Chử Đồng bước nhanh tiến lên đón , hỏi ra câu nói đầu tiên là , " chị , Lệ Đề đâu ? "

Chử Nguyệt Tình hai tay ôm chậu hoa , sắc mặt không thay đổi , " em ấy về nhà . "

" về nhà ? "

" ừ . " Chử Nguyệt Tình nói xong , lướt qua bả vai Chử Đồng đi vào trong , Lý Tĩnh Hương cũng vừa khéo đi ra , thấy cô , hỏi một câu giống y như vậy , Chử Nguyệt Tình mở miệng trả lời , sau đó từng bước một vào phòng , xuyên qua phòng khách sau đó thẳng tắp hướng ra ban công .

Chử Đồng đi tới phía sau cô , Chử Nguyệt Tình đem chậu hoa kê sát một chậu khác , Chử Đồng thấy vẻ mặt cô chuyên chú , nhưng vẫn là không thể không quấy rầy , " chị , hai người thế nào trễ như thế mới trở về ? "

" lúc chọn hoa mất nhiều thời gian . " Chử Nguyệt Tình nghiêng đầu , bẻ đi hai phiến lá cây khô héo .

Lý Tĩnh Hương nhìn bên ngoài , " cơm tối đã sớm làm xong , nhanh ăn đi , mẹ cho là cô bé kia muốn ở lại nơi này ăn cơm tối , còn cố tình chuẩn bị thật nhiều thức ăn . Đừng cắt tỉa mấy chậu hoa nữa , mau đến đây đi . "

Chử Đồng dựa vào vách tường , ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng của chị mình ko chớp mắt , cô cảm thấy có nổi lên cái gì đó ko đúng cũng không nói ra được , lúc Giản Lệ Đề đi ra ngoài cùng vẫn dính chặt như sam , lại biết rõ chị cô có bệnh , theo lý thuyết không thể nào yên tâm để cho chị ấy một mình trở lại . Chử Đồng nghĩ tới đây , vội vàng lấy điện thoại di động , chuẩn bị gọi điện thoại cho Giản Trì Hoài .

Bên ngoài cửa nhà họ Chử, cửa thang máy đinh một tiếng vang rồi rộng mở , một đôi chân dài bước ra , Giản Trì Hoài vốn là có thể bảo tài xế tới đón người , tài xế cũng gọi điện thoại hỏi thăm ý tứ của anh , nhưng anh một câu thuận đường , liền đem đối phương đuổi đi .

Trời mới biết , anh một chút cũng không thuận đường , chẳng qua là lúc này mà chạy tới đây , Chử Đồng cũng sẽ không hoài nghi , anh nhưng là cơm tối cũng không ăn , làm việc trong phòng cứng rắn cầm cự đến tận bây giờ .

Giản Trì Hoài đi tới trước cửa nhà họ Chử , không chút do dự , đưa tay ấn vang chuông cửa , bên trong Chử Đồng vừa muốn gọi điện thoại , bị tiếng chuông cửa này làm kinh hãi giật cả mình , Lý Tĩnh Hương đang ở trong phòng bếp đem canh xương hâm lại , Chử Đồng vội vàng bước nhanh qua đó , đưa tay mở cửa . Ngẩng đầu nhìn lên , lại thấy người đứng ở phía ngoài là Giản Trì Hoài . Cả người cô trong nháy mắt bối rối , không biết phản ứng làm sao , Giản Trì Hoài thấy gương mặt cô thẫn thờ cùng đờ đẫn , thần sắc anh hơi căng , vặn chân mày nói , " tôi là tới đón Lệ Đề . "

Đừng làm như thể là anh đặc biệt muốn đi qua đây .

Trong lòng Chử Đồng suy đoán không còn kịp khuếch tán , thì đã bị chứng thực , cô gấp đến độ sắc môi trắng bệch , Giản Trì Hoài đứng ở cửa , tầm mắt hướng vào trong quét một vòng , " có phải khó được đi ra ngoài một chuyến , sướng đến không muốn trở về ? "

Lý Tĩnh Hương ở phòng bếp lên tiếng , " người nào a ? "

Chử Đồng nơi cổ họng khó khăn nuốt xuống , cô chợt xoay người , xuyên qua phòng khách sau đó bước nhanh đi tới ban công , cô đi tới trước mặt Chử Nguyệt Tình , ngồi xổm người xuống sau đó cầm hai vai của cô , " chị , chị mau nói cho em biết , Lệ Đề đến tột cùng ở đâu ? "

Chử Nguyệt Tình bị giật mình nhìn về phía Chử Đồng , Chử Đồng nóng nảy vạn phần , sức lực trong tay không khỏi tăng thêm , " hai người tách ra ở đâu , em ấy là thế nào trở về ? "

Giản Trì Hoài đã đi vào rồi , Lý Tĩnh Hương cũng tới chỗ ban công , người đàn ông không thấy bóng dáng của Giản Lệ Đề , trong lòng không tránh được rơi lộp bộp , Chử Đồng không nghe được câu trả lời của Chử Nguyệt Tình , cô đứng lên hướng Giản Trì Hoài nhìn , " Lệ Đề , có thể đang trên đường trở về hay ko ? "

" con bé từ trước đến giờ đều có xe riêng đưa đón , không phải vạn bất đắc dĩ , sẽ không tự mình gọi xe . " Giản Trì Hoài mặc dù nói như vậy , nhưng vẫn là trong lòng tồn tại may mắn , lấy điện thoại di động ra gọi số điện thoại của Giản Lệ Đề , cũng đã tắt máy .

Thần sắc của người đàn ông trong nháy mắt chuyển thành lạnh lẽo , ánh mắt của anh chợt ghim hướng Chử Đồng , " con bé đâu rồi ? "

Chử Đồng nhất thời không nói nên lời , vội vã đi ra ngoài , Giản Trì Hoài chế trụ cánh tay của cô , cô gấp đến độ quay đầu lại nói , " tôi đi tìm , tôi lập tức đi tìm . "

" người là thế nào lại không thấy , không phải là ở một chỗ với em sao ? " năm ngón tay Giản Trì Hoài thu hẹp , bóp cánh tay của cô , Chử Đồng khóc không ra nước mắt , " thật xin lỗi , chuyện này đều tại tôi , là lỗi của tôi . "

" con bé rốt cuộc là ở chung một chỗ với ai ? " Giản Trì Hoài hỏi xong những lời này , trái tim cũng tạm thời rút ra khỏi từ trong kinh hoảng bất an , anh nhìn Chử Nguyệt Tình trên ban công , chợt buông Chử Đồng ra sau đó đi lên trước , " Giản Lệ Đề người đâu ? "

Anh cơ hồ là gào thét lên tiếng , Chử Nguyệt Tình giật mình , thân thể co rúc đứng lên muốn tránh , Giản Trì Hoài ép lên trước , mũi chân đá phải chậu hoa bên cạnh , người đàn ông dùng sức đạp chân lên đó , chậu hoa đụng vào lan can , liền vỡ nát ngay tại chỗ . Giản Trì Hoài một phát nắm bả vai Chử Nguyệt Tình , đem cô lôi tới trước người , " em gái tôi đâu ? "

" tôi không biết .

" cô không biết ? " Giản Trì Hoài cười lạnh , chợt đem cô áp lên lan can bên cạnh , nửa người trên của Chử Nguyệt Tình ngã ra ngoài , lời nói của Giản Trì Hoài không chút lưu tình , " cô còn nửa điên nửa khùng với tôi , tôi liền đem cô ném xuống !"

Chử Nguyệt Tình nhìn xuống lầu dưới , bị dọa sợ đến thất thanh thét chói tai , Chử Đồng vội vàng tiến lên níu vạt áo ở thắt lưng Chử Nguyệt Tình , " chị , chị nói mau a , Lệ Đề rốt cuộc đi đâu ? "

" chị thật không biết , chị chính là cùng con bé đi ra ngoài , sau đó đi tới đi lui , liền không nhìn thấy người nữa ......"

Chử Đồng kéo cổ tay Giản Trì Hoài , giọng nói gấp gáp vội vã , " tôi biết anh rất gấp , nhưng là trước đừng dọa chị ấy , tôi tới hỏi , tôi nhất định hỏi rõ ràng . "

Sức lực trong tay người đàn ông nhẹ buông , Chử Đồng đem Chử Nguyệt Tình kéo trở về , Chử Nguyệt Tình đã nói không ra lời , chỉ có thể phát run lẩy bẩy , bàn tay Chử Đồng khẽ xoa đầu vai của cô , làm chút động tác mang tính trấn an , " chị , chị tốt nhất suy nghĩ một chút , hai người là tách ra ở đâu ? Cửa hàng bán hoa sao ? Một người đang sờ sờ ra đấy , thế nào sẽ đi mất đây ? "

" chị không biết ......"

" chị suy nghĩ lại một chút , trên đường có gặp được người nào ko ? "

Chử Nguyệt Tình rúc người lui về phía sau , cả người đứng ở chỗ góc tường , " bọn chị vốn là muốn đi chợ bán hoa , nhưng sau đó chị rất hoài niệm đường Vạn Tùng bên kia , liền muốn đi qua xem một chút , Lệ Đề vẫn còn đi theo chị . Đường Vạn Tùng vẫn là như cũ , một hàng cây cối thật cao , ngẩng đầu lên , màu sắc vô ích cả ngày cũng không nhìn thấy ......"

Giản Trì Hoài nén nhịn cơn tức giận sắp tuôn ra mãnh liệt, anh cáu kỉnh cắt đứt lời của cô , " đừng ở chỗ này làm văn làm thơ , bớt nói nhảm một chút đi !"

Chử Nguyệt Tình bị dọa sợ đến lại là một trận run run , trong lòng Chử Đồng mặc dù cũng rất gấp gáp , nhưng biết rõ lúc này không thể kích thích Chử Nguyệt Tình , cô cố hết sức trấn an , " sau đó thì sao ? "

" sau đó , chị liền đi thẳng theo đường Vạn Tùng , quay bên này, quay bên kia, tới tới lui lui , mới đầu Lệ Đề đi theo chị , sau đó con bé nói đi thấy mệt mỏi , liền ngồi ở trên ghế dài nghỉ ngơi . Sau đó chị nói cho con bé biết , trước kia trên đường Vạn Tùng có quán trà rất tốt , lại an tĩnh , chị liền đưa nó đi tìm , không nghĩ tới vẫn còn ở đó a . Chị bảo nó ở trong quán chờ chị , nó ngồi ở chỗ có một mặt tường thủy tinh , có thể thấy phía ngoài đường , nó cũng đồng ý , nhưng là sau đó ...... chờ lúc chị trở về tìm nó , nó không có ở quán trà , nhất định là tự mình đi về nhà . "

" sau đó chị liền một mình trở lại phải không ? "

" ừ , " Chử Nguyệt Tình gật đầu , " trên người chị có chút tiền , chị liền gọi xe đi chợ bán hoa . "

Giản Trì Hoài một đôi mắt lạnh giống như kết thành băng , Chử Đồng buông tay ra , xoay người đi ra ngoài , Lý Tĩnh Hương thấy bộ dáng này của Giản Trì Hoài , lại không dám nói chuyện , bà nơi nào có thể nghĩ đến , chẳng qua là trong thời gian xuống lầu mua chai gia vị , lại có thể xảy ra chuyện như vậy ?

Giản Trì Hoài bây giờ không có năng lực nhất chính là lãng phí thời gian , anh sải bước từ trên ban công rời đi , cái bộ dáng doạ kinh người này của anh , cũng làm Chử Nguyệt Tình không dám đến gần . Lý Tĩnh Hương chạy qua đem cô mang về phòng khách , " Tình Tình , con nói con thế nào hồ đồ như thế a ? Đi ra ngoài một chuyến đã không nghĩ tới bản thân , còn làm cho tiểu tổ tông kia lạc mất . "

" mẹ , con có phải đã gây họa hay ko ? "

Lý Tĩnh Hương gấp đến độ nước mắt cũng mau chảy ra , " còn không phải sao !" tính khí của Giản Trì Hoài kia , đoán chừng tối nay chuyện này có thay đổi thành là do Chử Đồng , anh ta cũng sẽ không từ bỏ thủ đoạn , chứ nói chi là Chử Nguyệt Tình .

Hai người một trước một sau đi vào thang máy , Chử Đồng đứng ở cửa , nhanh chóng nhấn lầu một , cô cũng không dám quay đầu nhìn lại người đàn ông phía sau , cô cả người bao phủ khí lạnh , xuyên thấu qua kính chiếu hậu của thang máy nhìn về phía ống quần Giản Trì Hoài , " thật xin lỗi . "

" tôi đem người giao vào trong tay em , tại sao lại như vậy ? " Giản Trì Hoài cáu kỉnh hỏi ngược lại .

" là tôi đem chuyện này nghĩ thành quá đơn giản , tôi cho là chỉ cần là ở nhà , liền không có sao , tôi cũng có băn khoăn qua , nhưng cuối cùng trong lòng, về điểm này yên tâm chiến thắng nỗi băn khoăn , Giản Trì Hoài , lần này thật là lỗi của tôi , thật xin lỗi . "

Ánh mắt người đàn ông hung hăng nhìn về phía cửa thang máy , đáy mắt lạnh lẽo tràn đầy phủ kín không gian , " bình thường , tôi đem Giản Lệ Đề bảo vệ đến gió thổi cũng không lọt , sau chuyện lần trước , tôi cũng tin chắc tuyệt đối sẽ không có lần sau . nhưng nhược điểm của tôi , cũng ở trên người em , Chử Đồng , một câu nói của em , một cú điện thoại , tôi liền an tâm , đến tột cùng là tôi quá tin tưởng em , hay là tôi tự tìm cái chết ? "

Chử Đồng cúi thấp đầu , không biết nên nói cái gì , cửa thang máy vừa mở ra, cô bước nhanh đi ra ngoài , xe của Giản Trì Hoài dừng ở bên ngoài , người đàn ông ý bảo cô lên xe , dù sao nơi muốn đi là cùng một chỗ , cần gì phải lãng phí thời gian ?

Mới vừa ngồi lên xe , liền giống như như mũi tên rời cung lao đi , Giản Trì Hoài tính toán hướng đi , một đường lái đến đường Vạn Tùng , nhưng trên con đường này quán trà không chỉ một cái , hai người chỉ có thể chia nhau đi tìm .

Trong điện thoại di động của họ đều có hình của Giản Lệ Đề , tìm hơn phân nửa chỗ , Chử Đồng lại quay trở lại đi tiếp , đụng phải Giản Trì Hoài ở trước một quán trà đơn sơ . Người đàn ông đẩy cửa đi vào , một chuỗi tiếng chuông gió rơi vào trong tai , có phục vụ viên nhiệt tình tiến lên đón , " xin chào . "

Giản Trì Hoài đưa điện thoại di động cho đối phương nhìn , " có thấy cô gái này ko ? "

Phục vụ viên liếc nhìn , ngược lại đối với Giản Lệ Đề khắc sâu ấn tượng , " có thấy , chiều tối hôm nay vẫn còn ở nơi này . "

" thấy con bé đi đâu không ? "

" cô ấy giống như nhận điện thoại , lúc gần đi để lại hai trăm đồng tiền ở nơi này , tiền thối cũng không lấy , còn nói là tiền boa . "

Sắc mặt Giản Trì Hoài lạnh lùng , hướng vào trong quán trà nhìn , " thấy con bé đi hướng nào ko ? "

" thật ngại quá , lúc ấy trong quán còn có rất nhiều việc , không có chú ý tới . "

Manh mối này , xem ra lại gãy , Chử Đồng đi ra quán trà , dõi mắt nhìn lại , cả con đường Vạn Tùng hai bên đều là nhà dân , nhà cũ phòng cũ , lộ ra cổ kính , nhưng Giản Lệ Đề một người lớn như vậy , sẽ đi nơi nào ?

Giản Trì Hoài gọi xong điện thoại đi ra , hai người đứng sóng vai , cả con đường không hề có dưới trăm con hẻm nhỏ , đừng nói tới chuyện Giản Lệ Đề có ở đây hay không , coi như xác định ở nơi này , bọn họ cũng đừng mơ tưởng trong thời gian ngắn tìm được cô .

Thần sắc người đàn ông tối tăm , bàn tay ở phía trước chỗ ngạch nhẹ đỡ xuống , huyệt thái dương bởi vì khẩn trương mà nhảy lên thình thịch đau đớn , ánh mắt của anh như đuốc nhìn chằm chằm đối diện , Chử Đồng hơi nhấp môi dưới , " chúng ta , báo cảnh sát đi ? "

" tôi đã sai người đi thăm dò , trước tiên điều tra nhật ký cuộc gọi của con bé lại nói tiếp , còn có ngồi xe taxi ......"

Chử Đồng không dám nghĩ tới kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì , hai tay cô đang ôm mặt , muốn cho tâm tình của mình bình phục một chút , " sẽ không xảy ra chuyện gì , nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì . " trong miệng cô lẩm bẩm nhiều lần , tựa như đang cầu nguyện .

Giản Trì Hoài có thể nghĩ tới , dĩ nhiên là kết quả xấu nhất , anh lui về phía sau mấy bước , ngồi trên ghế đá gần cửa quán trà . Trên con đường này , trời vừa tối cũng rất an tĩnh , Giản Trì Hoài nhắm mắt dưỡng thần , Chử Đồng đi tới bên cạnh anh , bởi vì nhất thời không biết nên đi đâu tìm người , cô mờ mịt vô thần , ko biết nên làm thế nào .

" Chử Đồng , em nói Lệ Đề nếu là đã xảy ra chuyện , tôi nên bắt chị của em làm gì bây giờ ? "

Chử Đồng nghe được câu này , đã có thể dự cảm được phía sau sẽ phát sinh rất nhiều chuyện , cô gấp gáp mở miệng , " chị tôi tinh thần không tốt , anh nếu muốn trút giận , liền hướng về phía tôi mà tới , lần này đúng là tôi làm không đúng , trách nhiệm tất cả thuộc về tôi . "

" trước đây , nếu thật là lỗi của em , tôi cũng sẽ tìm kẻ khác chịu tội thay , bởi vì một khi đối mặt với em , tôi biết tôi không xuống tay được . Nhưng lần này không giống nhau , chị của em đem Lệ Đề đưa đi ra ngoài , bây giờ người mất , em nói cái gì trách nhiệm tất cả thuộc về em ? " Giản Trì Hoài nâng cao tầm mắt , ánh mắt khóa chặt Chử Đồng . Cô nhẹ lắc đầu , " lỗi của tôi là lỗi giữa đường rời đi , để bọn họ ở lại trong nhà . "

Mặc dù , mới đầu cho là sẽ không xảy ra chuyện gì , nhưng bây giờ tung tích của Giản Lệ Đề không rõ , như vậy chuyện này chính là làm sai .

Chử Đồng ngồi vào bên cạnh Giản Trì Hoài , thần kinh nóng nảy lan tràn hướng vào nhau , ven đường đèn ẩn trong cành lá tươi tốt , ánh đèn nhỏ vụn rơi vào đầu vai , điện thoại di động trong túi Chử Đồng chợt phát ra đinh đông một tiếng , lại là cái trang ưeb nào đó đăng video mới . Cô không muốn để ý tới , nhưng tay phải lại thần xui quỷ khiến rơi vào trong túi , cô lấy điện thoại di động ra , mở ra một cái video .

Một bóng tối trong phòng , chợt mở ra đèn , điều kiện quay chụp video rất sơ sài , hẳn bất quá chẳng qua là từ một cái điện thoại di động bình thường nhất , ống kính nhắm ngay đến trên một cái giường , người quay cố ý đem máy quay nhắm ngay trên mặt cô gái . Chử Đồng cả kinh tay run lên , điện thoại di động thiếu chút nữa rơi xuống trên đất , cô chợt kéo qua tay của Giản Trì Hoài , " anh xem , là , là Lệ Đề . "

Giản Trì Hoài nghe vậy , vội vàng tiến tới nhìn , quả nhiên là Giản Lệ Đề . Cô tựa hồ đang ngủ rất say , đối với chuyện kế tiếp sẽ phát sinh vẫn luôn không biết , Chử Đồng khẩn trương nắm bàn tay lại , cô nhìn thấy một người mặc áo blouse đứng ở trước giường , trên đầu mang cái mũ , miệng đeo khẩu trang che kín mặt , một chiếc kính mát che lại đôi mắt . Nhưng nhìn thân hình đó , phải là một người phụ nữ , quả nhiên , người nọ rất nhanh mở miệng , là một giọng nữ dịu dàng . Cô ta cầm dao giải phẫu , trước giới thiệu sơ lược điều kiện để có thể thay thận , bao gồm xứng hình v.v...

Tay Giản Trì Hoài đặt ở trên đầu gối nắm chặt lại , anh nhận lấy điện thoại di động , gian phòng kia bốn phía đều là tường trắng , hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ đầu mối nào , người phụ nữ trong video đem Giản Lệ Đề xoay người lại , để cho cô nằm nghiêng , sau đó đem áo cô vén lên . Vết sẹo bên hông rõ ràng hiển lộ ra , người phụ nữ tiếng cười khẽ giống như là yêu ma truyền tới trong tai hai người , " mọi người có thể nhìn thấy , một dao kia , cắt thật là hoàn mỹ biết bao ? Ngay cả vết sẹo dao này khép lại tốt cũng tràn đầy mỹ cảm , thử nghĩ một chút , cô gái xinh đẹp này trước một giây còn là trong trạng thái trước khi tử vong , nhưng sau khi một dao này cắt xuống , giống như con cá thiếu dưỡng khí một lần nữa thả lại vào trong nước , lại khôi phục tính mạng của cô ta . "

Chử Đồng nhìn chằm chằm đường vết thương bên trong video kia , nữ bác sĩ kia cúi người xuống , tay lạnh như băng đưa dao dán hướng làn da non mịn của Giản Lệ Đề , cô ta tựa như đang giảng giải toàn bộ cuộc giải phẫu sẽ tiến hành như thế nào , " đầu tiên , trước tiên ở nơi này cắt một dao xuống , một bác sĩ tay nghề nếu thật kém , sẽ quyết định ở việc xử lý đối với vết dao này . Bất quá cô gái xinh đẹp này gia cảnh hẳn rất tốt , ít nhất nếu là tôi khi khâu vết thương cũng không thể hiệu quả như vậy , hơn nữa, xử lý hậu phẫu đối với vết sẹo này cũng tuyệt đối liên tục tốn rất nhiều chi phí . "

Chử Đồng đơn giản nhanh chóng nhìn không nổi nữa , cô đứng lên , hướng bên trái hướng bên phải chia ra liếc nhìn , nhưng cô căn bản không biết Giản Lệ Đề ở đâu , thời điểm đến nơi này , cũng chỉ có thể mặc cho người ta nắm mũi dẫn đi . Quả đấm của cô càng nắm càng chặt , nhưng lại không biết một quyền này nên hướng đến người nào , Chử Đồng vô lực nhìn về phía Giản Trì Hoài , người đàn ông ngồi ở đó không nhúc nhích , trong thân ảnh cao lớn lần đầu tiên hiển lộ ra cảm giác suy yếu bị chôn trong bóng tối , anh quyền thế lớn hơn nữa , nhưng vào lúc này, giờ phút này , cũng chỉ có thể bị người ta đè ép hai vai .

Toàn bộ tâm tình của Giản Trì Hoài cũng biểu hiện hết ở trên mặt , anh ko suy nghĩ gì khác , chỉ muốn xem một chút Giản Lệ Đề đến tột cùng ra sao .

Tay của người phụ nữ đưa dao quét qua da thịt Giản Lệ Đề , hơi dùng sức thêm một chút , chỗ đó có thể đã trầy da sứt thịt , người đàn ông căng thẳng sắc mặt , nguy hiểm trong mắt từng tầng một theo ánh đèn tràn ra , anh không có biểu lộ dư thừa , tức giận tựa hồ không có cách nào phát tiết ra , Chử Đồng thấy Giản Trì Hoài có bộ dáng này , không khỏi sợ .

" như vậy , như vậy cắt xuống ......" giọng của người phụ nữ vẫn còn đang truyền tới trong tai Chử Đồng , cô ta đưa chi tiết y thuật giảng giải rất cặn kẽ , mà Giản Lệ Đề nằm trên giường , vào thời khắc này chỉ có thể mặc cho người cắt da cắt thịt , cô có ngọn núi to lớn vũng chắc nhất để dựa dẫm , có người anh thương yêu cô nhất , nhưng vết sẹo xấu xí của cô , lại bị phân tích ở trước mặt người ta như vậy , cô nếu như ko thể tỉnh lại , Giản Trì Hoài thật sẽ giết người , nhưng cô nếu như tỉnh lại , lại phải đối mặt với chuyện tương lai như thế nào đây ?

Nữ bác sĩ đem Giản Lệ Đề nằm ngang , để cho cô nằm ngửa trên chiếc giường đơn sơ , cô ta kéo một cánh tay của Giản Lệ Đề ra , " tôi đã làm vô số giải phẫu , nhưng lại chưa hề gặp qua một cô gái còn trẻ đẹp mắt như vậy , đừng nói tôi trong lòng bệnh hoạn gì a . " người nữ bác sĩ cư nhiên có thể ở lúc này nổi cơn cười giỡn vui đùa , " ai không thích tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ trong tay mình, có phải hay không ? Hơn nữa , con gái nhà họ Giản này nghe nói từ nhỏ tắm đều là dùng sữa dê , không biết có phải là thật hay ko ? "

Người nữ bác sĩ kia ngay từ đầu còn nói Giản Lệ Đề hẳn gia cảnh không tệ , lúc này lại nói con gái nhà họ Giản , lời nói trước sau mâu thuẫn không nói tới , cái giọng điệu chợt biến hoá này khiến cho người ta rất không thoải mái , quả nhiên , chuyện sắp tới không có đơn giản như vậy .

Nữ bác sĩ ý bảo người quay phim đem máy quay nhắm ngay trên mặt của Giản Lệ Đề , cô ta đỡ đầu Giản Lệ Đề , đem đẩy hướng bên trái , sau đó lại đẩy hướng bên phải , " lần trước đã có tin tức , nói con gái nhà họ Giản đã làm giải phẫu đổi thận . Tin tức này cũng không phải là chuyện gì to tát , nhưng nhà họ Giản lại lên tiếng phủ nhận , lại càng không thừa nhận nguồn gốc thận mới không hợp pháp , nếu nói cô ta chưa từng làm giải phẫu , vết sẹo như thế này lại coi là có ý gì ? "

Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm màn ảnh trong lòng bàn tay , người nữ bác sĩ kia quái dị cười khẽ , " mọi người có lẽ sẽ nói tôi xen vào việc của người khác , nói làm hay không làm giải phẫu có quan hệ gì với tôi ? Đúng là không quan hệ , chẳng qua là làm một bác sĩ , tôi thích nhất đào bới nguyên nhân vấn đề , không thích chân tướng bị che giấu đi . Nhà họ Giản , a , đừng tưởng rằng có tiền là có thể che lại miệng lưỡi công chúng , đứa con gái từng đổi thận nâng niu trên tay giống như bảo bối , đây là đúng , bởi vì nói không chừng ngày nào đó , cô ta liền lần nữa chống đỡ không nổi ? "

Chử Đồng nghe lỗ tai ông ông tác hưởng , thậm chí cảm thấy người phụ nữ này nhất định là biến thái, tâm tính biến thái vô cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play