*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rất nhanh, trận đánh cược kinh thiên của cậu chủ nhà họ Chu liền truyền khắp thành phố Bất Dạ trong phút chốc, dòng dõi hoàng triều cắm rễ nhiều năm ở thành phố Bất Dạ, thay thế người đứng đầu lần này, là hoạt động lớn nhất năm nay của thành phố Bất Dạ, vì vậy, sự xuất hiện đột ngột của Chu Tử Tu, lập tức khiến cả nửa thành phố náo động, tất cả mọi người nghe tin đến xem, cả sòng bạc Chu thị đông chật kín người!
Thậm chí ngay cả mấy dòng dõi hoàng triều lớn khác cũng dồn sự chú ý vào đây!
Với những người khác, đây chỉ là trận đánh cược lớn, nhưng trong mắt những gia chủ gia tộc này, đây là một tín hiệu, một tín hiệu nguy hiểm!
Dựa vào sự hiểu biết của họ với Chu Tử Tu, đây là thiếu niên quỷ quái tài năng, dám đánh cược lớn như vậy, thì hắn phải lấy lại lợi ích nhiều hơn gấp mười lần từ Hạng Tư Thành!
Sự trỗi dậy và phát triển của nhà họ Chu, là việc họ tuyệt đối không muốn thấy!
“Tình hình bây giờ thế nào?”
Tình hình biến ảo khó lường, Tống Khoát cũng không dám bảo đảm, bây giờ rốt cục Hạng Tư Thành đứng bên nào, bất đắc dĩ, phải mở video chát nói chuyện với anh trai của mình, gia chủ nhà họ Tống, Tống Chiến, báo cáo lại toàn bộ mọi việc xảy ra trước đó.
Trong video, ánh mắt Tống Chiến sa sầm, thông qua camera, nhìn về phía Chu Tử Tu ở xa, con mắt âm trầm, tên nhãi nhà họ Chu này rốt cuộc muốn làm gì?
Ông ta hít sâu một hơi, nắm chặt nắm đấm, rồi lại từ từ buông lỏng: “Không được làm gì hết! Đợi!”
“Nhưng anh cả!”
Tống Khoát hơi lo lắng: “Nếu Hạng Tư Thành bị nhà họ Chu lôi kéo, há không phải chúng ta vô duyên vô cớ dựng cho mình một kẻ địch lớn sao?”
“Hừ! Hạng Tư Thành vốn là khách mà chúng ta mời đến, cậu ta muốn đứng về phía nào, muốn giúp ai, chúng ta có thể nói được sao?”
“Việc này…”
“Không cần nói gì hết, cũng không cần làm gì hết! Đợi đi!”
“Việc này… vâng ạ!”
Vừa tắt video, một giọng nói liền vang lên: “Ông hai Tống!”
Lúc này, một ông lão cùng tầm tuổi với Tống Khoát đi đến: “Hạng Tư Thành này không phải là khách mà ông mời đến sao? Sao lại gây đến nhà họ Chu rồi?”
Người nói chính là người nhà họ Lý cùng là dòng dõi hoàng triều, cũng nhận được tin tức đến xem trò vui!
Thành phố Bất Dạ là đại bản doanh của dòng dõi hoàng triều, tuy dòng dõi hoàng triều còn tồn tại trên đời không ít, nhưng hiện tại số gia tộc có thể được gọi là thế lực một phương, cũng chỉ có bảy nhà, mà người đứng đầu liên minh dòng dõi hoàng triều khóa này, không có bất ngờ, cũng sẽ chọn ra trong bảy nhà này!
Hừ!”
“Người nhà họ Chu thất lễ với khách của nhà họ Tống tôi mời đến, món nợ này, đương nhiên nhà họ Tống phải tính toán thật kỹ với nhà hộ Chu hắn!”
“Đúng thế, người đứng đầu liên minh nhiệm kỳ trước là người nhà họ Chu hắn, mấy năm nay, nhà họ Chu cũng làm không ít chuyện ngang ngược bá đạo, ỷ thế ức hiếp người, nếu nhiệm kỳ này để nhà họ Chu hắn đảm nhận, he he… e rằng liên minh dòng dõi hoàng triều, sau này phải đổi họ Chu rồi!”
“Lần này, họ có thể đối đãi như vậy với khách của nhà họ Tống mời đến lần sau, không biết sẽ làm ra chuyện gì đây!”
Tống Khoát không ngốc, ý của gia chủ nhà họ Lý, sao ông ta không hiểu?
Khích bác ông ta đi đối phó với nhà họ Chu, sau đó họ xem trai cò mổ nhau, mình thì ngồi làm ngư ông đắc lợi?
Hừ hừ, đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, há lại mắc bẫy?
“Gia chủ Lý nói không sai, nếu gia chủ Lý đồng ý lên tiếng nói nhà họ Chu, tôi thay anh cả làm chủ, nhà họ Tống nhất định đi theo sau, làm liên minh trung thành nhất nhà họ Lý!”
“Ha ha, việc này…”
Gia chủ Lý bị Tống Khoát chiếu tướng, sắc mặt khó coi, lộ ra vẻ lúng túng, chuyển ánh mắt, vội vàng nói: “Mau xem, trận cược bắt đầu rồi!”
Lúc này, trên một bàn bạc lớn, hai bên đối diện, chỉ có hai người, Chu Tử Tu, Hạng Tư Thành!
Trước mặt một người bày một con xúc xắc, Chu Tử Tu cười nho nhã, nói: “Thiếu soái Hạng, anh là khách, theo quy tắc, anh quyết định đi!”
Hạng Tư Thành cười hào sảng: “Thực ra tôi cũng không hiểu thứ này, đánh bạc ấy à, là cược may mắn, nhưng xem ra, cậu chủ Chu tinh thông kỹ năng đánh bạc, vậy thì chúng ta chơi đơn giản thôi, cậu chủ Chu lắc xúc xắc, tôi đoán đại tiểu, ba ván thắng hai, thế nào?”