Âm thanh lách cách vang lên, dưới chân Đường Mạch, kim giờ bắt đầu chậm dãi dịch chuyển về phía bên trái. Nó thuận chiều kim đồng hồ chuyển động 4 lần, cuối cùng vững vàng dừng lại ở ô số 24. Đường Mạch nâng bước, đi đến nơi kim giờ vừa chỉ vào. Ở một đầu khác của đồng hồ chân lý, kim phút dưới chân Thỏ đen cũng bắt đầu dịch chuyển. Nó lùi lại 2 ô, hẳn là dừng lại ở ô số 60, nhưng sau khi kim phút chỉ qua đó, Thỏ đen lại chậm chạp không nhúc nhích.
Âm thanh lạnh nhạt của đồng hồ chân lý vang lên: “Thỉnh người chơi 0 giờ tiến vào ô vuông chính xác.”
Hai chân Thỏ đen lúc này mới dùng sức, nhảy tới ô số 60.
Thỏ đen to lớn nặng nề dẫm lên mặt đất, không gian xung quanh lại rung lên kịch liệt. Một vòng trò chơi này kết thúc, Thỏ đen và Đường Mạch cũng không bị trừng phat. Thỏ đen lùi về sau 2 ô, chứng tỏ nó đã lựa chọn bỏ qua vật phẩm, nhưng Đường Mạch lại lùi về sau tận 4 ô.
Con số này nhìn thế nào cũng thấy không đúng lắm.
“Lần trước là Chân lý không phổ biến cấp độ năm…… Vậy lý do cho lần này là cái gì đây?” Giọng nói bình tĩnh của Đường Mạch vang lên.
Thỏ đen ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Đường Mạch, không nói gì.
Đường Mạch hơi nhếch miệng, cũng không hề nhiều lời.
Nếu hiện tại có người ở bên cạnh quan sát liền sẽ phát hiện, Thỏ đen dường như đã hoàn toàn thay đổi, không giống với nó của lúc trước nữa. Từ lúc Đường Mạch bắt đầu nhìn thấy con Thỏ đen này, đối phương trước sau vẫn luôn biểu hiện ra bộ dáng nóng nảy dễ tức giận, hung tàn và ngang ngược. Vừa tiến vào đồng hồ chân lý, nó liền buông lời hung ác, tuyên bố muốn ăn thịt Đường Mạch, còn muốn móc mắt hắn chấm ăn với đường.
Trong miệng Thỏ đen, nó đã thông qua đồng hồ chân lý, ăn qua vô số nhân loại.
Như vậy Thỏ đen cũng khá giống với những quái vật Hắc tháp mà Đường Mạch từng gặp trước đây. Tố chất tinh thần, âm hiểm ngoan độc, thái độ đối với nhân loại chỉ có một kiểu “Muốn ăn tươi nuốt sống”, hơn nữa còn thích ngân nga những khúc hát vô danh, nói một vài câu khiến người khác sởn tóc gáy. Nếu buộc phải tìm ra điểm khác biệt, đại khái là sự xấu xa của nó dường như khá hời hợt. Cho dù là Mario hay Pinocchio, chúng đều rất thích diễn kịch. Nhìn người chơi nhân loại bị mình quay đến chóng mặt, chính là thú vui lớn nhất của chúng.
Một người một thỏ lẳng lặng nhìn nhau trên đồng hồ chân lý, qua hồi lâu, một giọng nam khàn khàn từ trong bộ đồ búp bê truyền ra: “…… Ngươi đã phát hiện ra từ khi nào.”
“Ngay từ đầu.”
Thỏ đen kinh ngạc trợn to mắt, qua hồi lâu mới nói: “Ngay từ đầu?!”
Trong không gian tối tăm, Đường Mạch nhìn Thỏ đen ở cách đó không xa, nhàn nhạt nói: “Thời điểm trò chơi còn chưa bắt đầu, ta là bởi vì bắt lấy đuôi của Thỏ tiên sinh, cho nên mới trực tiếp rơi xuống từ không trung, ngã lên chiếc đồng hồ này. Ta không có bất kì sự lựa chọn nào, bị bắt phải đứng ở trên đây, bị nó nhốt trong một lồng giam vô hình, không thể rời đi. Nhưng ngươi……” Dừng một chút, Đường Mạch yên lặng nhìn Thỏ đen, nói: “Ngươi là tự mình đi lên.”
Biểu tình trên mặt Thỏ đen tất cả đều là kinh ngạc, tròng mắt nó chuyển động, đang không ngừng suy nghĩ gì đó. Qua đi khoảng một phút đồng hồ, nó tựa như rốt cuộc đã hiểu rõ chính mình sai ở đâu, cười khổ hai tiếng.
Đúng vậy, ngay từ lúc bắt đầu Đường Mạch liền đã hoài nghi, mục đích của con thỏ đen này rốt cuộc là cái gì.
Thỏ đen đã chủ động đi lên đồng hồ chân lý. Trước khi đi lên đây, thân thể nó không hề bị đồng hồ hạn chế, có thể tự do hoạt động (Lời tác giả: bao gồm cả lựa chọn đi lên đồng hồ chân lý). Sau khi đi lên rồi, nó liền giống như Đường Mạch bị nhốt lại trong không gian chật hẹp chưa đến 1m2 này. Nó nói nó chơi trò chơi đồng hồ chân lý, dùng chiếc đồng hồ thần kỳ này ăn qua không ít người chơi nhân loại. Nó cũng thật sự biết cách mở ra đồng hồ chân lý, hơn nữa còn vẫn luôn biểu hiện ra bộ dáng thực sự hiểu rất rõ trò chơi này.
Nhưng sau khi đi lên đây, bất kì ai cũng không dám đảm bảo bản thân mình sẽ sống sót trong một trò chơi bị đồng hồ chân lý toàn quyền điều khiển như thế này. Thỏ đen lấy đâu ra tự tin, để cảm thấy rằng nó khẳng định có thể chiến thắng Đường Mạch, sẽ không bị thua cuộc, không bị rơi vào hố đen chân lý?
Có hai loại khả năng. Thứ nhất chính là nó ngông cuồng tự cao tự đại, không đem loại người chơi nhân loại như Đường Mạch để vào mắt. Nhưng càng có khả năng hơn chính là, nó thật sự có thứ để dựa vào.
Thứ khiến Thỏ đen có thể tự tin đi lên đồng hồ chân lý, dùng sinh mệnh của chính mình cùng Đường Mạch chơi một hồi trò chơi rốt cuộc là cái gì đây?
Trò chơi bắt đầu được nửa giờ, Đường Mạch vẫn luôn không ngừng suy nghĩ về vấn đề này. Hắn vốn dĩ nghĩ rằng nó có thể là một thứ đạo cụ đặc biệt nào đó, hoặc là Thỏ đen thật sự rất thông minh, rất am hiểu trò chơi này. Cho đến lần đó, khi mà có tổng cộng 48 vật phẩm cùng xuất hiện trên đồng hồ chân lý, Đường Mạch và Thỏ đen đều dùng hết toàn lực để loại bỏ vật phẩm. Cuối cùng Đường Mạch tiến lên 7 ô, Thỏ đen lại lùi về sau 10 ô.
“Khi số lượng vật phẩm xuất hiện ít, ngươi luôn tiến về phía trước nhiều hơn ta, chiếm được ưu thế. Nhưng một khi số lượng vật phẩm rất nhiều, cho dù là vòng có 48 vật phẩm hay vòng có 28 vật phẩm, ngươi đều tiến lên ít hơn ta.” Đường Mạch bình tĩnh tiếp lời, “Vật phẩm ít, ngươi có thể đi được nhiều; vật phẩm nhiều, ngươi liền đi được ít. Trò chơi này là đang thử thách trí tuệ, nhãn lực, trí nhớ…… Thử thách sức mạnh kiên cường của người chơi, vật phẩm càng nhiều, khó khăn trò chơi càng lớn. Mà độ khó này lại ngày càng tăng lên. Thông qua hai vòng chơi kia, chứng minh thực lực của ngươi cũng không hề mạnh hơn ta, có lẽ còn yếu hơn rất nhiều.”
Thỏ đen: “Ta chỉ là đúng lúc có mấy thứ vật phẩm chưa từng thấy qua mà thôi.”
Đường Mạch không để ý đến: “Đặc biệt là vòng xuất hiện 48 vật phẩm, số ô ngươi lùi lại quá nhiều. Ngươi qua hai lượt trò chơi mới chiếm được ưu thế, trong một vòng kia liền toàn bộ đều biến mất, thậm chí đến tận bây giờ cũng vẫn không thể bù lại. Điều này chứng minh khi tham dự trò chơi đồng hồ chân lý, ngươi với ta là bình đẳng, ít nhất ngươi không có đạo cụ hay bảo vật gì có thể giúp ngươi đảm bảo chính mình luôn tiến lên trước nhiều ô hơn ta. Như vậy vấn đề ở đây là…… Ngươi rốt cuộc vì sao lại muốn đi lên đồng hồ chân lý, cùng ta mở ra trận trò chơi này.”
Đây là một hồi dùng sinh mệnh làm tiền đặt cược, nếu không thể chắc chắn có thể thắng được trò chơi này, Thỏ đen rốt cuộc vì sao lại dám lớn mật đi lên đây?
Chỉ có một loại khả năng.
“Ngươi không phải muốn đi lên đây, ngươi cũng là bị bắt phải đi lên.” Đường Mạch chém đinh chặt sắt đưa ra kết luận.
Thỏ đen dùng một loại ánh mắt phức tạp cổ quái nhìn Đường Mạch, thân thể nó khẽ run lên. Một lúc lâu sau, nó bắt đầu cười rộ lên. Một tiếng cười khàn khàn khó nghe truyền ra từ phần đầu của búp bê gỗ, nó là đang cười, nhưng lại cười đến phi thường mệt mỏi, không còn bộ dáng nóng nảy điên cuồng lúc trước nữa.
Thỏ đen suy nghĩ rất nhiều, từ trước khi đi lên đồng hồ chân lý vẫn luôn suy nghĩ, nghĩ nên diễn kịch như thế nào mới có thể lừa gạt được Đường Mạch. Nó thật sự đã dùng hết sức, nỗ lực mà đe dọa hắn, không ngừng ngụy trang, đắp nặn chính mình trở thành một con thỏ nóng nảy ngu xuẩn, thậm chí Đường Mạch cũng đã bị nó lừa gạt, nhưng rốt cuộc vẫn là nó thua cuộc.
“Ta thua chính là do vận khí.” Thỏ đen nói, “Nếu trong lượt chơi chân lý có độ khó cao kia, 4 vật phẩm xuất hiện đều là những thứ ta biết, ta có thể nói cho ngươi tin tức, để ngươi đi trả lời 4 vật phẩm đó, chứ không phải lựa chọn chỉ trả lời 2 vật phẩm, bỏ qua hai vật phẩm còn lại, nhờ đó mà không phải chịu bất kì sự trừng phạt nào. Bánh bao nhân thịt Khách lén qua sông, chiếc ly bên cạnh nó thực rõ ràng là máu nhân loại. Ngươi vừa nhìn liền biết, hai thứ này nên loại bỏ như thế nào. Chỉ là hai vật phẩm còn lại, một chiếc bánh quy ăn dở và một chiếc túi thơm màu hồng phấn, hai thứ này bản thân ta cũng không biết là cái gì, không thể nhắc nhở ngươi. Cho nên ngươi lựa chọn chính là từ bỏ, không trả lời.”
Quy tắc trò chơi điều thứ mười: Cách mỗi một giờ, trên đồng hồ chân lý sẽ chỉ xuất hiện 4 vật phẩm. Cho nên chân lý của những vật phẩm này là chân lý có độ khó cao.
Khi lần đầu tiên xuất hiện những vật phẩm có độ khó chân lý cao, Thỏ đen “trong lúc vô tình” đã bại lộ tin tức về bánh bao nhân thịt Khách lén qua sông. Một vòng kia Đường Mạch lùi lại 3 ô, Thỏ đen lùi lại 1 ô. Nếu dựa theo số ô mà nói, Đường Mạch không có thắc mắc gì, hắn có thể hiểu được là do hắn trả lời sai 2 vật phẩm, bỏ qua 2 vật phẩm, bởi vậy mới lùi về sau 3 ô.
Nhưng vấn đề ở đây là, hắn đã không phải chịu bất kì sự trừng phạt nào. Đầu óc Thỏ đen xoay chuyển rất nhanh, lập tức liền nói đây là vì “Chân lý không phổ biến cấp độ năm”, cho nên Đường Mạch mới có thể được miễn trừ trừng phạt. Nếu đổi lại là người khác, có khả năng đã thực sự tin lời Thỏ đen nói, nhưng Đường Mạch sẽ không tin. Hơn nữa……
“Chiếc bánh quy ăn dở là thứ Bà ngoại sói thích ăn nhất, còn túi thơm màu hồng phấn kia, cũng là thứ Bà ngoại sói luôn đặt ở đầu giường. Đây là chân lý riêng biệt giữa chúng.” Nghe được lời này, Thỏ đen kinh ngạc nhìn Đường Mạch, chỉ thấy Đường Mạch hơi hơi mỉm cười: “Thứ ta loại bỏ trong vòng trò chơi kia chính là 2 vật phẩm này, ta đã bỏ qua bánh bao và ly rượu máu.”
Thỏ đen: “Ngươi đã biết bánh bao và rượu máu là cái gì, thế nhưng lại vẫn không loại bỏ chúng?!”
“Ngươi là kẻ thù của ta. Kẻ thù tiết lộ tin tức cho ngươi, cho dù có đến tám chín phần mười là chính xác…… Ngươi sẽ tin tưởng sao?”
Thỏ đen: “……”
Nhìn bộ dáng uể oải ảo não của Thỏ đen, Đường Mạch hơi động đậy môi.
Thật ra có rất nhiều chuyện hắn vẫn chưa nói ra, và cũng không cần thiết phải nói. Trận trò chơi này, Thỏ đen đã mất đi lợi thế lớn nhất của nó——
Thỏ đen và Đường Mạch, cũng có thể là hai vật phẩm cần phải loại bỏ.
Ngay từ đầu Đường Mạch đã nói “Thỏ đen là Boss Hắc tháp ”, đồng hồ chân lý phủ nhận đáp án của hắn, chính là đang ám chỉ: Thỏ đen không phải Boss Hắc tháp, thậm chí rất có thể còn không phải quái vật Hắc tháp. Là người chơi nhân loại.
Khi số lượng vật phẩm xuất hiện ít, Thỏ đen liền có thể chiếm ưu thế; nhưng một khi vật phẩm nhiều lên, lúc này Đường Mạch lại chiếm được ưu thế. Điều này không phải bởi vì Thỏ đen chỉ có thể loại bỏ được số lượng vật phẩm ít, vật phẩm nhiều nó liền không giải quyết được. Mà là “Lợi thế 2 ô” nó có được, dưới tình huống số lượng vật phẩm nhiều lên, đã triệt để biến mất.
Thỏ đen có lợi thế 2 ô. Bởi vì Đường Mạch mỗi một vòng đều sẽ không loại bỏ bản thân hắn và Thỏ đen, cho nên mỗi vòng đều sẽ lùi về sau 2 ô. Điểm này Đường Mạch rất khó phát hiện. Ví dụ như vòng thứ nhất, xuất hiện 6 vật phẩm, hắn lui về sau 1 ô. Đường Mạch lúc ấy liền cho rằng bản thân mình trả lời đúng 2 vật phẩm, trả lời sai 4 vật phẩm, cho nên mới tiến lên 1 ô, lùi về sau 2 ô, kết quả cuối cùng là lui về sau 1 ô. Nhưng hiện tại nghĩ lại, hắn thật ra đã trả lời đúng 4 vật phẩm. Hắn tiến lên 2 ô, lùi về sau 1 ô, nhưng bởi vì không loại bỏ chính mình và Thỏ đen, cho nên mới lại lần nữa lùi về sau 2 ô. Thêm lên, cuối cùng lùi về sau 1 ô.
Lại ví như vòng chơi chỉ xuất hiện 2 vật phẩm vừa rồi. Đây quả thực chính là đang dụ hoặc Đường Mạch nhanh chóng loại bỏ vật phẩm, kế tiếp thông quan trò chơi. Nhưng Đường Mạch lựa chọn từ bỏ. Hắn không loại bỏ bất kì vật phẩm nào. Giả sử hắn vội vàng loại bỏ vật phẩm, qua đó thật sự có thể tiến lên 1 ô, nhưng lại bởi vì không loại bỏ chính mình và Thỏ đen nên sẽ bị bắt lùi về sau 2 ô. Kết cục lùi 1 ô, như vậy lại có thể dùng lí do “Đường Mạch trả lời sai chân lý” để giải thích rồi.
Chỉ khi lùi lại 4 ô, hắn mới có thể chứng minh thật sự tồn tại “Hai vật phẩm có thể xóa đi những vẫn luôn bị bỏ qua”. Và hai vật phẩm này chính là Thỏ đen và Đường Mạch.
Quy tắc trò chơi này có cái bug rất lớn: Nếu Đường Mạch và Thỏ đen đồng thời loại bỏ hết tất cả các vật phẩm trên đồng hồ chân lý, vậy ai trong bọn họ mới là người thắng?
Có ba cách để thông quan trò chơi: Đuổi theo đối phương, đối phương tự mình tử vong, loại bỏ tất cả các vật phẩm.
Trên đồng hồ chân lý chỉ có thể có một người thắng cuộc, thời điểm khi hai người cùng loại bỏ tất cả các vật phẩm trên mặt đồng hồ, vậy ai mới là người thắng thật sự? Sở hở lớn nhất trong quy tắc của trò chơi này, khiến Đường Mạch càng thêm hạ quyết tâm, bỏ qua 2 vật phẩm kia. Bởi vì chỉ có một đáp án mới có thể giải thích được lỗ hổng này: Quy tắc trò chơi của Thỏ đen và hắn không giống nhau.
Đường Mạch loại bỏ tất cả các vật phẩm có thể thông quan trò chơi, Thỏ đen loại bỏ tất cả vật phẩm không thể thông quan trò chơi.
Đường Mạch dùng phương thức bỏ qua 2 vật phẩm, đã xác định được thứ Thỏ đen chân chính dựa vào.
Thời gian cứ thế trôi qua, rất nhanh, mười phút đã điểm, 14 ánh sáng xanh lập lòe trên mặt đồng hồ chân lý. Nhìn đến những ánh sáng này, Thỏ đen tựa như bỗng nhiên ý thức được gì đó, nó lớn tiếng nói: “Ta vẫn chưa thua cuộc!”
Đường Mạch ngẩng đầu nhìn nó.
Ánh mắt Thỏ đen lại lần nữa hung ác lên, trên mặt nó hiện lên một tia vui sướng, cười lạnh nói: “Đúng vậy, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu, ta chưa thua đâu, ngươi cũng không nhất định sẽ thắng. Chỉ cần ta đuổi kịp ngươi, ngươi liền thua cuộc! Kể cả ngươi đã biết thì làm sao, chẳng qua chúng ta là công bằng quyết chiến mà thôi. Ta nhất định sẽ thắng!”
Ánh sáng xanh dần dần tắt lịm. Nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Thỏ đen, khóe miệng Đường Mạch hơi nhếch lên, trước khi 14 vật phẩm kia hoàn toàn lộ diện, hắn bình tĩnh nói: “Chân tướng đại khái ta đều đã đoán được, chỉ có một việc, ta cũng không dám xác định. Hắc tháp có thể cưỡng bách người chơi tham dự trò chơi, có lẽ nó cũng có thể cưỡng bách Người dưới lòng đất, quái vật Hắc tháp tham dự trò chơi mà nó thiết kế. Thời điểm khi ta tiến vào trò chơi này, Hắc tháp nói đây là trò chơi một người của ta. Cho nên……”
Ánh sáng xanh hoàn toàn biến mất, 14 vật phẩm xuất hiện, kim giây lại lần nữa dịch chuyển, nó cũng phát ra âm thanh máy móc, nhắc nhở hai vị người chơi chuẩn bị loại bỏ vật phẩm.
Giữa âm thanh máy móc của đồng hồ chân lý, ánh mắt Đường Mạch dần dần lạnh xuống. Hắn gằn từng chữ: “Thứ duy nhất ta không dám xác định chính là…… Ngươi là người chơi nhân loại sao?”
Biểu tình trên mặt thỏ đen biến hóa không ngừng, giây tiếp theo nó bỗng nhiên cười ha hả: “Nhân loại ngu xuẩn, ngươi vậy mà lại cho rằng ta là người nhân loại? Đây là trò đùa hài hước nhất mà ta từng được nghe trong năm nay đấy. Ta nhất định sẽ ăn thịt ngươi, ha ha ha ha, xé ngươi thành từng mảnh, ăn hết sạch sành sanh!”
Khóe môi Đường Mạch hơi nhếch lên: “Nha, ngươi quả nhiên là người chơi nhân loại.”
Tiếng cười của Thỏ đen đột nhiên im bặt, nó không dám tin tưởng nhìn về phía Đường Mạch. Đường Mạch lại không nhìn nó, mà đang cúi đầu nhìn về phía 14 vật phẩm vừa xuất hiện kia.
Thỏ đen giận dữ hét lớn: “Đường Mạch!!!”
Đường Mạch sửng sốt một chút, nhướn mày thầm nói: “Ngươi ngay cả tên của ta cũng đều biết? Này có chút quá không công bằng rồi đó.”
Vòng trò chơi thứ mười, chính thức bắt đầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT