Ngay khi nhìn đến con búp bê Nga to lớn kia, Đường Mạch liền kéo căng thần kinh, thật cẩn thận mà đánh giá đối phương.
Đây là một con búp bê Nga Matryoshka khổng lồ thân cao 2m, trên chiếc đầu gỗ bóng loáng là hình một con thỏ đen trông rất khôi hài. Búp bê Matryoshka vỏ ngoài là màu trắng, nhưng hình vẽ ở mặt trên lại là một con thỏ màu đen. Hai mắt đỏ như máu lóe ra tia sáng âm hiểm mà xảo trá, nó há to miệng, trên hàm răng cá mập sắc nhọn còn lưu lại một ít máu người.
Hai mắt nó gắt gao nhìn chằm chằm Đường Mạch, tầm mắt quét từ mặt xuống đến đùi hắn. Ánh mắt kia hoàn toàn không che giấu được sự tham lam cùng đói khát, nó đột nhiên hút nước miếng, lại ngẩng đầu nhìn vào mắt Đường Mạch.
“Mắt người chấm đường, là ăn ngon nhất……”
Đường Mạch lạnh lùng nhìn nó, tay trái như cũ nắm chặt cây dù nhỏ.
Từ khi bắt đầu tới giờ, Đường Mạch vẫn luôn thử xem có thể rời khỏi nơi này hay không. Vừa rồi đột nhiên nhìn thấy con thỏ búp bê này, Đường Mạch lùi về sau hai bước, hắn không hề ngã xuống khỏi đồng hồ, mà ngược lại đụng phải một bức tường vô hình. Thời điểm Thỏ đen quan sát hắn, hắn cũng đang quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Toàn bộ nơi này là một mảnh tối tăm, chỉ thấy rõ chiếc đồng hồ dưới chân và con thỏ búp bê đang đứng ở phía bên kia đồng hồ.
“Đại khái chỉ có khoảng 1m2 không gian có thể hoạt động.” Đường Mạch im hơi lặng tiếng dùng mũi dù hướng sang bốn phía, cây dù nhỏ chạm vào bức tường vô hình trong không khí. Hắn ở trong đầu vẽ ra một mô hình đại khái.
Hiện tại hắn bị nhốt trong một lồng giam vô hình.
Lồng giam này bốn phía đều là những bức tường không thể nhìn thấy được, dưới chân hắn lại là một chiếc đồng hồ khổng lồ màu xanh. Phạm vi hoạt động ở phía trên không thể xác định, Thỏ đen đang nhìn hắn chằm chằm, hắn không tiện di chuyển thử nghiệm. Nói ngắn gọn, hắn hiện tại đang bị nhốt trên chiếc đồng hồ này, bị vây lại tại vị trí 6 giờ.
Ánh mắt Đường Mạch chăm chú nhìn về phía Thỏ đen, Thỏ đen cũng nhìn hắn cười hắc hắc.
Nửa phút sau, Đường Mạch buông ra cây dù nhỏ. Nhìn thấy động tác này của hắn, hai mắt Thỏ đen nhíu lại, nó cân nhắc một lát, khàn khàn mà cười nói: “Hắc hắc, nhân loại, ngươi tại sao lại không cầm lấy cây dù hồng kia, liều mạng chiến đấu với ta? Nhìn chiếc dù ghê tởm của ngươi kìa, toàn bộ đều là kiểu ren riêm rúa của phụ nữ, nó làm ta nhớ tới một thứ đồ khiến người khác cực kì buồn nôn. Có lẽ ngươi thích ta dùng nó đem ngươi xiên lên, đặt trên giá nướng ăn? Kia thật đúng là một ý kiến hay, nếu nhìn như vậy, cây dù ghê tởm kia dường như cũng có chút đáng yêu nha.”
Đường Mạch không trả lời Thỏ đen, hắn trực tiếp duỗi dài tay, thử sờ lên phía trên đỉnh đầu mình. Sau khi duỗi tay, ước chừng ở vị trí cách khoảng 2m, Đường Mạch chạm vào một bức tường vô hình.
Quả nhiên nơi này cũng có một bức tường!
“Nhân loại!”
Tiếng gầm giận dữ bỗng nhiên vang lên, toàn bộ không gian đều bị chấn động. Đường Mạch trong lòng ngừng lại, cảnh giác xoay người nhìn về phía Thỏ đen, nhưng hắn cũng không quá mức kinh hoàng. Sau một lúc lâu, Đường Mạch hơi nhếch miệng, cười nói: “Nhìn bộ dáng ngươi, ngươi dường như cũng không thể chạy tới đây, chỉ có thể đứng ở nơi đó cùng ta giương mắt nhìn nhau đi?”
Thỏ đen cả kinh.
Đường Mạch nhàn nhạt nói: “Khi vừa mới bắt đầu tiến vào nơi này, ngươi cũng không ở trên mặt đồng hồ, nhưng ngươi đã tự mình đi lên, hơn nữa còn đứng đúng vào vị trí 12 giờ. Từ đó về sau……” Hắn ngẩng đầu, hơi hơi mỉm cười: “Ngươi liền không hề đi lại nữa. Ngươi vẫn luôn đứng ở số “12”. Cho nên, ngươi hiện tại có thể di chuyển sao?”
Hai mắt Thỏ đen trong chốc lát càng thêm đỏ hơn, nó phẫn nộ nhìn chằm chằm Đường Mạch, rít gào nói: “Ta muốn ăn ngươi!!!”
Thỏ đen khổng lồ bỗng nhiên dùng sức đạp lên mặt đất, khiến cho thân thể cồng kềnh của nó bay vọt lên. Nhưng nó chỉ mới nhảy lên được vài centimet, đã liền bị một bức tường vô hình chặn lại. Thỏ đen hung hăng dừng lại trên mặt đất, nó không thể rời khỏi lồng sắt vô hình đang giam giữ mình, nhưng mặt đất xung quanh lại bị nó làm cho trái phải đều rung lắc kịch liệt.
Đường Mạch một tay chống vách tường, ổn định thân thể, giây tiếp theo, hắn kinh ngạc nhìn xuống phía dưới.
Mặt đất đang chấn động dữ dội, thế nhưng chiếc đồng hồ phát ra ánh sáng xanh này lại vẫn cứ đứng yên!
Khắp nơi đang rung chuyển, không gian đang rung chuyển, nhưng chiếc đồng hồ này lại tựa như bất biến, vững vàng mà duy trì một mặt phẳng không hề bị lay động. Thỏ đen thẹn quá hóa giận, giống như Đường Mạch đã nói, nó cũng không thể rời khỏi lồng giam vô hình này, nhưng nó có thể không ngừng mà va chạm vào vách tường. Nó lần lượt dùng sức đập vào vách tường, nhìn Đường Mạch chỉ có thể đỡ tường ổn định thân thể, nó liền cảm thấy vô cùng thú vị.
Nó cười ha ha, lại lần nữa dùng sức đụng vào vách tường trước mặt. Đường Mạch rút ra cây dù nhỏ, dùng mũi dù chống trên đất, ngẩng đầu nhìn chằm chằm nó.
Thỏ đen cười lạnh nói: “Nhân loại, ta sẽ ăn ngươi, rất nhanh ngươi liền biết, ngươi vừa rồi đã phạm phải một sai lầm lớn đến nhường nào.”
Đường Mạch không quan tâm tới sự chế giễu của Thỏ đen, hắn bình tĩnh nhìn đối phương.
Một người một thỏ giằng co trên chiếc đồng hồ cổ quái, mắt to trừng mắt nhỏ, ai cũng không tiếp tục mở miệng. Thời gian chậm rãi trôi qua, ai cũng không biết qua đi bao lâu, một tiếng bước chân lộc cộc từ trong bóng tối truyền đến. Đường Mạch và Thỏ đen lập tức quay đầu, nhìn về phía nơi phát ra tiếng động. Chỉ thấy trong không gian tối tăm, theo hướng tương ứng với vị trí của số “3” trên mặt đồng hồ, một con thỏ trắng bé nhỏ hoạt bát chạy ra.
Con thỏ này mặc một thân lễ phục tinh xảo, trên lỗ tai đeo một chiếc vòng kim loại. Nó một bên móc ra đồng hồ quả quýt từ trong ngực, một bên nhanh chóng chạy vội về phía trước: “Không kịp rồi, không kịp rồi…… A a a a……”
Rầm!
Đường Mạch trơ mắt nhìn Thỏ tiên sinh bị vấp vào mép đồng hồ, ngã xuống dưới. Thỏ tiên sinh xoa xoa đầu, mơ mơ mơ màng màng lại cầm đồng hồ quả quýt xem thời gian. Ngay khi nhìn thấy thời gian, Thỏ tiên sinh lập tức bừng tỉnh, khóc kêu “Lại bị muộn rồi lại bị muộn rồi”, nói xong nó bò dậy tiếp tục chạy về phía trước, chạy đến giữa đồng hồ nơi kim giờ và kim giây gặp nhau liền đột nhiên biến mất.
Đường Mạch kinh hãi nhìn một màn này, hắn nhanh chóng động não, thế nhưng trên mặt vẫn là một mảnh trấn định.
Một tiếng cười âm lãnh vang lên: “Nhân loại.”
Đường Mạch ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Thỏ đen. Đường Mạch cũng không sốt ruột, hắn hiện tại còn chưa kích phát trò chơi chủ tuyến. Hắc tháp bảo hắn sờ đuổi Thỏ tiên sinh, hắn đã làm theo và hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh. Kế tiếp nên là nhiệm vụ chủ tuyến.
Thỏ đen cắn chặt răng, phẫn hận nhìn chằm chằm Đường Mạch. Thật lâu sau, nó nở nụ cười: “Ngươi cho rằng ta là không cẩn thận mới đi lên đồng hồ chân lý này sao?”
Đường Mạch trong lòng vừa động, lại không nói gì.
Thỏ đen hắc hắc mà cười, tiếng cười của nó càng lúc càng lớn, càng lúc càng điên cuồng. Đột nhiên, nó lại lần nữa dùng sức nhảy lên, lần này nó càng thêm hung ác mà dẫm lên mặt đất. Không gian xung quanh đều chấn động dữ đội. Đường Mạch đỡ vách tường ổn định thân thể, đề phòng nhìn chằm chằm nó. Trong cơn địa chấn kịch liệt này, chỉ nghe thấy một tiếng rống giận chợt vang lên: “Ta muốn mở ra trò chơi đồng hồ chân lý!”
Trên mặt Đường Mạch lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Ầm ầm ầm!
Kim giờ và kim phút cố định trên mặt đồng hồ bỗng nhiên bắt đầu dịch chuyển nhanh chóng. Hai kim đồng hồ một ngắn một dài tựa như cánh quạt, quay nhanh đến chóng cả mặt. Theo sự chuyển động của chúng, ánh sáng xanh mà đồng hồ phát ra càng thêm lóa mắt. Kim đồng hồ ngừng lại, ánh sáng cũng yếu dần đi. Đường Mạch tập trung nhìn vào đồng hồ, kim giờ dừng ở trước mặt hắn, kim phút chỉ hướng Thỏ đen.
Vừa vặn đúng 6 giờ.
Lúc này, một tiếng chuông đồng hồ vang lên.
Đông, đông, đông…… Đông!
Tựa như có người đang gõ chuông, tổng cộng sáu tiếng vang dội, vang vọng trong không gian tối tăm này. Ngay sau khi tiếng chuông dừng lại, Thỏ đen lại lần nữa điên cuồng cười ha hả. Trong tiếng cười khủng bố quỷ dị của nó, một âm thanh cứng nhắc của máy móc bắt đầu vang lên. Âm thanh này lãnh đạm mà vô cảm, từ đầu tới cuối không có lấy một tia dao động. Nó tựa như là giọng nam, lại tựa như là giọng nữ, bao hàm tất cả mọi loại giọng nói trên đời này.
“Mở ra trò chơi đồng hồ chân lý.”
“Thỉnh người chơi 0 giờ tiến vào trò chơi.”
Đường Mạch cẩn thận nhìn đồng hồ dưới chân. Chiếc đồng hồ này đang tản ra ánh sáng nhàn nhạt, không hề có bất kì biến hóa gì. Hắn đang lấy làm kỳ quái, lại nghe Thỏ đen cười lớn nói: “Hắn! Là người chơi nhân loại!”
Đường Mạch ngẩng đầu, chỉ thấy Thỏ đen hung tợn nhìn chằm chằm về phía hắn. Phát hiện Đường Mạch đang nhìn mình, Thỏ đen toét miệng, lộ ra một nụ cười không có hảo ý.
“Chân lý chính xác, người chơi 0 giờ thành công tiến vào trò chơi.”
“Thỉnh người chơi 6 giờ tiến vào trò chơi.”
Đường Mạch nắm chặt cây dù nhỏ, cảnh giác quan sát đồng hồ. Đồng hồ an tĩnh phát ra ánh sáng xanh, tựa như không có bất kì biến hóa gì. Thỏ đen nhìn đến bộ dáng cẩn thận của Đường Mạch, sự tham lam nơi đáy mắt càng thêm rõ ràng. Đường Mạch trầm mặc không nói gì, ngay sau đó hắn nghe thấy thanh âm kia lại vang lên ——
“Thỉnh người chơi 6 giờ tiến vào trò chơi. Nội trong một phút đồng hồ không tiến vào trò chơi, người chơi 6 giờ coi như làm trái với chuẩn mực của chân lý, trở thành luận điệu vớ vẩn. Đồng hồ chân lý sẽ xóa bỏ những luận điệu vớ vẩn.”
Hai mắt Đường Mạch co rụt lại.
Thỏ đen hắc hắc cười một tiếng.
Ngón tay cầm cây dù nhỏ của Đường Mạch dần siết chặt lại. Ở mười giây cuối cùng, hắn ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Thỏ đen, mở miệng nói: “…… Nó, là Boss Hắc tháp.”
Thỏ đen đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo bỗng nhiên cười ha hả lên. Đường Mạch đột nhiên thấy không ổn, âm thanh lạnh băng lại lần nữa vang lên.
“Chân lý sai lầm, luận điệu vớ vẩn! Luận điệu vớ vẩn!”
“Luận điệu vớ vẩn gây thất vọng cấp độ ba, người chơi 6 giờ mở ra chiếc hộp của Schrodinger, tiếp nhận trừng phạt.”
Giây tiếp theo, cả người Đường Mạch rơi vào trong nước.
Lồng giam vô hình kia bỗng nhiên bị đổ đầy nước. Cả người Đường Mạch lơ lửng trong không trung, sự tình phát sinh quá mức đột ngột, hắn bắt đầu bị sặc nước. Chờ đến khi hắn kịp phản ứng lại, hắn nhanh chóng ngừng thở. Đường Mạch ở trong lồng giam vô hình chứa đầy nước trừng lớn hai mắt, nhìn Thỏ đen ở phía đối diện. Thỏ đen nhìn thấy hắn đã chịu trừng phạt, vui sướng đến mức không ngừng nhảy lên, khiến cho mặt đất lại chấn động, cũng khiến Đường Mạch càng thêm dày vò.
Sau khoảng mười phút, tố chất thân thể hiện tại của Đường Mạch cũng đã tới cực hạn, lồng giam chứa đầy nước biến hóa khôn lường hệt như khi nó xuất hiện, nháy mắt liền biến mất không thấy đâu nữa.
Đường Mạch một tay chống đất, kịch liệt ho khan. Hắn gắng sức mở lớn miệng hô hấp, tóc cùng quần áo bị nước làm cho ướt nhẹp.
Thỏ đen nhìn đến bộ dáng chật vật của hắn, trào phúng cười nói: “Ngươi đang nghĩ tại sao kết luận ‘Ta là Boss Hắc tháp’ lại là luận điệu vớ vẩn phải không? Ha ha ha, nhân loại ngu xuẩn, bởi vì khi ta đi lên đồng hồ chân lý, mở ra trò chơi đồng hồ chân lý, ta liền biến thành người tham dự trò chơi. Trên đồng hồ chân lý, không có Boss Hắc tháp, chiếc đồng hồ này mới là Boss game chân chính.”
“Thỉnh người chơi 6 giờ tiến vào trò chơi.”
Đường Mạch từ trên đất bò dậy, hắn lau đi nước trên trán. Hắn nhìn chằm chằm vào Thỏ đen đang nở nụ cười âm hiểm, gằn từng tiếng mà nói: “Ta là người chơi nhân loại.”
“Chân lý chính xác, người chơi 6 giờ thành công tiến vào trò chơi.”
Thỏ đen vốn dĩ đang hứng thú bừng bừng chờ đợi Đường Mạch lại một lần tiếp nhận trừng phạt, nghe được lời này, nó đột nhiên sửng sốt. Thỏ đen cắn chặt răng, phẫn nộ đâm vào vách tường. Đường Mạch mặt không biểu tình đem quần áo ướt sũng vắt khô. Lúc này, một giọng trẻ con thanh thúy bỗng nhiên vang lên bên tai hắn, Đường Mạch dừng động tác, ngay sau đó tiếp tục bình tĩnh vắt quần áo.
“Leng keng! Kích phát nhiệm vụ chủ tuyến: Trò chơi đồng hồ chân lý của Thỏ tiên sinh.”
“Quy tắc trò chơi ——”
“Điều thứ nhất, chân lý không phải là một chuẩn mực bất di bất dịch trong vũ trụ. Được Hắc tháp tán thành, chính là chân lý.”
“Điều thứ hai, trên đồng hồ chân lý chỉ cho phép một người thắng cuộc.”
“Điều thứ ba, đồng hồ chân lý thừa nhận mọi chân lý, phủ quyết tất cả các luận điệu vớ vẩn.”
“Điều thứ tư, đồng hồ tổng cộng chia thành 60 ô, mỗi mười phút trên đồng hồ chân lý sẽ xuất hiện từ 2 đến 58 vật phẩm với số lượng không cố định. Cứ mỗi hai vật phẩm chắc chắn sẽ tồn tại một chân lý riêng biệt. Trong tất cả các vật phẩm ở trên đồng hồ chân lý, chân lý duy nhất mà hai vật phẩm cùng sở hữu, chính là chân lý riêng biệt.”
“Điều thứ năm, tìm ra chân lý riêng biệt, đồng thời thành công loại bỏ nó, có thể tiến lên 1 ô.”
“Điều thứ sáu, tìm được luận điệu vớ vẩn hoặc không tìm được chân lý riêng biệt, lùi lại 1 ô. Thời điểm mở ra chiếc hộp của Schrodinger, nếu như trên đồng hồ chân lý vẫn còn những vật phẩm chưa bị loại bỏ, lùi về sau 2 ô.”
“Điều thứ bảy, luận điệu vớ vẩn tổng cộng chia thành bốn loại: Luận điệu vớ vẩn căn bản cấp độ một, Luận điệu vớ vẩn ngụy biện cấp độ hai, Luận điệu vớ vẩn gây thất vọng cấp độ ba, Chân lý giả dối cấp độ bốn. Những luận điệu vớ vẩn khác nhau sẽ kích phát những chiếc hộp trừng phạt của Schrodinger khác nhau. Sau khi mở ra hộp trừng phạt, dùng luận điệu vớ vẩn nghiêm trọng nhất của người chơi làm tiêu chuẩn để phán định, đưa ra hình phạt.”
“Điều thứ tám, thành công loại bỏ tất cả các vật phẩm trên đồng hồ chân lý, đồng thời phù hợp với chân lý, có thể thông quan trò chơi.”
“Điều thứ chín, người chơi bị đuổi kịp trước, sẽ rơi vào hố đen chân lý vĩnh hằng. Người chơi còn sống sót trở thành người chiến thắng duy nhất trên đồng hồ chân lý, có thể thông quan trò chơi. Một trong hai người chơi tử vong trong chiếc hộp trừng phạt của Schrodinger, người chơi còn lại cũng có thể thông quan trò chơi.”
“Điều thứ mười, cách mỗi một giờ, trên đồng hồ chân lý sẽ chỉ xuất hiện bốn vật phẩm. Cho nên chân lý của những vật phẩm này là chân lý có độ khó cao.”
“Đồng hồ chân lý chỉ thừa nhận cường giả chân chính. Hắc tháp hữu nghị nhắc nhở, phương pháp thông quan:…… Làm một cường giả!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT