Ân Thiếu Trình từ trước đến giờ chính là một kẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn , anh ta chợt đẩy cái ghế ra , bước nhanh hướng hai người đi tới , hai người đàn ông này đang nói chuyện , một người còn định gọi phục vụ qua đây , hỏi về sự kiện hắt nước sôi ban nãy .

Ân Thiếu Trình bước qua , cánh tay hướng đầu vai người đàn ông đáp xuống , " có phải trong lòng còn nhớ tôi đã nói với cậu hay ko , chuyện tôi muốn giới thiệu bạn gái cho cậu ? "

Đường Minh Lục mặt vô biểu tình hướng anh ta nhìn , " không rảnh nói chuyện này với cậu . "

" không phải là xảy ra tí chuyện sao ? Thế nào , còn phải cậu tự mình ra mặt ? " Ân Thiếu Trình lại hướng người đàn ông bên cạnh Đường Minh Lục nhìn , " Tứ ca , anh đừng nói cho tôi biết người hôm nay bị thương , là người phụ nữ của anh nhé . "

Bên này vẫn còn đang nói chuyện , Chử Đồng cũng đã ngồi không yên , cô len lén cầm túi lên , ánh mắt nhìn lấm lét hướng bốn phía , nếu như từ phía sau lặng lẽ đi , nhất định là có cửa sau , dầu gì cũng có thể đi toilet nữ tránh một tí . Cô nhích người đứng lên một chút , không dám có động tác lớn , đôi chân cẩn thận đem cái ghế đẩy lui về phía sau , thật vất vả có kẽ hở , chân trái mới vừa bước ra một bước nhỏ , tên Ân Thiếu Trình lắm mồm kia liền lên tiếng , " muội tử * , em đi đâu ? "

( * : Muội tử đại khái ý là em gái nuôi nhưng mình giữ nguyên văn vì nó nghe khá cợt nhả :3 )

Cô lúc nào trở thành muội tử của anh ta ? Chử Đồng không ngẩng đầu lên , dứt khoát ngồi trở về , đành phải đi một bước tính một bước thôi.

Ân Thiếu Trình kéo Đường Minh Lục qua , " đi , vừa ăn vừa nói , Tứ ca , không chê cùng nhau chứ ? "

Đường Minh Lục gọi Giản Trì Hoài qua , Giản Trì Hoài đi ở phía sau cùng , xa xa liền thấy Chử Đồng ngồi ở trước bàn , đôi đũa đang hướng bên trong nồi lẩu đảo thức ăn , mọi người đi tới trước mặt , Ân Thiếu Trình vừa nhìn chỉ có bốn chỗ ngồi , thế này thì ngồi làm sao ? Anh ta đem Đường Minh Lục đè xuống chỗ ngồi bên cạnh Chử Đồng , sau đó hướng Giản Trì Hoài , " Tứ ca , ngồi đi ? "

Cái này gọi là chuyện gì ? Chử Đồng hạ mi mắt xuống , Ân Thiếu Trình bắt đầu giới thiệu , " Đường Minh Lục , đây là muội tử của tôi , tên gọi Chử Đồng , là một phóng viên . "

Người đàn ông đối với người được Ân Thiếu Trình giới thiệu từ trước đến giờ là không thèm ngó ngàng , nhưng dầu gì cũng phải giữ cho anh ta chút mặt mũi , anh nghiêng đầu qua chỗ khác lúc này mới coi là đang nhìn Chử Đồng , cô cũng nghiêm chỉnh chào hỏi , tầm mắt cô cùng anh chống lại , " xin chào . "

Đường Minh Lục bỗng nhiên chống lại một đôi con ngươi trắng đen rõ ràng , Chử Đồng không cố tình trang điểm kỹ , điển hình là chân mày lá liễu, miệng anh đào nhỏ nhắn , đặc biệt là làn da mềm mịn , giống như là nước đậu hũ bóng loáng cực kỳ, hiếm thấy trên đời . Ân Thiếu Trình hài lòng khi thấy được gợn sóng trong mắt của Đường Minh Lục , " Chử Đồng , đây là anh em của anh, Đường Minh Lục , bố họ Đường , mẹ họ Lục , tên anh ta mới như vậy . "

Đường Minh Lục vươn tay ra cùng cô nhẹ nắm , " xin chào . "

Anh đến lúc vừa buông tay , bên trong lòng bàn tay còn lưu lại xúc cảm lần đầu tiên khiến cho anh có một loại luyến tiếc cùng tham lam , cô gái này , ngay cả mu bàn tay cũng mềm mại vô cùng , đừng nói chi là ......

Giản Trì Hoài đem một màn này thu vào mi mắt , bên cạnh Ân Thiếu Trình không thèm ngó tới anh , anh ta hướng Chử Đồng đối diện , " người này em có biết ko ? Người ta gọi là Tứ ca , bất kỳ cô gái xinh đẹp nào muốn vào vòng giải trí cũng phải bợ đỡ anh ấy, em làm phóng viên mà , không phải không biết ý tứ của ba chữ ' quy tắc ngầm ' chứ ? "

Chử Đồng khóe miệng nhẹ kéo , nhìn cũng không nhìn Giản Trì Hoài một cái , càng không thể nào đi chủ động chào hỏi anh , Ân Thiếu Trình cầm lên chiếc đũa , " chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi . "

" tôi không ăn thức ăn mà người khác đã chọc vào . " lúc Giản Trì Hoài nói ra lời này , đôi đũa của Chử Đồng mới từ trong nồi lẩu rút ra , không khí không khỏi trở nên lúng túng , tầm mắt của cô lúc này mới rơi hướng người đàn ông đối diện , tầm mắt Giản Trì Hoài không rời đi , vắt chân dài , một bộ dáng không thèm để cô vào mắt . Chử Đồng thẳng tắp hạ xuống đũa , " Ân thiếu , lát nữa tôi còn có phỏng vấn , tôi đi trước . "

Ân Thiếu Trình cười khẽ , màn kịch sắp đến cao trào sao có thể đã bị hạ màn như vậy , " em không phải là muốn phỏng vấn người phụ trách nơi này sao ? Ông chủ cũng ở đây , em còn muốn đi đâu ? "

Chử Đồng không có cách nào đứng lên , Ân Thiếu Trình kêu phục vụ đến , " đem nồi lẩu và thức ăn toàn bộ đổi , chọn loại thượng hảo hạng . "

" dạ . "

Đường Minh Lục nhìn về phía Chử Đồng bên cạnh , anh đoán không ra tuổi của cô , dáng vẻ non nớt mềm mại , chắc là đầu hai mươi thôi , " cô là phóng viên ? "

" đúng vậy . "

" công ty nào ? "

Chử Đồng chống lại tầm mắt của anh , ánh mắt khẽ chứa nụ cười yếu ớt , " Đường tiên sinh không phải là muốn lấy tiền bịt miệng tôi đấy chứ ? "

Đường Minh Lục nghe vậy , lại cười to lên , thân thể anh lui về phía sau dựa vào , ánh mắt như cũ khóa chặt Chử Đồng không thả , " nếu như tôi muốn nói , tôi có ý nghĩ đó thì sao ? "

" vậy tôi khuyên anh nên là tỉnh lại đi , nhiều lắm là ăn xong nồi lẩu của anh , tôi sẽ trả tiền . "

" loại tin tức này , thêm một không nhiều hơn , thiếu một không ít đi . "

Chử Đồng nhẹ giương cằm , " nhưng là nhân viên dưới trướng của Đường tiên sinh ý thức phục vụ được rèn luyện thật hỏng bét , chỉ vì hai ba câu cãi vã là có thể đem canh nóng hắt lên người ta khiến gương mặt bị huỷ hoại , nhất thời trong lòng thoải mái , có nghĩ tới con gái người ta nửa đời sau liền bị phá huỷ hay ko ? "

Đường Minh Lục không nói gì , con ngươi Ân Thiếu Trình cạn mị , xem ra bệnh cũ của Chử Đồng lại tái phát . Giản Trì Hoài tay phải để hướng bàn ăn , thấy một màn này , thật là sung sướng , khóe mắt bờ mi vui vẻ chỗ nào cũng sắp che giấu không được , để xem Ân Thiếu Trình hắn bắt chó đi cày xen vào việc của người khác thế nào !

Đang lúc Giản Trì Hoài lặng lẽ đắc ý , anh nghe được Đường Minh Lục mở miệng lần nữa , " Chử tiểu thư tính tình như vậy , ta thích !"

Đầu ngón tay trỏ của Ân Thiếu Trình ở trên cánh môi khẽ vuốt , phục vụ đem nồi lẩu khác thay lên , lại lấy không ít nguyên liệu mới lạ tới đây , Đường Minh Lục khuôn mặt anh tuấn , tư chất cực cao , anh trong ngày thường mắt để trên cao , có rất ít phụ nữ có thể nhìn trong mắt , nói một cách thẳng thừng , chính là kiêu ngạo , biểu lộ ra cũng không phải là một chút xíu , " vậy Chử tiểu thư cho là , tôi kế tiếp nên làm như thế nào ? "

" trước tiên an ủi người bị thương , bồi thường và nói xin lỗi cũng phải theo sau , hơn nữa phối hợp với nghành công an , tôi tin tưởng Đường tiên sinh không phải là người hẹp hòi , tiền chữa bệnh sau này cũng không phải là con số nhỏ , nhà hàng này của ngài trước không phải từng lên danh sách ' Món ngon Tây Thành' sao ? Đường tiên sinh , ngài sẽ không bởi vì nhỏ mà để mất lớn , có phải không ? " cô nói ra lời nói này , mạch lạc rõ ràng , thả ra những câu có lý , Ân Thiếu Trình nhìn chằm chằm Đường Minh Lục , cư nhiên thấy anh ta gật đầu một cái , khó mà có được a .

" đúng vậy , bất luận bắt đầu như thế nào , người gánh chịu hậu quả tất nhiên là người làm ăn . "

Ân Thiếu Trình thấy hai người trò chuyện rất vui vẻ hợp ý , không khỏi lần nữa chen miệng , " đừng chỉ mình hai người chuyện trò cùng nhau a , xem một chút tôi cùng Tứ ca , giống như hai cái bóng đèn lớn . "

Giản Trì Hoài vừa nghe , sắc mặt nhanh chóng âm trầm xuống , " Ân Thiếu Trình , cậu mới là bóng đèn . "

" tôi vốn chính là thế , thì sao ? " Ân Thiếu Trình cười như không cười nhìn về phía Giản Trì Hoài , " hôm nay vốn chính là tôi đưa Chử Đồng tới xem mắt , Tứ ca , thế nào trùng hợp như vậy , anh cũng ở đây ? "

" là tôi hẹn gặp , " Đường Minh Lục vừa đem nước ép trái cây tươi rót vào cái ly bên tay Chử Đồng , vừa cùng Ân Thiếu Trình nói chuyện , " quản lý nhà hàng gọi điện thoại tới , nói người bị thương còn là một diễn viên , tôi hỏi ngay , thì ra là còn là người của Dịch Lục Soát , cho nên tôi cùng Tứ ca một đường tới xem một chút . "

" diễn viên mới a ? Quan hệ không thường đi ? " Ân Thiếu Trình chế nhạo .

Ngón tay thon dài của Giản Trì Hoài đang nghịch bao thuốc lá , " Ân Thiếu Trình , cô gái này tôi đã từng gặp , trước đây không phải cậu đối với cô ấy theo đuổi tới cùng sao ? Bây giờ thế nào lại phải giới thiệu cho người khác ? "

Tầm mắt Đường Minh Lục quét mắt hai người đàn ông đối diện này , vẻ mặt tối tăm , mang theo ý nghiên cứu , Ân Thiếu Trình nghĩ thầm tên Giản Trì Hoài này thật là nham hiểm nhẫn tâm, nhưng Ân Thiếu Trình anh mấy năm nay cũng không phải người lương thiện lẫn trong bóng tối , khóe miệng anh kéo lên một cái , tạo ra một độ cung bất đắc dĩ , " đây không phải là không theo đuổi nổi sao ? Loại người không thích ba bước tán tỉnh bốn bước chọc ghẹo , cho nên tôi cùng Tứ ca như vậy đều không thích hợp . "

Giản Trì Hoài lạnh lùng cười một tiếng , Chử Đồng ngồi ở đối diện , không thèm nhìn tới thần sắc của hai người , cô mở ra điện thoại di động , đem hình chụp được hôm nay gửi cho đồng nghiệp , để tránh bị người khác nhanh chân giành trước , thời gian tung ra tin tức không thể quá muộn . Chử Đồng đem sự tình vừa qua đơn giản nói cho đối phương biết , Ân Thiếu Trình thấy cô cúi đầu bấm chữ , liền có chút không vui , " Chử Đồng , em biết chúng tôi ba người đàn ông sáng giá , thời gian quý báu dường nào ko ? "

Chử Đồng vẫn là không ngẩng đầu lên , " mọi người ăn trước a , bụng tôi cũng mau no rồi , không cần chờ tôi . "

Một tay Đường Minh Lục đáp xuống trên lưng ghế của Chử Đồng , thân thể nghiêng về phía trước , Ân Thiếu Trình thấy , cười ha ha , " em ấy chính là cuồng công việc . "

" tôi thích người cuồng công việc , " Đường Minh Lục tự nhiên tiếp lời , " phụ nữ nên có sự nghiệp của mình , bất luận kiếm được bao nhiêu tiền , nhưng ít ra có thể chứng minh giá trị tồn tại của bản thân . "

Chử Đồng nhấn gửi tin nhắn sau đó ngẩng đầu lên , lại không nghĩ rằng Đường Minh Lục cách cô gần như vậy , cô hoảng hốt lui về phía sau , Đường Minh Lục tự nhiên ngồi thẳng người , cùng Ân Thiếu Trình đối diện nói tới nói lui . Hai ngón tay Giản Trì Hoài nắm bao thuốc lá đảo vòng vòng , bao thuốc lá kia ở trên mặt bàn gõ cộc cộc , phát ra động tĩnh không lớn không nhỏ , ánh mắt Chử Đồng liếc qua mặt của Giản Trì Hoài , thấy sắc mặt của người đàn ông âm trầm , biểu lộ tựa như một khối băng lạnh . Cô đưa điện thoại di động bỏ lên trên bàn , Đường Minh Lục nếu không biết mối quan hệ giữa cô và Giản Trì Hoài , vậy giữa bọn họ khẳng định cũng không đến mức xã giao quá tốt .

Phục vụ ở bên cạnh hầu hạ , Ân Thiếu Trình lại đề nghị , " lưu lại số điện thoại di động đi , tiện lợi liên lạc sau này . "

Đường Minh Lục lấy điện thoại di động ra , hỏi Chử Đồng , " số điện thoại của cô bao nhiêu ? "

Chuyện này còn thật tới đây ? Nhưng người ta lại không nói rõ là muốn theo đuổi , một mực từ chối , ngược lại lộ ra mình bất lịch sự, cô thoải mái đọc số điện thoại di động , sau khi Đường Minh Lục lưu lại , gọi một cú điện thoại cho cô , " đây là số điện thoại của tôi . "

Chử Đồng gật đầu một cái , đưa điện thoại di động thả lại vào bên trong túi , đối diện Giản Trì Hoài một tay rơi vào trên đầu gối , ngón tay thon dài không dấu vết nắm chặt lại , cô cư nhiên cứ như vậy mà đưa số điện thoại di động ột người đàn ông xa lạ ?

Tầm mắt Ân Thiếu Trình hướng ngoài cửa sổ nhìn một chút , thấy một nhà ba người bước qua , bé gái trong ngực người đàn ông chỉ khoảng chừng sáu tháng , bé yên lặng nằm trên đầu vai của bố , trên người khoác chiếc áo choàng nhỏ màu đỏ , thật đáng yêu . Ân Thiếu Trình hoảng hốt cảm giác như ngực chợt bị đâm một cái , đau đến anh cơ hồ khó có thể hô hấp , anh nhẹ nhàng khạc ra một hơi , muốn để cho kinh hãi đó hòa hoãn một chút . Anh không dấu vết thu hồi tầm mắt , làm bộ như cái gì cũng chưa từng phát sinh trôi qua .

Giản Trì Hoài liếc xéo cô gái đối diện , sắc mặt cô ngược lại so với trước kia khá hơn nhiều , ở trên người của Chử Đồng , anh cũng không thấy được sự chán chường , cô vẫn như cũ khoác trên vai chiếc balo vải bạt lớn , ở Tây Thành chạy tới chạy lui lấy tin tức , xem ra , cuộc sống của cô trôi qua như vậy thật phong phú , cũng sẽ không nghĩ đến anh .

Ân Thiếu Trình loé lên tia cười lạnh , anh ta cũng không biết sự tình bên trong khiến cho Chử Đồng và Giản Trì Hoài ly hôn , chẳng qua là loáng thoáng nghe được tin tức này , anh ta thấy , còn có thể bởi vì sao đây ? Người phụ nữ bên cạnh Giản Trì Hoài , nào chỉ là ba ngàn người đẹp , bọn họ là những người trong cái vòng này , có thể bình yên ở nơi nào ? Xảy ra chuyện như vậy , Ân Thiếu Trình đã sớm dự đoán được .

" Giản Tứ ca , anh cứ như vậy nhìn chằm chằm muội tử của tôi , có phải cũng có hứng thú hay ko ? "

Giản Trì Hoài không chút nào né tránh đem tầm mắt cố định ở trên mặt của Chử Đồng , Đường Minh Lục nâng ly trà lên , đây là thứ đặc biệt nhất nhà hàng của anh , ở trên bàn ăn của các thực khách vip , mỗi bàn cũng sẽ được tặng một bình nước trà thượng hạng . Môi mỏng của anh mím lại trên miệng ly , ánh mắt như đuốc nhìn về phía Giản Trì Hoài đối diện . Giản Trì Hoài cười khẽ , chẳng qua là cười nhưng ý tứ bên trong hàm nghĩa không rõ , " tôi và cô ấy , chúng tôi có quen biết . "

" phải không ? " Ân Thiếu Trình làm bộ như giật mình , " quan hệ thế nào a ? "

Chử Đồng nắm chặt đôi đũa trong tay , đúng vậy , cô cũng hiếu kỳ , anh nghĩ thế nào khi giới thiệu mối quan hệ giữa cô và anh đây ? Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm cô một cái ko chớp mắt , nửa người trên của Ân Thiếu Trình dựa vào hướng lưng ghế phía sau , bởi vì dùng sức quá mạnh , chân ghế ma sát qua mặt đất phát ra tiếng vang bén nhọn , " cũng đừng nói với tôi hai người là một đôi a ? Vậy cũng thật là chuyện buồn cười nhất quả đất . "

" muốn cười cũng không nổi , " Đường Minh Lục tiếp lời , " bất quá lập tức có thể chiếm cứ trang đầu báo giải trí đi ? "

Giản Trì Hoài nhìn Chử Đồng , cô không biểu lộ một chút khác thường nào , tự nhiên bình thản , người đàn ông giơ tay lên ly trà bên cạnh , " trước đây lúc Giang Ý Duy ở phim trường bị thương nghiêm trọng , sau đó kỳ tích xuất hiện tự nhiên khỏi hẳn , vị tiểu thư này , hình như cô lúc đó là người quản lý đi ? "

Câu này tựa như một lưỡi dao mềm mại , trực tiếp đâm vào miệng vết thương trong lòng Ân Thiếu Trình , gió Bắc ào ào thổi qua , toả ra lạnh lẽo thấu xương như băng như tuyết .

Chử Đồng cũng không nghĩ tới Giản Trì Hoài sẽ nói như vậy , cô cho là anh sẽ phơi bày sự thật ra trước mặt , dù ko nói bọn họ không ly hôn , ít nhất cũng sẽ nói , người phụ nữ này là vợ trước của tôi . Người phụ nữ đã trải qua một cuộc hôn nhân dù có tốt hơn nữa cũng mất sức hút , như vậy , những ý niệm vớ va vớ vẩn kia cũng không phải tự động bị hất văng hết sao ? Chử Đồng nghĩ tới đây , lại cảm thấy mình buồn cười , cô sau này muốn như thế nào , Giản Trì Hoài tỏ rõ ý không muốn quản , cô cũng không tránh khỏi có chút tự mình ảo tưởng quá .

Cô chậm khẩu khí , tiến lên đón ánh mắt của Giản Trì Hoài , " đúng vậy , Giản tiên sinh trí nhớ thật tốt . "

" Giang Ý Duy ở trong buổi lễ trao thưởng , thật có thể nói là phượng hoàng bay lên trời , nhưng dù sao trước đó hợp đồng vai diễn và quảng cáo đã bị huỷ toàn bộ , muốn toả sáng lần nữa cũng không có đơn giản như vậy ......"

Chử Đồng vểnh tai lên nghe , cô không hiểu Giản Trì Hoài lôi những chuyện này ra có mục đích gì . Ngay cả Ân Thiếu Trình bên cạnh anh cũng ngồi nghe nghiêm túc , Giản Trì Hoài không có dừng lại , thẳng tắp nói tiếp , " sau đó là vị Chử tiểu thư này , nói chỉ cần cho Giang Ý Duy một cơ hội duy nhất , như vậy cô ta và cô đây , bất luận bỏ ra giá cao bao nhiêu cũng có thể chấp nhận . "

Lời này của Giản Trì Hoài , rõ ràng đem cô một phát kéo vào trong quy tắc ngầm không theo không được của vòng giải trí thường thấy nhất , Ân Thiếu Trình không dấu vết nhìn qua Chử Đồng , anh ta suy đoán , lời này chắc chắn là Giản Trì Hoài nói dối . Bởi vì lúc ấy Chử Đồng và Giản Trì Hoài rõ ràng là vợ chồng , cô có chuyện muốn làm , nơi nào cần phải đối với chồng của mình bỏ ra cái giá cực lớn đây ? Nhưng Đường Minh Lục cũng không biết những chuyện này , cái ấn tượng xấu này đập xuống , coi như gương mặt này của Chử Đồng xinh đẹp nhiều hơn nữa cũng không thể cứu vãn nổi rồi .

Giản Trì Hoài thật nham hiểm a , hại người hại tới cả vợ trước của mình , một chút cũng không nương tay ! Điều này anh ta phải nên học tập Giản Trì Hoài đúng ko ?

" vậy Giang Ý Duy sau đó toả sáng vô cùng , tôi với cô ấy đã trả giá thật lớn sao ? " Chử Đồng hỏi .

" cô nói thử xem ? " Giản Trì Hoài hỏi ngược lại .

Cái đề tài này quả thật khó giải quyết , Chử Đồng mặc dù không quan tâm Đường Minh Lục cảm thấy thế nào về cô , nhưng ở trước mặt người ngoài , cô cũng biết phải bảo vệ mặt mũi này của mình .

Cô cầm lên một miếng dưa hấu trong đĩa trái cây , làm như không hiểu chuyện gì, thả vào trong miệng , cản giác lạnh lẽo tràn ngập trong miệng làm cả người cô run lên, theo đó cũng tỉnh táo không ít , " Giản tiên sinh , Giang Ý Duy là diễn viên nổi tiếng , chuyện như vậy cô ấy dĩ nhiên không tiện ra mặt , tôi là cùng anh nói chuyện , muốn nhờ anh cho chúng tôi cơ hội một lần , được như vậy , giá cao tôi cũng đã bỏ ra . "

" oh , cái giá cao gì vậy ? " Gương mặt Giản Trì Hoài lạnh như băng nhìn cô .

" nói thật , cho tới bây giờ tôi đối với cách làm việc của anh cũng không thể quên được , Giang Ý Duy trước sau chính là nghệ sĩ của Dịch Lục Soát , lao lực mệt mỏi , sau khi cô ấy toả sáng lần nữa , ngài vốn nên thân là lãnh đạo kéo cô ấy lên , nhưng ngài lại còn nói điều kiện , khi ký hợp đồng lần nữa với cô ấy , ở trên người cô ấy hung hăng viết thêm mấy điều khoản ......"

Chuyện này là cái quỷ gì ? Nếu thật có chuyện như vậy , Giản Trì Hoài thế nào nghe cũng chưa từng nghe qua ? Chử Đồng đây là công khai bôi đen trên mặt của anh mà .

Ân Thiếu Trình ngồi ở bên cạnh tỏ ý bảo Đường Minh Lục bắt đầu ăn , kịch hay lúc này mới diễn đến cao trào đây , tiết mục chồng trước vợ trước đấu võ mồm , anh ta thật sung sướng được xem .

Giản Trì Hoài toàn bộ quá trình đều không động qua đôi đũa , tầm mắt hai người quấn quít chung một chỗ , khóe miệng anh nhẹ kéo lên , " vậy còn cô , cái giá cao cô bỏ ra là cái gì vậy ? "

Đây cũng là điều Đường Minh Lục quan tâm , anh nhìn chằm chằm Chử Đồng bên cạnh , Chử Đồng nhẹ nhàng lắc đầu , cánh môi như có như không kéo lên ý đùa cợt , " giá cao của tôi là cái gì , còn không rõ ràng sao ? Tôi chẳng qua là không hiểu , Giản tiên sinh mỗi ngày tiếp xúc với nhiều diễn viên nổi tiếng như vậy , coi như là cảm thấy chán ngấy rồi , lại còn mấy diễn viên mới được ký hợp đồng cũng không thiếu , làm sao lại còn coi trọng tôi đây một loại người xinh đẹp không có, vóc người cũng ko ? Lời anh đã nói cùng tôi , chắc vẫn chưa quên đi ? Anh nói tôi là người quản lý của Giang Ý Duy , chúng ta là quan hệ cấp trên cấp dưới , anh lại hết lần này tới lần khác nhìn trúng tôi , bảo tôi với anh ......"

Chậc chậc , cái câu chuyện cổ tích này kể ra cũng thật là xuôi tai a , Giản Trì Hoài nheo mắt , nghe cô tiếp tục ba hoa bịa chuyện , Chử Đồng nói xong lời cuối cùng , trong ánh mắt giấu giếm không được oán giận, phun trào ra , cô siết chặt hai tay , tâm tình kích động , " anh muốn bao nuôi tôi , lời này tôi không có nói sai đi ? Tôi thà chết ko theo , sau đó tôi là có bộ dáng bây giờ này . " Chử Đồng cầm túi trên ghế lên , " chạy dân sinh mệt gần chết , Giản tiên sinh anh muốn truy cùng giết tận , người nào còn dám ngăn ? bất quá tôi cũng thật phải cám ơn anh , cám ơn anh đã giúp cho tôi cách xa cái vòng thị phi bẩn thỉu đó , tôi vẫn là câu nói kia , tôi chỉ lấy thứ tôi đáng được lấy , không công lao mà thu hoạch được vinh hoa phú quý , tôi nhất định không cần . "

Lời nói tuôn ra hết , Ân Thiếu Trình trong miệng còn đang cắn dưa hấu , hai tay lại vỗ vỗ , " có chí khí , có chí khí a !"

Giản Trì Hoài hướng anh ta hung hăng trợn mắt , quả nhiên là kẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn mà ! Những lời này cũng chỉ lừa gạt được Đường Minh Lục đối diện thôi , trên mặt Giản Trì Hoài không có biểu lộ dư thừa , không hổ danh đã từng làm chó săn, chuyện bịa đặt cũng in ra được từng bộ từng bộ .

Hai tay Chử Đồng đoan đoan chính chính thả vào trên đầu gối mình , " mới vừa thấy Giản tiên sinh , tôi cũng sợ hết hồn , bất quá không nghĩ tới anh còn có thể nhớ tôi , thật là vinh hạnh . "

Đường Minh Lục mặc dù chưa từng tới mức thân thiết với Giản Trì Hoài , nhưng dù gì cũng coi là bạn bè , thân phận của Giản Trì Hoài , anh ta cũng biết . Người dưới trướng có bao nhiêu là tài nguyên hiếm có , Giản Trì Hoài trong ngày thường có thể không chiếm đoạt sao ? Khoé miệng người đàn ông ngoắc ngoắc , lời nói lười biếng , " thì ra là còn có loại quan hệ như thế này . "

Ánh mắt Chử Đồng liếc qua gò má của Đường Minh Lục , người đàn ông trong tầng lớp này , hẳn cũng không kém bao nhiêu đâu , ai cũng không thể so với ai đó tốt hơn chỗ nào , tựa như trên mặt Đường Minh Lục lúc này hiện lên nét vui vẻ , ý vị sâu sắc , một chút đều không đơn giản qua loa .

Ngón tay Giản Trì Hoài ở trên mặt bàn gõ nhẹ mấy cái , " Chử tiểu thư, cái miệng ăn thịt người này cũng thật là dài quá a . "

Chử Đồng tay cầm chén trà chợt run lên , sắc mặt chợt chuyển hồng , cô cúi gằm mặt xuống , cả khuôn mặt như bị thiêu đốt , những lời này , trước kia cũng coi là mật ngữ trong lúc vợ chồng bọn họ đang thân mật , cũng không phải là vậy sao ? " Cái miệng nhỏ nhắn ăn thịt người này " , Giản Trì Hoài mỗi khi trở nên cao hứng , đều nói cô như thế . Chử Đồng đưa tay sờ sờ sau gáy , Giản Trì Hoài cắn một hớp khí phiền muộn nhìn về ngoài cửa sổ , đầu ngón tay của anh không kiên nhẫn gõ gõ trên cánh tay , hứng thú trong mắt Đường Minh Lục, anh không phải là không nhìn ra , Ân Thiếu Trình chết toi này , bản thân cướp không được liền giật dây người khác , sớm muộn có ngày hắn sẽ không có kết quả tốt .

" Chử Đồng , em bây giờ chạy dân sinh chắc chịu khổ cực đi ? " Ân Thiếu Trình hỏi , " em có chỗ nào cần hỗ trợ , có thể tìm tôi . "

Chử Đồng gật đầu một cái , Đường Minh Lục cảm thấy thú vị , nói theo phương diện quy tắc ngầm, người ở tầng lớp cao đàn áp và người ở tầng lớp thấp bị áp bức cư nhiên chạm mặt trên cùng một cái bàn , một phóng viên nhỏ như vậy , không có điều kiện, không có người che chở , thế mà ngay cả Giản Trì Hoài cũng không có thể thành công trong việc thu tóm cô ?

Như vậy nhất định cô đã trải qua chống cự kịch liệt , Đường Minh Lục lại nhìn Chử Đồng , chỉ cảm thấy cô có nhân cách càng phát ra sức quyến rũ của bản thân .

Một bữa cơm trôi qua , Chử Đồng và Ân Thiếu Trình ăn nhiều nhất , Đường Minh Lục thật ra thì không thích món lẩu , ăn rất ít , về phần Giản Trì Hoài , chiếc đũa cũng là sạch sẽ .

Chử Đồng thấy không sai biệt lắm , cô làm bộ như nhìn đồng hồ , " thật ngại quá a , tôi còn muốn chạy về công ty viết tin tức , tôi thật phải đi rồi . "

Đường Minh Lục cũng không kiên trì giữ cô lại , Ân Thiếu Trình cũng đúng lúc đứng dậy , " vậy thì cùng nhau đi . "

Giản Trì Hoài dẫn đầu đi ra ngoài , Đường Minh Lục và Chử Đồng đi ở phía sau , liên quan tới chuyện tin tức kia , Đường Minh Lục một từ không có nói ra , hơn nữa không muốn nài nỉ bảo cô nể tình thiên vị cho người nào . Mọi người đi ra cửa lớn , xe của Chử Đồng dừng ở chỗ xa , Đường Minh Lục hướng cô nhìn . " tôi đưa cô đi . "

" không cần , tự tôi lái xe tới mà . "

Phục vụ ở cửa đã đem xe của Đường Minh Lục lái tới đây , mấy người đi bộ trên đường bước qua chợt đi tới cửa nhà hàng , " mau lên , mọi người nhìn xem , trên tin tức nói phục vụ hắt nước sôi chính của nhà hàng này , ai nha không nhìn ra a , xây dựng tốt như vậy . "

" mau lên , chụp tấm hình , cũng coi là từng bước vào chỗ này . " người bạn bên cạnh thật nhanh đi tới bên cửa sổ , hai ngón tay bày ra hình chữ V .

" không biết còn kinh doanh buôn bán gì ko , chúng ta đi vào ăn một chút, thế nào ? "

Chử Đồng không nhịn được cau mày , mắt thấy những người đó giơ cao điện thoại di động lên , Giản Trì Hoài hướng bên cạnh vừa nhìn , cư nhiên thấy Đường Minh Lục kéo cửa chỗ ngồi phía sau xe ra , che chở cho Chử Đồng bảo cô ngồi xuống !

Bọn họ rõ ràng chưa từng ly hôn , nhưng cô cũng đã gấp gáp tìm mái nhà mới rồi !

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play