Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Động tác của ảnh hậu khiến Nguyễn Chỉ mơ màng, sửng sốt hai giây mới phản ứng lại được, cậu đưa tay lên muốn kéo xuống, Vương Mỹ Cầm lập tức chỉ vào đỉnh đầu cậu nói: "Hoàng tử ác ma không có sừng sao mà được chứ?"
Ảnh hậu nháy mắt với cậu: "Hoàng tử điện hạ, những lời ngài tự giới thiệu chị cũng nghe thấy nha ~"
Vương Mỹ Cầm vừa dứt lời, Nguyễn Chỉ liền nghe thấy OOC trong đầu vỗ tay bồm bộp, tán đồng: "+1, ta cũng cảm thấy nên vậy!"
Nguyễn Chỉ: "..."
Nguyễn phấn đều đang cười haha:
"Xin lỗi Nguyễn Nguyễn, tuy rằng anh bất đắc dĩ, nhưng em —- chỉ muốn cười á há há."
Vương phấn chỉ lo Nguyễn Chỉ tức giận, an ủi:
"Xin thứ lỗi, Vương tỷ nhà chúng tôi lại diễn tinh."
"A a a đừng có chọc Nguyễn đệ đệ nữa chị Mỹ Cầm à!!"
Kết quả lại nghe thấy Vương Mỹ Cầm hỏi Nguyễn Chỉ: "Hoàng tử điện hạ, lúc người biến thân lại thành ác ma, không có thần chú gì sao?"
Nguyễn Chỉ muốn vò đầu bức tóc: đừng hỏi mà, xin chị đừng hỏi.
Nhưng OOC đã nghe Vương Mỹ Cầm nói, trước mặt Nguyễn Chỉ ngay lặp tức xuất hiện kịch bản mới.
Nguyễn Chỉ nhìn lời kịch trôi trong hư không, khóe miệng giật một cái: "Zimzalabim zim-zimzalabim (Black Lynx)!"
Black Lynx: linh miêu đen
Vương Mỹ Cầm: "Oa ~ "
Nguyễn Phấn:
"A ha ha ha ha ta chết "
"Nananamanana, hahaha"
Toàn bộ đạn mạc đều đang cười, chỉ có Vương ảnh hậu nghiêm túc: "Hoàng tử, có thể dạy cho chị một câu thần chú biến thân không ~"
Nguyễn Chỉ nghiêng đầu đối diện với ánh mắt chờ mong của ảnh hậu: "Ngươi chỉ là nhân loại thấp kém."
Nguyễn Phấn:
"Phốc "
"Nội tâm Nguyễn Nguyễn: Ta từ chối hhh!"
Không ngờ Vương ảnh hậu không bị ảnh hưởng chút nào, cô "lấy độc trị độc": "Hoàng tử ác ma, nói cho cậu một bí mật, thực ra —-" Nguyễn Chỉ không thể nhìn rõ động tác của ảnh hậu, chỉ thấy chị lại kéo một cái cài khác từ trong túi xách để trong ngăn kéo ra.
Nhưng mà cái cài này trắng tinh, được nối với nhau bằng kim loại bán trong suốt, hai sợi kẽm song song nối với một cái vòng tròn.
Vương Mỹ Cầm cài nó lên đầu, chớp chớp đôi mắt to đẹp đẽ: "Chị là thiên sứ rực lửa."
Nguyễn Chỉ: "."
Nguyễn Phấn:
"A ha ha ha ha ta không được ha ha ha đệt"
Vương phấn đang online đều thấy muốn chết:
"Lâm đạo mau tới đây, mang ảnh hậu đi đi a a a a."
Đỗ phấn bàng quan chép miệng:
"Gấp đôi sa điêu, gấp đôi niềm vui!"
Truyen4u ăn cắp lì lợm hả mạy : )
Ảnh hậu có vòng thiên sứ chứng minh thân phận, lời thoại của Nguyễn Chỉ liền thay đổi. Nguyễn Chỉ nhẹ giọng mở miệng, dạy online: "Vậy thần chú của chị chính là —- Ka-CHING Ka-CHING-CHING Ka-CHING Ka-CHING Ka-CHING-CHING (Unlock), Angel Wink"
angel wink: thiên thần nháy mắt
Vương · diễn tinh · ảnh hậu gật đầu liên tục, mở miệng chuẩn bị đọc thần chú, kết quả vừa quay đầu lại va phải đôi mắt phượng thanh lãnh của ảnh đế.
Mặt mày ảnh đế nhỏ dài, bình thường nhìn qua luôn có vẻ như lười biếng không tỉnh ngủ, bây giờ nheo mắt lại, rõ ràng miệng vẫn mỉm cười nhìn cô, nhưng lại khiến cô có cảm giác lạnh cả sống lưng.
Những người hâm mộ đang ngồi trước màn ảnh cũng cảm thấy không đúng:
"Đô Đô ăn giấm sao hahaha?"
"Dấm chua ngon như vậy, cớ gì không ăn! hahaha"
Ảnh hậu liếc mắt nhìn sừng ác ma trên đầu Nguyễn Chỉ, suy nghĩ đến vòng thiên sứ trên đầu mình, bỗng nhiên hiểu được điều gì, cấp tốc tháo xuống, đẩy đến trước mặt ảnh đế: "Thứ đồ quý giá như vậy, nên để cho Đại thiên sứ!"
Đỗ Thương Sinh khẽ gật đầu, nhếch khóe miệng, khí lạnh quanh thân yếu đi trong nháy mắt: "Cảm ơn."
Ảnh hậu vội vã xua tay: "Không có gì không có gì." Trong lòng suy nghĩ: Khổ quá mà.
Nguyễn Chỉ hoàn toàn không cảm giác được giữa hai người có gì không đúng, nhìn thấy cái cài đặt trước mặt Đỗ Thương Sinh thì vươn tay ra giúp anh gắn lên đầu.
Hai vị thần nhan* một người có sừng ác ma, một người mang vòng thiên sứ, còn ngồi cùng một chỗ, trong phòng trực tiếp cho dù là fan của hai người hay fan CP đều kích động:
"Bị che mất rồi, tức quá a a a a!!"
"Xem kỹ xem kỹ wsl"
*Thần nhan: nhan sắc thần thánh
Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Quay phim rõ ràng rất hiểu cảm xúc của khán giả, không dấu vết chuyển sang chế độ cận cảnh, quay chính diện hai người.
Nhưng mà ngay vào lúc này —-
Đèn bỗng phụt tắt, giảng đường rơi vào bóng tối.
Giảng viên ấn điều khiển từ xa, kéo hết rèm xuống, chuẩn bị chiếu phim, thì bỗng thấy xa xa trong bóng tối một vòng sáng lấp lóe: "Cái gì kia? Cô nương nào mang đèn hóa trang đến lớp? Mau tắt đi."
Vương Mỹ Cầm: "Phốc!"
Nguyễn Chỉ: "Khụ khụ."
Đỗ Thương Sinh: ". . ."
Đỗ Phấn:
"Ha ha ha ha Đô Đô OS: tui khổ quá mà."
"Đây là kết cục của việc ăn dấm chua đe dọa tiểu tỷ tỷ hahaha cười xỉu."
Nguyễn Phấn:
"Đèn hóa CMN trang."
"Hóa trang há há Đô Đô tinh tế ghê nha!"
Nguyễn Chỉ thiếu chút nữa cũng cười ra tiếng, lại chợt nghe giáo viên nói tiếp: "Bạn học bên cạnh cô ấy, má hồng của em chứa nhiều phốt pho hay sao, hiện thành huỳnh quang luôn."
Mỹ phẩm có chứa huỳnh quang rất độc hại nha ~
Nguyễn chỉ trong nháy mắt: "..."
Đỗ Thương Sinh ở bên cạnh không nói gì, nhưng Vương Mỹ Cầm thì không nhịn được nữa, khúc khích cười ra tiếng.
Nguyễn phấn trên đạn mạc cũng đang cuồng tiếu:
"Cô ơi, cô không hiểu đâu, đây là hightlight a haha."
"Phốc highlight =))"
"Sáng, sáng trưng luôn [đầu chó]"
*Hightlight = cao quang / Sáng = quang
Nguyễn Chỉ vội vã lấy vòng thiên sứ của ảnh đế xuống, nhưng cậu định tháo luôn sừng ác ma thì OOC lại ngăn cản.
OOC phân tích cho Nguyễn Chỉ nghe: "Đại bảo bối, cặp sừng này vô cùng hợp với hình tượng hoàng tử ác ma của ngươi. Thời gian ngươi đeo sừng càng dài, hệ thống sẽ càng thấy hình tượng này phù hợp, nhiệm vụ này cũng sẽ nhanh chóng kết thúc. Hơn nữa mười phút còn lại của tiết này chỉ có xem phim, xung quanh tối đen như mực đâu ai thấy ngươi đeo thứ đồ chơi này. Không mang thì phí."
Câu nói đầu tiên của nó đã ngăn cản động tác của Nguyễn Chỉ.
Nguyễn chỉ nghĩ cũng phải, hai cái sừng nho nhỏ trên đầu không có sáng bằng vòng thiên sứ. Vòng thiên sứ của ảnh đế tháo xuống rồi, giáo viên sẽ không chú ý đến cậu lắm đâu.
Vì vậy cậu thu tay về.
Ảnh hậu bên cạnh "ồ" một tiếng muốn quay qua nhìn cậu.
Nhưng rèm cửa sổ trong phòng học quá dày, trong phòng tối đen không thấy gì, ảnh hậu cũng không nhìn được mặt Nguyễn Chỉ, chỉ có thể giương mắt dõi theo đôi sừng trên đầu cậu: "Nguyễn Chỉ, cậu không lấy xuống sao?"
Nguyễn Chỉ nghĩ đến lời của hệ thống, chậm rãi lắc đầu: "Còn chưa phong ấn xong."
Ảnh hậu sửng sốt: "... Cái gì?"
Nguyễn Chỉ nhẹ giọng nói: "Hắc hỏa long ở trên sừng của ta, vẫn chưa bị hắc hỏa cắn nuốt hoàn toàn."
Ảnh hậu: "!!?" Vương ảnh hậu cố gắng theo kịp mạch não của Nguyễn Chỉ: "Xin hãy cho tôi đến giúp ngài điện hạ!"
Nguyễn Chỉ phất tay cự tuyệt: "Do ai chịu trách nhiệm? Ai gánh vác? Ai đến gánh lấy danh ác vương?" Cậu nhẹ giọng thở dài: "Chính là ta —— Nam Cung ác ma · sát mộng mặc li thương · thiên dạ đế thần tuyệt · Nguyễn, thân mang sứ mệnh của hoàng tử ác ma."
Fan trên đạn mạc tuy rằng không thấy hình nhưng vẫn nghe tiếng của họ, nên những lời vừa rồi đều nghe được.
Nguyễn Chỉ nói xong trên đạn mạc đều là hahaha
Nguyễn phấn:
"Tôi nói chứ, hiện giờ Nguyễn Nguyễn nhà ta tự đọc tên mình ngày càng trôi chảy. há há"
Một giây kế tiếp, người hâm một phát hiện ra, ánh sáng duy nhất bọn họ thấy được cũng đột nhiên biến mất.
Mọi người hoảng sợ; "Ui, chuyện gì đây?"
Chỉ có vài khán giả tinh mắt nhận ra, ảnh đế ở bên trái Nguyễn Chỉ vươn tay úp cái gì đó lên sừng của Nguyễn Chỉ.
Nguyễn Chỉ cũng cảm giác được có người động vào cặp sừng trên đầu mình. Cậu đưa tay lên sờ, lại sợ được hai vật thể hình nón cứng cáp, đang che đi hai cái sừng của cậu.
Nguyễn Chỉ chớp mắt, nghi hoặc: "Là gì vậy?"
Cậu vừa dứt lời, mấy vật thể có hình dạng tương tự bị nhét vào tay, cậu sờ sờ, phát hiện vật này rỗng ruột. Cậu cầm một cái đưa lên mũi ngửi.
Lại cắn thử một miếng, sau đó —-
"...Cái này chẳng lẽ là, móng của hắc hỏa long? Là vật duy nhất trong truyền thuyết có thể che dấu hơi thở ma vật của hắc hỏa long?"
Đỗ ảnh đế ở bên trái không tiếng động gật đầu, chậm rãi đồng tình: "Ừ, chính là Sừng Kỳ Diệu."
Vương Mỹ Cầm: "......"
Sừng kỳ diệu nè =))
====
ʘ ͜ʖ ʘ. Mấy cái thần chú tui chế đó!
Sorry để mọi người đợi lâu.
HẾT CHƯƠNG 48