cỏ, màu xanh lục. Lá mọc đối, hình trứng rộng, đỉnh nhọn hoặc hơi tù, thuộc loại thảo, hoa mọc đơn ở nách; cuống mảnh, tràng hoa màu vàng, gốc bao phấn hình tim, bao phấn hình tròn. Quả nang gần hình cầu, màu trắng đục, thời kỳ ra hoa và đậu quả từ tháng 5 đến tháng 9.]



[2] ba chiều: nguyên văn là 全息, tiếng anh là holographic, là một kỹ thuật cho phép ánh sáng tán xạ từ một vật thể được ghi lại và sau đó tái tạo lại hình ảnh 3 chiều trong một chùm tia laser. Hình ảnh này sẽ lơ lửng trong không khí, ngời xem có thể nhìn thấy nó từ bất kỳ góc độ nào mà không cần sử dụng các loại kính đeo chuyên dụng hỗ trợ. Công nghệ này do nhà vật lý người Anh gốc Hungary Dennis Gabor phát minh vào năm 1947 và được nghiên cứu phát triển bởi nhiều nhà khoa học trên thế giới...

Editor: Đúng ra nên dịch là toàn ảnh nhưng mà tui thấy ba chiều nó dễ tưởng tượng hơn (*'ω`*)~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play