Trình Diệu Vi sống cùng với Dederick ở thế giới kia tới khi cô qua đời một cách tự nhiên. Trình Diệu Vi không có hối tiếc gì.

Lúc trở lại không gian hệ thống, hệ thống phải đứng nhìn cô rung rinh lắc lư một hồi.

[Cô có vẻ cũng tận hưởng quá nhỉ?]- Hệ thống nói.

Rõ ràng ban đầu có vẻ phản đối hai con hàng ghê lắm. Không biết sau này ai là người tận hưởng việc có hai con hàng nhất.

Trình Diệu Ví cười trừ.

Của trời cho, không dùng thì phí quá.

Hệ thống không nói gì một lúc lâu, sau đó hỏi.

[Có xoá kí ức không?] Nó có thể đọc được suy nghĩ của Trình Diệu Vi gần như toàn bộ thời gian, cho nên nó biết nghỉ ngờ.

của cô, cũng biết điều mà cô đang định làm. Mặc dù hệ thống không thể cho cô câu trả lời, thế nhưng Trình Diệu Vi là kí chủ của nó, để bảo đảm cho việc cô có thể hoàn thành nhiệm vụ, nó cần ủng hộ cô ở một chừng mực nhất định nào đó.

Ngoại trừ những kí ức đặc biệt về Dederick thì toàn bộ xoá hết- Trình Diệu Vi gần như bình tĩnh lại ngay.

[Kí ức đặc biệt?}- Hệ thống hỏi lại. Không phải là giữ lại tất cả sao?

Tỷ như lần đầu tiên ôm y ngủ, lần đầu tiên y dụi vào người ta, lần đầu tiên làm, lần.

[Thôi đủ. Hiểu.}- Hệ thống ngất lời Trình Diệu Ví Cứ cái gì lần đầu tiên thì giữ chứ gì.

Trình Diệu Ví chỉ thấy đầu hơi quay cưồng một chút, sau đó liền trở về bình thường. Cô gật đầu.

Đi tới thế giới tiếp theo đi Một màn hình quay số hiện ra trước mặt Trình Diệu Vi. Sau khi quay một hồi, nó dừng lại ở một dòng chữ tên “Bạo chúa công lược”

Trình Diệu Vi nhướn mày.

Nghe có vẻ hay hơn “Giống cái đừng chạy” đấy.

Kế đó, trước mắt cô tối sầm lại Bạo chúa công lược là một câu chuyện diễn ra ở Tấn quốc, một triều đại không có trong lịch sử. Vào thời điểm câu chuyện bắt đầu, nơi này đang trong thời bình. Đất nước hưng thịnh, mưa thuận gió hoà, nhân dân ấm no hạnh phúc.

Đương nhiên, không phải thứ gì cũng tốt đẹp như vậy.

Hoàng đế của Tấn quốc đang trong trạng thái nguy kịch, ngày nào cũng có thể băng hà. Nước không thể một ngày không có vua, cho nên hiện tại người đang thay vua chấp chính là Nhiếp chính vương, hoàng đệ của hoàng đế.

Vị Nhiếp chính vương này thiên tư trác tuyệt, tài năng trị quốc còn có phần nhỉnh hơn vị hoàng huynh đang hôn mê của mình. Tuy nhiên, y lại bị người nghị luận. Có người nghị luận sau lưng răng y chính là người đã hạ độc hoàng đế nhãm chiếm ngôi. Có người lại nói răng chính y hại các vị hoàng tử để sau khi hoàng đế băng hà, y có thể quang minh chính đại lên làm vua. Có người lại nói răng y là một kẻ trong ngoài bất nhất. Nhìn bề ngoài, y là một tên gà yếu, ngoại trừ dung mạo đẹp một chút thì cái gì cũng không có. Thế nhưng bên trong, y lại là một kẻ tàn nhẫn quỷ quyệt, tính khí thất thường, chỉ một điểm nhỏ không ưng ý liền giết người.

Nhưng thứ người ta nghị luận nhiều nhất chính là đôi chân của y.

Phải, Nhiếp chính vương này trong một lần không may, ăn phải canh dành cho một vị hoàng tử khác, không mất đi tính mạng nhưng mất đi đôi chân. Vị hoàng tử kia, vừa hay chính là đương kim thánh thượng. Cho nên hiện tại y mới có thể nhận được.

sủng ái của thánh thượng, ngồi lên cái ghế Nhiếp.

chính vương, Nam chính đấy.

Nữ chính của câu chuyện này là ái nữ của phủ Thừa tướng, Trình Khả Khả Phủ Thừa tướng có hai vị phu nhân nằm quyền lớn nhất, đó là Thừa tướng phu nhân và Bạch phu nhân, thiếp của Thừa tướng đại nhân.

Thừa tướng phu nhân là một nữ nhân mạnh mẽ.

kiên định, là một vị cường nữ không cần tới nam.

nhân vẫn có thể một mình chống một phương. Bà và Thừa tướng kết hôn vì hai gia đình, thế nhưng Thừa tướng cũng hết mực yêu thương chiều chuộng bà. Chỉ là tính tình đó của bà át cả phu quân, thành ra Thừa tướng sau một thời gian liền nạp thiếp. Người đó chính là Bạch phu nhân.

Vị Bạch phu nhân này biết chiều lòng nam nhân, biết cách dỗ cho Thừa tướng vui vẻ. Vừa vào phủ, bà đã sinh hạ ngay cho Thừa tướng một đứa con trai, khiến cho Thừa tướng cười tít cả mắt.

Tuy nhiên, khoảng hai năm sau, Thừa tướng lại bưồn nẫu ruột Nguyên nhân là bởi vì phủ Thừa tướng ngoài chính thất và Bạch phu nhân, mấy vị phu nhân khác cũng sinh hạ con trai, tổng cộng đã có năm đứa, nhưng lại không có con gái Trong lúc ông đang sầu nẫu ruột, chính phu nhân và Bạch phu nhân lại cùng mang thai. Lần này lại tình cờ, đều sinh con gái Thừa tướng vui tới độ cái đuôi đều muốn dựng lên trời, thương hai đứa con gái này vô cùng. Nhưng trưởng nữ mà chính phu nhân sinh sau một tuần liền bị bệnh, thân thể yếu ớt, đại phu cũng nói là không sống được lâu. Phu nhân và Thừa tướng đau lòng vô cùng, nhưng cũng phải gửi con gái đi nơi khác để dưỡng bệnh. Toàn bộ tình thương của Thừa tướng liền đổ vào thứ nữ.

Mà thứ nữ đó không phải là nữ chính.

Trong lúc thứ nữ được sống trong nhung lụa, cẩm y ngọc thực, nữ chính Trình Khả Khả lại bị gửi đi xa dưỡng bệnh. Mà trong thời gian này, trong lúc thứ nữ đang dùng hết tâm tư lấy lòng cả Thừa tướng và Thừa tướng phu nhân, Trình Khả Khả lại được một vị cao nhân chỉ dạy cho y thuật, cũng theo đó chữa khỏi bệnh của cô.

Truyện nhảy một phát tới mười lăm năm sau.

Năm cả hai muời sáu tuổi, Trình Khả Khả được.

đón về Lúc này, cô nhận được toàn bộ tình yêu thương của Thừa tướng và Thừa tướng phu nhân, có được tất cả mọi thứ tốt. Nhưng điều này lại khiến cho thứ nữ ghen ghét, sau đó lập mưu hãm hại Nhưng một cô nhóc ngây thơ, muốn đấu lại với nữ chính có y thuật, rốt cuộc là chỉ có ăn thiệt Rồi, hôn kỳ của cả hai cũng tới Lúc này, Nhiếp chính vương đã nhiếp chính được.

ba năm, tiếng xấu đồn xa Vốn người được chọn là Trình Khả Khả, thế nhưng thừa tướng và thừa tướng phu nhân biết tính tình của Nhiếp chính vương, làm sao có thể để Trình Khả Khả vào trong hang cọp. Cuối cùng bọn họ tương kế tựu kế, lừa rắng thứ nữ mới là người được chọn, đưa vào cho Nhiếp chính vương.

Nhiếp chính vương thực chất cũng không quan tâm tới hôn sự của mình, chỉ là y muốn nắm thóp Thừa tướng, cho nên có thể biết được y lạnh nhạt với thứ nữ kia bao nhiêu.

Bao nhiêu năm được cưng chiều, thứ nữ làm sao.

có thể chịu được như vậy. Chưa kể, không ph: cô không biết tới tiếng xấu của Nhiếp chính vương.

Cho nên vừa tới ngày đầu liền đã làm loạn, khiến cho Nhiếp chính vương chướng mắt.

Với tốc độ làm loạn và sự ngu xuẩn của thứ nữ, chẳng mấy chốc, Nhiếp chính vương đã hao mòn hết cả kiên nhãn, nhốt cô ta vào Tây uyển, nơi không khác gì lãnh cung trong phủ Nhiếp chính vương.

Thứ nữ bị nhốt vào nơi này đương nhiên là cuộc sống trôi qua không ra sao, và cuộc sống của phủ Thừa tướng trôi qua cũng không dễ chịu.

Thời bình, đất nước hưng thịnh, nhân dân ấm no, vậy người được lợi nhiều nhất đương nhiên là đám quan lại mục ruỗng. Vì thứ nữ chọc giận Nhiếp chính vương, y liền trút hết lên phủ Thừa tướng.

Khám nhà, xét sổ sách, thậm chí còn suýt chút nữa.

móc ra chứng cứ nhận hối lộ của Thừa tướng Thừa tướng đương nhiên không thể cứ vậy mà rơi đài. Lúc này, Trưởng nữ lại nghĩ ra cách, đó chính là nghiêng về phe của Ngũ hoàng tử.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play