Chử Nguyệt Tình nhẹ lắc đầu , vươn tay ra nắm lấy bàn tay Cố Thanh Hồi , " Thanh Hồi , tại sao anh có thể hỏi em như vậy ? Thân thể em không có tổn thương gì lớn , huống chi em đã nói ra tất cả , Đồng Đồng bây giờ có được hạnh phúc , đó là thứ vốn dĩ nên thuộc về nó , em đã như vậy , nếu còn lôi nó ra để trút hận , đừng nói ba mẹ em không chịu nổi , ngay em cũng không thể chấp nhận được . "

Cố Thanh Hồi vén lọn tóc của Chử Nguyệt Tình lên , " em chính là như vậy , quá lương thiện . "

" Thanh Hồi , anh đừng trách Đồng Đồng , hôm nay là do bản thân em không chịu trở về sớm , " Chử Nguyệt Tình tránh thoát ra từ trong ngực anh , nâng đầu lên sau đó nghiêm túc nhìn về phía Cố Thanh Hồi , " kết hôn , em xem đây là một chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời em , em có biết bao may mắn mới gặp được anh , Thanh Hồi , em không muốn trong hôn lễ của chính mình có chút sơ sót nào , em mệt mỏi cũng không sao cả , chuyện khác em không giúp gì được cho anh , em chỉ có thể góp một chút sức lực làm chuyện này thôi . "

" Nguyệt Tình , đối với anh mà nói , chỉ cần cô dâu là em , hôn lễ này của anh sẽ thực sự hoàn mỹ , anh không muốn em phải vất vả . "

Chử Nguyệt Tình tiến lên ôm lấy anh , " em không sao , thật mà , anh đó, thật là quá khẩn trương . "

Có lẽ vậy , Cố Thanh Hồi dùng sức ôm cô vào trong ngực , anh không cho phép Chử Nguyệt Tình bị bất kỳ tổn thương nào nữa , anh muốn che chở cô , muốn cho cô một cuộc sống tốt đẹp nhất .

Chử Đồng ngồi ở bên ngoài , có chút bất an , lúc Cố Thanh Hồi bước ra , Chử Đồng tiến lên dò hỏi , " chị em không sao chứ ? "

Cố Thanh Hồi nhẹ lắc đầu , " không sao , chỉ bị mệt thôi . "

" anh rể , thật sự xin lỗi , đều tại em sơ sót . "

" ban nãy anh nổi nóng , em đừng để ở trong lòng , Nguyệt Tình không sao là tốt rồi , " một tay Cố Thanh Hồi cắm ở trong túi quần , " dù sao thân thể cô ấy cũng không được khoẻ khoắn , sau khi cắt đi một thận, hoạt động nặng nhọc thật sự là không dễ dàng . "

Chử Đồng nghe xong , càng tỏ ra áy náy , " dạ , sau này em nhất định sẽ coi chừng . "

Cố Thanh Hồi đi đến trước bàn ăn , cả nhà lần lượt vào ngồi , anh cầm đũa lên , hướng về phía Lý Tĩnh Hương , " mẹ , ăn xong cơm tối , con muốn đưa Nguyệt Tình về nhà mới , sau này sẽ để cho cô ấy ở bên đó luôn . "

" phải đưa đi ngay tối nay sao ? "

"dạ , " Cố Thanh Hồi về vui vẻ hiền hoà , trong giọng nói còn mang theo ý cưng chiều , " mẹ xem mấy ngày nay cô ấy bận rộn như thế , thật ra thì nhà mới bên kia cái gì cũng đã chuẩn bị xong , con để cho cô ấy ở đó , cô ấy sẽ hiểu có vài thứ không cần phải mua nữa . Hơn nữa con muốn để cho cô ấy thích ứng trước với hoàn cảnh mới , dù sao trị liệu của cô ấy vẫn còn chưa kết thúc , sau đó bọn con còn phải đi chụp ảnh cưới nữa , con sợ cô ấy làm việc vất vả quá độ . "

" ừ , " Chử Cát Bằng nghe được câu này , miệng đầy đồng ý , " lát nữa kêu mẹ con thu dọn đồ đạc , con đón Nguyệt Tình đi sớm cũng tốt . "

Ăn xong cơm tối , Chử Nguyệt Tình nằm nghỉ một lúc , thân thể đã khôi phục lại như cũ , Chử Đồng giúp một tay thu dọn hành lý xong mang xuống lầu , đặt đồ đạc ở dưới đất , chờ sau khi Cố Thanh Hồi xuống tới nơi , Chử Đồng đi tới chỗ cốp sau , " anh rể , anh mở cốp ra đi . "

Cố Thanh Hồi trước hết đỡ Chử Nguyệt Tình ngồi vào trong xe , sau đó nhấn vào nút mở cốp sau , Chử Đồng nhấc hành lý lên định nhét vào cốp xe , ánh mắt lơ đãng đảo qua một góc , thấy chỗ đó có một túi hồ sơ , trông không giống như cố ý đặt ở đó , mà có lẽ là vô tình bỏ sót lại . Trên túi hồ sơ được viết GT34092 .

Chử Đồng nghe thấy giọng nói của Cố Thanh Hồi truyền tới , " để anh xách là được rồi , Chử Đồng , em con gái yếu đuối gió thổi cũng bay , em không cần phải làm đâu . " trong khi nói chuyện , người đàn ông đã đi tới bên cạnh cô , Chử Đồng lấy cái túi hồ sơ ra , " anh rể , đây là đồ của anh hả ? "

Cố Thanh Hồi nhận lấy cái túi hồ sơ từ trong tay cô , sắc mặt anh không có chút gợn sóng nào , chỉ bâng quơ liếc qua một cái , " ừ , tài liệu về một bệnh nhân , anh tìm mấy ngày nay , thì ra là bỏ quên ở cốp sau . "

Chử Đồng không hề nghi ngờ gì cả , thật ra khi ở trước mặt Cố Thanh Hồi , ngay cả Giản Trì Hoài, một người có nội tâm sâu sắc như vậy cũng không thể nắm chắc được phần thắng , anh là bác sĩ tâm lý , luôn luôn hiểu rõ nhược điểm trong suy nghĩ của người khác ở đâu , cũng biết làm thế nào để che giấu đi yếu điểm của chính mình . Chử Đồng cười cười , giúp Cố Thanh Hồi cùng nhau xếp đồ lên xe .

Trước khi rời đi , Cố Thanh Hồi ngồi vào chỗ điều khiển , Chử Nguyệt Tình nhìn vật trong tay anh , " em cầm giúp anh nhé . "

" không cần , " Cố Thanh Hồi tiện tay ném túi hồ sơ về hướng chỗ ngồi phía sau xe , " cũng chẳng phải là thứ gì quan trọng . "

Chử Đồng đứng trong bãi đậu xe , nhìn chiếc xe của Cố Thanh Hồi đang rời đi , Chử Nguyệt Tình hướng cô vẫy vẫy tay , Chử Đồng bước đuổi lên trước , " đi đường cẩn thận một chút . "

Đuôi xe rất nhanh biến mất khỏi mắt cô , trong lòng Chử Đồng có một loại cảm giác chua xót không nói rõ , lại xen lẫn hạnh phúc vô cùng , cô nghĩ bản thân mình thật là đa sầu đa cảm , bây giờ chưa gì đã không đành lòng muốn khóc , vậy đợi đến ngày chị cô kết hôn thì phải làm sao đây ?

Cố Thanh Hồi lái xe chạy thẳng về khu biệt thự , Chử Nguyệt Tình không ngừng hướng ra phía ngoài nhìn lấm lét , nơi này đã có vài nhà hàng xóm vào ở , xe tiến vào trong sân vườn , dừng lại ở ngoài trời , Cố Thanh Hồi bước xuống xe , trước tiên nhặt túi hồ sơ kia lên cầm trong tay , sau đó giúp Chử Nguyệt Tình mở cửa xe , " đến rồi . "

Chử Nguyệt Tình đứng ở bên cạnh người đàn ông , cô xoay người định vòng ra cốp sau lấy đồ , Cố Thanh Hồi vươn tay níu lại cánh tay của cô , " ngày mai , bảo người giúp việc tới lấy . "

" người giúp việc ? " Chử Nguyệt Tình giật mình , " Thanh Hồi , anh thật sự đi thuê người sao ? "

" ừ , mấy tháng nay phải vội vã chuẩn bị cho hôn lễ, nhất định là bề bộn nhiều việc , anh không muốn khiến cho em mệt mỏi , trước hết thuê một người giúp việc ở nhà phụ em một tay . "

" đừng như vậy , bây giờ thuê người quá đắt đỏ , chúng ta còn có khoản vay phải trả nữa . "

Cố Thanh Hồi cũng biết cô sẽ nói như vậy , anh vươn tay nắm lấy bả vai của cô , " chỉ khoảng hai ba tháng này mà thôi , hôm qua anh lại có thêm một bệnh nhân , đối phương trả tiền thù lao không tệ , anh cũng không cảm thấy vất vả . "

" có thật không ? " giọng nói của Chử Nguyệt Tình giương cao phấn khởi , nhưng lại có chút lo lắng , " anh đừng quá gắng gượng khiến bản thân mệt nhọc . "

Hai người bước vào trong phòng khách , Cố Thanh Hồi dẫn Chử Nguyệt Tình đi lên lầu trước , " trong tủ quần áo có đồ ngủ , em tắm trước đi , cơm tối em cũng chưa ăn , anh đi nấu chén cháo cho em . "

" vâng . "

Cố Thanh Hồi vào bếp nấu nồi cháo bí đỏ cho cô , trong tủ lạnh đã chuẩn bị sẵn đầy đủ các nguyên liệu nấu ăn , anh vốn đã dự định hôm nay đón Chử Nguyệt Tình về nhà . Anh bưng cháo lên lầu , Chử Nguyệt Tình đã tắm xong , đang ngồi ở mép giường sấy tóc , thấy anh bước vào , cô buông máy sấy tóc xuống . Cố Thanh Hồi cẩn thận đem chén cháo đặt vào trong tay cô , " coi chừng nóng . "

Chử Nguyệt Tình nếm thử một chút , thật là nóng quá , nhưng lúc này bụng đã sôi lên ùng ục , Cố Thanh Hồi cười cười cầm muỗng lên , giúp cô thổi nguội một hớp , sau đó đưa muỗng cháo đến sát khóe miệng Chử Nguyệt Tình , " há to nào . "

Cô mím mím cánh môi đỏ mọng , trên mặt tỏ vẻ ngượng ngùng , " em tự ăn được rồi . "

" anh thích đút cho em , ăn đi . "

Chử Nguyệt Tình há miệng ra , hai người ai cũng không lên tiếng , không tới một hồi , cả chén cháo đã nuốt hết vào trong bụng cô , " còn muốn ăn nữa không ? "

Cô nhẹ lắc đầu , " no rồi . "

Chử Nguyệt Tình mới vừa tắm xong , mùi thơm của dầu gội đầu tươi mát nhưng lại nồng nàn xông vào cánh mũi , Cố Thanh Hồi vươn tay ra mơn trớn mái tóc dài của cô , anh tự kiềm chế tình cảm một cách khó khăn , tiến sát lại hôn lên môi của cô . Chử Nguyệt Tình nhắm chặt đôi mắt , nhịp tim ' bình bịch ' tăng tốc , hai tay cô siết chặt lại , Cố Thanh Hồi khẽ cắn lên cánh môi của cô , sau đó kết thúc nụ hôn này , chỉ là cả người anh vẫn áp sát vào cô như cũ , anh tựa lên vầng trán của cô . " Nguyệt Tình , anh muốn em . "

Chử Nguyệt Tình miệng khô lưỡi đắng , khẩn trương nói không nên lời , Cố Thanh Hồi chắp tay của cô lại kéo sát vào khoé miệng của mình khẽ hôn lên , " em chuẩn bị sẵn sàng chưa , có cho anh không ? "

Ngón tay cô siết chặt lại , Cố Thanh Hồi lui người ra phía sau , thật nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cô , " Nguyệt Tình , anh muốn khiến cho em thật sự chân chính trở thành người phụ nữ của anh . "

" Thanh Hồi , " tay Chử Nguyệt Tình đặt lên đầu vai người đàn ông , " anh cho tới bây giờ chưa từng hỏi kỹ qua chuyện giữa em và Đoàn Lại Hoằng , có phải anh không ......"

" bất kể bọn em đã từng có bao nhiêu yêu thương sâu đậm , anh cũng không quan tâm , anh chỉ cần từ nay về sau em chỉ yêu một mình anh là được . " anh đang đứng ở trước mặt cô , đột nhiên đem mặt áp vào bụng Chử Nguyệt Tình , " Nguyệt Tình , cuối cùng anh cũng được coi là có một gia đình , từ nay về sau , không cần phải ăn cơm một mình , ngủ một mình nữa . "

Chử Nguyệt Tình định vươn hai tay ra ôm lấy đầu của anh , nhưng người đàn ông đã trước một bước ngẩng mặt lên , anh đứng dậy sau đó ôm lấy Chử Nguyệt Tình đem cô áp vào giữa giường lớn , cô mặc dù có khẩn trương, thấp thỏm, bất an , nhưng hoàn toàn vẫn muốn đem mình giao phó cho anh quyết định , cô cũng đã sớm hạ quyết tâm rồi .

Cố Thanh Hồi và Chử Nguyệt Tình cùng đan mười ngón tay vào nhau , anh hôn lên gò má của cô , mỗi một bước cũng làm hết sức chậm rãi từng ly từng tí một , anh cũng không rõ trước kia Chử Nguyệt Tình và Đoàn Lại Hoằng có xảy ra quan hệ vượt quá giới hạn hay không . Dù sao lúc Cố Thanh Hồi quen biết Chử Nguyệt Tình , cô cũng đã điên rồi , mặc dù sau đó có chuyển biến tốt hơn , nhưng rất nhiều chuyện cô cũng không phân biệt rõ ràng lắm . Anh thật sự không quan tâm , dù cho có xảy ra cũng không sao cả , anh vẫn coi như đây là lần đầu tiên của Chử Nguyệt Tình , vì thế trong mỗi một chi tiết nhỏ nhặt anh đều hết sức cẩn thận chú ý , đám lửa dữ dội đang mạnh mẽ bốc cháy phừng phừng ở giữa hai người , Chử Nguyệt Tình bấm vào cánh tay của Cố Thanh Hồi , anh ý thức được cô đang khẩn trương, khó chịu ,nhưng muốn bắt anh dừng lại cũng vô cũng khó khăn .

Thời điểm Chử Nguyệt Tình thất thanh thét chói tai , lúc này Cố Thanh Hồi mới đột nhiên tỉnh táo lại , trong mắt anh có khiếp sợ, ngạc nhiên xen lẫn vui mừng , mặc dù anh có ôm chút hy vọng , nhưng ở trong cái xã hội buông thả tràn đầy cám dỗ này , anh nghĩ rằng dù cho Chử Nguyệt Tình không phải là xử nữ cũng là một chuyện hết sức bình thường .

Nhưng bây giờ , anh đang đau lòng nhìn người phụ nữ ở dưới người , cô đã từng yêu Đoàn Lại Hoằng hết lòng hết dạ . Nhưng lại chỉ nói chuyện yêu đương trong sáng không vượt quá giới hạn , chỉ vì một tình yêu chưa từng vượt quá giới hạn , cô cư nhiên cam tâm tình nguyện hy sinh một quả thận của mình .

Cô thật là khờ khạo , ngu ngốc đến tận trong xương tuỷ, chính điều đó lại khiến cho anh càng thêm đau lòng .

Chử Nguyệt Tình giơ tay lên , bàn tay sờ sờ mặt của Cố Thanh Hồi , " thật ra thì cũng không có kinh khủng như trong trí tưởng tượng của em . " anh che lại đôi môi của cô , hết sức dịu dàng , chỉ để lại cho cô một đêm tươi đẹp tuyệt vời nhất .

Khi Chử Đồng về đến nhà , Giản Trì Hoài đang ăn cơm tối , cô buông tay thả túi lên trên bàn , " tại sao bây giờ anh mới ăn ? "

" ban nãy không cảm thấy đói . "

Chử Đồng kéo cái ghế ra ngồi vào bên cạnh Giản Trì Hoài . " anh rể dẫn chị của em qua bên kia ở với nhau rồi . "

Người đàn ông ' ừ ' một tiếng , nâng mắt lên nhìn ngắm cô , anh cũng không thèm quan tâm đến chuyện đó , chiếc đũa của anh nhẹ chọc mấy cái ở trong chén , " đồ , mua chưa ? "

" Vâng , mua rồi . "

Trên khóe mắt bờ mi của người đàn ông chỗ nào cũng tràn ngập ý cười nồng đậm , anh liếc nhìn cái túi của Chử Đồng , " lấy ra cho anh xem một chút . "

Chử Đồng một tay chống cằm , " đều để ở chỗ của chị em rồi . "

" em đem thứ đó để ở chỗ của chị em làm gì ? "

" vốn là của chị ấy mà . " cuộc trò chuyện này của hai người hiển nhiên là không hề nói về cùng một vấn đề , Giản Trì Hoài buông chén ở trong tay xuống , " em đang nói đến cái gì vậy ? "

" đồ cưới , với cả quần áo của chị ấy . "

" anh đang hỏi quần áo của em , " còn sợ cô không hiểu , người đàn ông dứt khoát gọi thẳng tuột cái tên ra , " mấy sợi dây ruy băng hôm qua em bảo định mua ấy. "

Chử Đồng hiểu ra, nghĩ đến chuyện tối hôm qua , cô bật cười một cách khoa trương , " Giản Trì Hoài , anh còn tin là thật sao , em cũng chỉ là thuận miệng nói chơi một chút mà thôi , thứ kia ai có thể mặc lên người được chứ? "

Sắc mặt Giản Trì Hoài nhẹ đổi , " vậy ý của em là anh bị ăn một thước uổng công vô ích sao ? "

Chử Đồng cười gượng hai tiếng , cả người tiến sát vào Giản Trì Hoài , " có cách nào khác để bù đắp tội lỗi này hay không , em mời anh ăn cơm nha . "

" làm như anh chưa từng được ăn cơm ấy , món ngon vật lạ , sợ là chỉ có em chưa từng thấy qua thôi , chứ không có chuyện anh chưa từng được ăn đâu . " Giản Trì Hoài rõ ràng mất hứng , hướng Chử Đồng liếc nhìn sau đó định đứng dậy , Chử Đồng vội vàng vươn tay ôm lấy cánh tay của anh , " chờ một chút , em có chuyện muốn bàn bạc với anh . "

" chuyện gì ? "

" người bạn kia của anh , Tô Khanh Minh ấy, có phải đang ở nước ngoài không ? "

Giản Trì Hoài gạt tay của cô ra , ánh mắt hơi rét lạnh , nghiêng đầu , ngữ âm tuôn ra đầy vẻ cảnh cáo , " đừng có âm mưu trên người Tô Khanh Minh . "

" anh nghĩ đi đâu vậy , anh ta là bạn bè của anh, em biết mà ......"

" đừng giả ngốc , anh biết em muốn liên lạc với Tô Khanh Minh để làm gì , nhưng mà, em nghĩ cũng đừng nghĩ . "

Chử Đồng thấy người đàn ông định rời đi , gấp đến độ lần nữa ôm lấy cánh tay anh , " em đã nói cái gì đâu , anh đang nghĩ gì vậy ? "

" em nghĩ đến Tô Khanh Minh , đơn giản là bởi vì ban đầu cậu ta đã giúp Lệ Đề ra mặt giải quyết vấn đề đó , em muốn làm gì nữa ? " tầm mắt Giản Trì Hoài rơi xuống hai cánh tay cô , cô ôm thật đúng là rất chặt , người đàn ông nắm lấy cánh tay cô kéo ra , tay của Chử Đồng càng lúc càng tuột , mắt thấy muốn ôm cũng không được nữa , cô dứt khoát đứng dậy ngồi vào trên đùi Giản Trì Hoài , đè ép không cho anh đứng dậy , " thẳng thắn nói chuyện với anh , không cần quanh co lòng vòng nữa ......"

Người đàn ông lần nữa cắt đứt lời của cô , " ừ , vì thế có vài suy nghĩ đang nảy ra trong đầu của em , em nên mau chóng quên đi . "

" đừng mà , em thật vất vả mới điều tra ra được một chút tài liệu , anh nghĩ đi , ban đầu Tô Khanh Minh tìm thận cho Lệ Đề , anh ta cũng không phải là một người trong mạng lưới bán thận , nhưng giữa bọn họ nhất định là có quen biết , Tô Khanh Minh càng không thể nào chỉ là một người mua bình thường được , ít nhất em dám khẳng định , anh ta đã từng tiếp xúc với những nhân vật cao cấp trong đó , nghĩ tới đây thôi là em đã cảm thấy vô cùng hào hứng rồi ! "

" chuyện em hào hứng liên quan gì tới anh ? " Giản Trì Hoài khẽ đẩy hông cô ra , hai tay Chử Đồng vội vàng quấn lấy cổ của anh , không cho anh có cơ hội tránh thoát , " Giản Trì Hoài , anh liên hệ giúp em đi mà . "

" ban đầu , nếu không phải bởi vì tính mạng Lệ Đề ngàn cân treo sợi tóc , anh cũng không đời nào đi tìm Tô Khanh Minh , cậu ta là bạn bè nhiều năm của anh , còn em , em là muốn vạch trần mạng lưới bán thận ra ánh sáng , cuộc chiến này nếu còn đem cậu ta kéo xuống nước , em đã từng nghĩ đến cậu ta sẽ bị phiền toái quấn vào người chưa ? Thân phận của Tô Khanh Minh rất nhạy cảm , chuyện như vậy một khi đã dính dáng vào , ông già nhà cậu ta không thể không đập chết cậu ta . "

Chử Đồng hiểu rõ , Giản Trì Hoài sẽ không thể nào dễ dàng đồng ý , cô vội vàng giải thích , " em chẳng qua chỉ nhờ Tô Khanh Minh làm người trung gian , anh ta chỉ cần giúp em tung tin rằng có người muốn trả tiền triệu để mua thận , anh ta đã từng tiếp xúc với những người đó , bọn họ đối với Tô Khanh Minh đương nhiên sẽ rất tin tưởng , chuyện tiếp theo , tự em sẽ xử lý . "

Giản Trì Hoài vẫn kiên quyết như cũ , " em nghĩ cũng đừng nghĩ . "

" đồng ý với em đi , em cũng không sợ nguy hiểm gì , có phải không , em cũng sẽ không lôi kéo Tô Khanh Minh dính dáng vào đó , lại nói , anh ta là một người thông minh như vậy , lúc liên lạc với bên kia chắc chắn sẽ không dùng thân phận thật sự của mình . "

Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm vào cô , cái đầu này ngược lại cũng có lúc suy luận rất tốt , nhưng anh sẽ không dễ dàng nghe theo như thế , " anh đã nói , thân phận của Tô Khanh Minh rất đặc biệt , chuyện như vậy vạn vạn lần không thể đụng vào , đến lúc em làm chuyên đề , người tung tin nhất định sẽ phải đề cập tới , lỡ như làm lộ ra thân phận của cậu ta thì sao ? "

" em thề , em bảo đảm ! " Chử Đồng giơ cao hai tay , " em bảo đảm sẽ không bao giờ đề cập tới Tô Khanh Minh . "

Giản Trì Hoài cười khẽ , trong vui vẻ ẩn chứa chế nhạo cùng không tin tưởng , " có người mới hôm qua vừa thề thốt hứa hẹn , hôm nay đã có thể phủi tay nuốt lời , em còn dám bảo đảm với anh ? " người đàn ông không chút nể tình kéo tay của cô xuống , " bảo đảm của em đáng giá mấy đồng tiền ? "

Chử Đồng vội vàng nhảy từ trên đùi anh xuống , " anh chờ em , em đi mua ngay đây , em sẽ chứng minh cho anh xem . " sau khi cô bỏ lại lời này , cầm túi xoay người bước ra ngoài .

Ánh mắt Giản Trì Hoài dõi sát theo bóng lưng của cô , nhìn thấy cô lao ra cửa chính , cái bóng mỏng manh đơn độc đang nhảy múa trên mặt tường màu tối , không lâu sau đó liền truyền tới tiếng vang phát động cơ xe hơi . Lúc này người đàn ông mới câu siết khóe miệng lên , ý cười trong mắt càng thêm rõ rệt , anh đứng dậy đi lên lầu .

Chử Đồng ba chân bốn cẳng chạy tới trung tâm thương mại , cũng may là chưa đóng cửa , bộ đồ lót kia trước đây Giang Ý Duy thật sự đã kéo cô vào xem thử , vì thế cô biết rõ cửa hàng đó ở đâu , cũng không cần tiêu tốn nhiều thời gian dư thừa để chọn lựa , rút tiền trả xong liền vội vàng rời đi .

Gấp gáp chạy về Bán đảo hào môn , ý tưởng trong đầu Chử Đồng cũng chẳng liên quan gì đến bộ đồ lót , cô đang nghĩ nếu như là do Tô Khanh Minh ra mặt , vấn đề nhất định sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều .

Người phụ nữ bị bắt lúc trước đã khai ra tất cả , nếu những người mua lắm tiền chịu ra giá cao thì đường dây của bọn họ đương nhiên sẽ chủ động liên hệ trước tiên , bọn họ sẽ không thể dễ dàng vứt bỏ một vụ mua bán béo bở như vậy . Chuyện này đơn giản hơn rất nhiều so với việc Chử Đồng một người một ngựa xông vào cuộc chiến , xã hội này , vẫn là kẻ có tiền có thể sai ma khiến quỷ mà .

Đến lúc đó , Chử Đồng chỉ cần một mặt có thể nắm chặt được đầu mối này , mặt khác xử lý ổn thoả việc làm giả hồ sơ bệnh án , sau khi đối phương tìm được người hiến thận thích hợp , có lẽ bọn họ còn có thể tạo cơ hội cho cô được gặp mặt trực tiếp . Chử Đồng càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn , lòng bàn tay thậm chí đã toát ra cả mồ hôi .

Trở về Bán đảo hào môn , Chử Đồng xách cái túi đi vào trong nhà , bước tới lầu hai , cô đẩy cửa phòng ngủ ra , luôn cảm thấy trong không khí có nổi lên một cảm giác quỷ dị , cô thò đầu vào trong nhìn ngó khắp nơi , liền thấy Giản Trì Hoài đang đắp chân dài lên ngồi ở ghế sa lon , trên bàn trà trước mặt đặt một ly rượu đỏ , bên cạnh là một chai rượu đã khui ra .

Chử Đồng đong đưa cái túi trong tay , " mua về rồi . "

" mặc vào . "

Chử Đồng không khỏi vén môi lên mà cười , " ý của anh là , có phải chỉ cần em mặc vào , anh sẽ giúp em liên hệ với Tô Khanh Minh ? "

" có thể . " Giản Trì Hoài cũng rất thoải mái .

" tốt lắm , ít nhất anh cũng phải giúp em thuyết phục được Tô Khanh Minh . "

" có thể , " tay trái của Giản Trì Hoài dang ra , rơi vào trên thành ghế phía sau , cả người bày ra một tư thế lười biếng , " chỉ cần em nhớ kỹ lời mà em đã nói , không được phép lôi kéo Tô Khanh Minh dính vào đó . "

" em bảo đảm ! " Chử Đồng giơ cao ngón tay đang cầm cái túi kia lên , ngay thẳng ơi là ngay thẳng, tại sao cô lại có cảm giác kể từ khi cô đi theo Giản Trì Hoài , liền phá huỷ hết sạch những nguyên tắc của bản thân như vậy ? Vì muốn đạt được mục đích mà không chừa thủ đoạn nào , có phải cô chính là như thế hay không ? Thậm chí ngay cả mỹ nhân kế cũng lôi ra dùng được nữa .

" thay đi . "

Chử Đồng xoay người bước vào trong phòng tắm , đợi đến khi cô lôi hai mảnh vải kia ra , đã cảm thấy làm được chuyện này cũng hết sức khó khăn , thật sự không có cách nào để mặc nổi mà , cũng không biết là ai thiết kế ra được nữa .

Thật vất vả mới cột được vào người , trước khi Chử Đồng bước ra cửa lại khoác thêm một cái áo choàng tắm , quay lại vào trong phòng , ánh mắt Giản Trì Hoài lập tức quét về phía cô , " Tô Khanh Minh bên kia , không muốn liên lạc nữa có phải không ? "

Hai tay Chử Đồng túm chặt lấy cổ áo , cô đi tới mép giường , ưỡn à ưỡn ẹo , " Giản Trì Hoài , anh thừa nhận đi , con người thật đằng sau vẻ bề ngoài của anh tại sao lại là một kẻ như vậy chứ ? "

" mặt người dạ thú sao ? Nói chuyện không cần phải vòng vo , anh nghe hiểu được . " Giản Trì Hoài hướng trên giường chỉ một cái , " cây cột này , em đã từng sử dụng rồi đúng không ? "

Chử Đồng đương nhiên là nhớ , cô nhìn về phía chỗ cửa sổ sát đất , thấy rèm cửa sổ toàn bộ đều được che kín , lúc này mới an tâm thoải mái trèo lên trên giường , cô hất áo choàng tắm ra , một chân trắng nõn thon dài vòng lên cột giường , Giản Trì Hoài bỗng nhiên cảm thấy từ trong cánh mũi thở ra một hơi khí nóng , toàn thân cũng sôi trào lên không kiềm chế được . Chử Đồng một tay nắm lấy cột giường , nửa người trên ngửa ra đằng sau , bàn tay Giản Trì Hoài đang vắt trên thành ghế chợt nắm chặt lại , ngón tay dùng sức bấm xuống , tay còn lại nâng ly rượu ở trên bàn lên kê sát vào khoé miệng .

Anh đương nhiên không thể để cho cô phát hiện ra mình đang bị mất khống chế , cánh môi anh câu lên một cái , " chỉ có vậy ? "

" Giản Trì Hoài , anh không sợ mình bị xịt máu mũi sao ? "

" chỉ bằng em ? " Giản Trì Hoài mạnh miệng , quan sát cô một lượt từ trên xuống dưới , mặc dù ngoài miệng ra vẻ cứng rắn , nhưng trong giọng nói rõ ràng mang theo khàn khàn . " bằng mấy động tác cứng đờ này của em sao ? "

" em cũng đâu phải là diễn viên múa chuyên nghiệp , tập được mấy động tác như vậy cũng không phải là dễ dàng , anh còn muốn như thế nào nữa ? "

Giản Trì Hoài hơi ngẩn ra , anh cũng có chút buồn bực , anh bảo đảm , trước kia anh thật sự không hề như vậy , ' người thầy gương mẫu ' chính là miêu tả phù hợp nhất khi nói về anh . Nhưng kể từ cưới Chử Đồng về , anh lại có cảm giác một khía cạnh nào đó của mình càng ngày càng biến thái , đối với sự đòi hỏi kia , cũng càng ngày càng kịch liệt , tựa như một con quỷ háu sắc vậy .

Giản Trì Hoài nuốt ngụm rượu đỏ trong miệng xuống , cũng là để tưới mát cho cổ họng đang khô rát nóng bỏng của mình một chút , " em còn muốn đặt điều kiện với anh có phải không ? "

" anh mau tới đây đi . "

Cổ tay Giản Trì Hoài lắc nhẹ , nhìn rượu đỏ sóng sánh trong ly thủy tinh trong suốt , tầm mắt anh nâng lên, chiếu thẳng vào Chử Đồng , " tới đó làm gì ? "

" đừng giả vờ ngây thơ nữa , đầu óc anh chứa cái suy nghĩ gì , em còn không rõ ràng sao ? "

Chử Đồng đang đứng bên cạnh cây cột giường , bị người ta nhìn chằm chằm như vậy , đương nhiên là cảm thấy không thoải mái , cô định bước xuống , Giản Trì Hoài liền mở miệng ngăn lại , " Tô Khanh Minh bên kia , anh đã gọi điện thoại giúp em rồi , cậu ta bảo để cậu ta suy nghĩ một chút . "

" suy nghĩ ? Chỉ một lần này thôi mà ? "

" việc này còn phải xem tâm tình của anh nữa , lời nói của anh , bình thường cậu ta đều nghe theo . "

Chử Đồng thu lại bước chân , nhìn thấy Giản Trì Hoài đứng dậy , anh đi tới mép giường , " em biết khiêu vũ không ? "

" em thật sự không biết , lại chưa từng học qua . "

" anh dạy cho em . "

Chử Đồng thật hận không thể đào một cái lỗ ở dưới đất để chui vào , " Giản Trì Hoài , đừng như vậy nữa , thò đầu hay rụt cổ đều phải ăn một đao , dứt khoát luôn đi . "

Hai tay người đàn ông rơi vào chỗ thắt lưng , chậm rãi cởi dây buộc áo choàng tắm ra , vạt áo tắm tung bay ra hai bên , Chử Đồng cúi đầu nhìn xuống , chợt trợn to đôi mắt , " Giản Trì Hoài , anh , anh có thói quen rách gì thế này ! Bên trong cũng không mặc quần áo gì hết ! "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play