Bỗng nhiên cửa sổ vang lên một tiếng “rắc rắc”, Hạng Tư Thành cảnh giác, thầm mắng bản thân, sao mình có thể nhập tâm suy nghĩ sự việc như vậy, không chú ý đề phòng xung quanh, kết quả nhìn kỹ lại, vừa nói không biết là ai đến, người đến là Mạnh Tử Ngâm.

“Vãi, mới bao lâu, cô đến cũng nhanh quá đấy, cái máy đó thật có tác dụng, lúc về cô lại cho tôi mấy cái… á… hình như cô không vui…”

Hạng Tư Thành thấy khuôn mặt Mạnh Tử Ngâm càng lúc càng lạnh, hình như có thể cảm thấy không khí xung quanh thay đổi, anh cũng phát hiện sự việc không đúng, tuy phát hiện hơi muộn, hơn nữa anh vốn không biết nguyên nhân. Mạnh Tử Ngâm lạnh nhạt nói: “Tôi vừa đến đã vội đi tìm Giang Bách Thần, cứ nghĩ anh xảy ra chuyện, kết quả anh ta nói với tôi anh tìm tôi đến để thẩm vấn phạm nhân, anh vừa rời đi, đã về phòng nghỉ ngơi rồi, ừm?”

Đây là lần đầu tiên Hạng Tư Thành thấy Mạnh Tử Ngâm tức giận như vậy, nói chuyện cũng không lưu loát: “Sao, sao thế? Kỹ năng thẩm vấn của cô thực sự rất lợi hại! Hôm nay bị tấn công, tôi sợ những người đó cứng đầu cố chấp, nên, nên gọi cô đến thẩm vấn…”. “Anh có biết tôi lo lắng cho anh thế nào không! Anh biết không!”, Hạng Tư Thành chưa nói hết, Mạnh Tử Ngâm đã ngắt lời, hét lớn, giọng nói mếu máo, cô ta chưa nói xong, đột nhiên ôm chầm lấy Hạng Tư Thành.

Hạng Tư Thành vẫn chưa phản ứng lại, đột nhiên bị ôm lấy, đầu óc lại mất đi năng lực tư duy lần nữa, trong một ngày, bị hai người phụ nữ sàm sỡ, đúng thật là, không lời nào để nói. Cảm giác tiếp xúc chân thực trước ngực khiến Hạng Tư Thành không dám động đậy, chỉ đành mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, thầm niệm chú tĩnh tâm.

Thì ra Mạnh Tử Ngâm lo lắng cho mình, mình có địa vị cao như thế trong lòng cô ta từ lúc nào?

Trong đầu Hạng Tư Thành đầy dấu hỏi, anh không biết, có lúc, một chuyện nhỏ có thể chiếm được trái tim của cô gái, đặc biệt là những cô gái nhìn có vẻ lạnh lùng vô tình. Mạnh Tử Ngâm cũng nhận ra sự thất lễ của mình, vội vàng đẩy Hạng Tư Thành: “Máy bay đó chỉ có một cái, chỉ có trong khi anh gặp nguy hiểm đến tính mạng, phóng ra, tôi sẽ đến cứu anh, anh dùng làm máy hô gọi, còn chỉ huy tôi thẩm vấn người?”

Rõ ràng Mạnh Tử Ngâm giả bộ tức giận, biết cô ta lo lắng cho mình, Hạng Tư Thành cũng hổ thẹn, xin lỗi liên tục.

“Thôi, tôi đến cũng đến rồi, nói đi, lần này cần tôi thẩm vấn cái gì?”, Mạnh Tử Ngâm cũng không tức giận thực sự, dù sao trước khi gặp Hạng Tư Thành, cô ta cũng lo lắng.

Hạng Tư Thành nói cho Mạnh Tử Ngâm thông tin mình biết, Mạnh Tử Ngâm cau mày: “Lục Chính Quân đó, tôi đã từng gặp, trước đây có xích mích nhỏ với ông ta, bị ông ta truy giết nửa năm, đổi thân phận mới thoát được, sao anh lại động vào ông ta?”, Hạng Tư Thành cũng rất muốn biết mình động vào ông ta thế nào, anh không những không động vào ông ta, anh còn cứu bố của ông ta cơ, biết ơn mà không báo, còn đến gây chuyện với anh, anh mới bực mình.

Hạng Tư Thành nghĩ vậy, đột nhiên ánh mắt lóe sáng, bỗng bừng tỉnh như mặt trời chân lý chói qua tim, anh đã sai ngay từ đầu, tại sao nhất định là vì kiếm Can Tương Mạc Tà? Lẽ nào đồng thời cần cả anh và Vân Tịnh Nhã thì nhất định phải là vì kiếm Can Tương Mạc Tà sao? Tuy Rắn Hổ Mang đã nói vì lý do người giàu có thần bí, có mấy thế lực nhằm vào anh, muốn có được kiếm Can Tương Mạc Tà, nhưng đây không phải lý do duy nhất! Nếu, ngay từ đầu Lục Chính Quân không để Lục Thiên Phúc sống thì sao? Lục Thiên Phúc mà chết, tuy nhà họ Lục sẽ hoảng loạn, sụp đổ tan rã, nhưng đối với ma vương, không phải càng loạn càng tốt sao?

Hạng Tư Thành nghĩ vậy, đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, ít nhất, nói không chừng chuyện này có thể không kéo theo Vân Tịnh Nhã vào, hơn nữa nếu là liên quan đến Lục Thiên Phúc, biết đâu anh có thể đi tìm Lục Chính Quốc, để người nhà họ tự đánh người nhà mình, đừng đến phiền anh là được.

Hạng Tư Thành nói suy nghĩ của mình cho Mạnh Tử Ngâm, Mạnh Tử Ngâm ngạc nhiên nói: “Ông ta muốn giết bố của ông ta?”

“Không phải không có khả năng này, vì lợi ích, con người có thể làm bất cứ việc gì, huống hồ người cay độc nhẫn tâm như ông ta, trong gia tộc như vậy, chuyện như này không phải thường xảy ra sao?”

Hạng Tư Thành không nghĩ vậy, anh cũng rất thấu hiểu thế thái lạnh lùng.

Giải thích như vậy rất có lý, tuy cũng không loại trừ nhà họ Lục nhận được thông tin trên người anh có kiếm Can Tương Mạc Tà, nhưng bất kể thế nào, vẫn phải đi tìm Lục Chính Quốc. Những chuyện này không vội, Mạnh Tử Ngâm điều chỉnh xong máy của anh, lại biến mất trong đêm tối, nói muốn đi chứng thực một vài chuyện, ngày mai đến tìm Hạng Tư Thành.

Một đêm yên tĩnh.

Ngày hôm sau, lại phát hiện một chuyện rất thú vị, người của nhà họ Lục lại đến, lần này người đến là người của Lục Chính Quốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play