Chapter 154 Giống cái đừng chạy (44)
Ngoài chuyện Dederick bị đầu độc thì sau đó không có thêm vấn đề gì xảy ra nữa. Nhưng ngày hôm sau, an ninh ở trên phi thuyền cũng theo đó trở nên nghiêm ngặt hơn rất nhiều. Mọi thứ đồ đều được kiểm tra, không bỏ sót bất kì một ngóc ngách nào.
Trình Diệu Vi ngày hôm đó cũng bọc Dederick trong chăn cả ngày, ngoại trừ nhà vệ sinh ra thì y không được bước chân đi đâu cả. Mặc dù cô hiểu hơn ai hết là hiện tại Dederick rất khoẻ, chỉ là cô muốn làm như vậy.
Ta rất có khiếu chơi cầm tù play.
[Cô im đi} Hệ thống cũng có cảm giác nó sắp hết chịu nổi mấy suy nghĩ này của cô rồi Sau khi về thủ đô, Dederick lập tức bị hai vị phụ thân tóm đi làm kiểm tra toàn diện. Trình Diệu Vi thì trở về nhà chính Bradfield, bắt đầu chuẩn bị kế hoạch đi úp sọt nam chính.
Cô đã chỉ cho Aldrick tinh cầu nông nghiệp A42, thế nhưng lần này cô sẽ đích thân dẫn một đại đội gồm 5 trung đội gồm 200 người đi. Năm trung đội này bao gồm 2 trung đội tinh nhuệ dưới trướng William và 3 trung đội dưới trướng Dederick.
Để dẫn một đại đội như vậy, quân hàm của cô phải từ bậc Đại uý, Nhưng Dominic là một người không thích lăn lộn trong quân đội, cũng không ganh đua, cho nên từ khi tốt nghiệp tới hiện tại mới chỉ ở hàm Thượng uý.
Đương nhiên, vấn đề đó được giải quyết khá nhanh. Vì làm gấp gáp, cho nên chỉ tới ngày hôm sau, thông báo thăng hàm đã được gửi tới cho Trình Diệu Vi. Cô không thể nào không phục tốc độ.
xử lý cũng như hệ thống quân đội của thời đại này.
Mặc dù cô không nghiên cứu nhiều về quân đội, thế nhưng cô cũng biết để làm nhanh được như thế này, hoặc là có quyền lợi lớn, hoặc là… hệ thống quân đội thực sự có chút sơ sài Đương nhiên, để dẫn được một đại đội như vậy cũng không phải chỉ cần một chức vị là được.
‘Cho nên ngay ngày hôm sau, Trình Diệu Vi đã tới quân bộ.
Dederick không chỉ giao hai trung đội dưới trướng mình cho Trình Diệu Vi mà còn để một phó quan của mình đi theo cô. Khi thấy cô tới, Afreid lập tức.
đi tới nghênh đón, sau đó dẫn cô tới sân tập trung Ở đó, tất cả mọi người đã tập trung đủ. Trình Diệu Vi nhìn một lượt xuống bên dưới. Toàn bộ đều là quân nhân vai u thịt bắp, tầm tuổi cũng rất đa dạng, ngoại hình thì càng là không giống nhau. Chỉ có duy nhất một thứ bọn họ giống đó chính là thái độ, Dường như bọn họ cũng không phải rất thừa nhận vị tiểu thiếu gia nhà Bradfield này.
Cũng đúng. Cho tới ngày hôm qua, cô vẫn là giáo viên, làm sao có thể nhờ một cái thông báo liền khiến cho bọn họ tâm phục khẩu phục đi theo cô được.
Thú nhân mà, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.
Cho nên cô vừa đi lên đài, chưa cần nói câu nào.
liền toả ra uy áp của giống đực.
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên nặng nề.
Không khí giống như đặc quánh lại. Ai nấy đều cảm.
thấy giống như có một thứ sức nặng ngàn cân đè lên vai bọn họ. Những người có thể lực yếu hơn đã sớm quỳ xuống. Những người ở cấp A hay A+ thì vẫn còn chống đỡ được.
Riêng Afreid đứng bên cạnh Trình Diệu Vi thì hoàn toàn không cảm thấy gì. Y mở lớn mắt nhìn hai trăm thú nhân thở hồng hộc như đi cày, ngay cả đứng cũng đứng không vững, còn mình thì lại hoàn toàn không chịu ảnh hưởng gì, trong lòng cũng có chút sợ.
Là một thú nhân, Afreid biết rõ, khi một thú nhân toả ra uy áp để uy hiếp giống đực khác, uy áp sẽ toả ra tứ phía, cho nên một thú nhân dù muốn thị uy cũng phải xem xem xung quanh mình là ai Thứ này phần lớn thời gian chỉ được dùng khi lên sàn đấu, khi mà chỉ có bản thân và đối thủ và sẽ không có ai bị ảnh hưởng cả Nhưng hiện tại, y thấy được, vị thiếu gia Bradfield mà bao lâu nay nhiều người vẫn coi là vô dụng và chỉ được cái mã này hiện tại có thể kiểm soát được uy áp của mình, khiến cả hai trăm người không có một ai chịu nổi Một người như vậy có thể là một con gà què được.
sao?
Trình Diệu Vi đứng bên trên nhìn những thú nhân kia có người quỳ xuống, có người bắt đầu nhìn cô băng ánh mắt khác, lúc này mới thu uy áp về.
Cảm giác đứng trên nhiều người này.
Hm Rất dễ nghiện.
Trình Diệu Vi trong lòng tự lẩm bẩm với mình sau đó với lấy mi ở bên cạnh.
Nghiêm!
Toàn bộ thú nhân ban nãy còn đang nửa quỳ nửa đứng lập tức đứng thẳng dậy, hàng lối ngay ngần, tư thế cũng nghiêm chỉnh hơn ban nãy rất nhiều Trong ánh mắt của bọn họ không còn nghỉ ngờ nữa, chỉ có tuyệt đối tin tưởng.
Tôi là người phụ trách chiến dịch lần này, Dominic Bradfield. Tam hoàng tử Aldrick Bradfield đã phạm phải tội mà không hoàng tử hay công dân của Đế quốc nào được phép phạm phải. Thứ nhất, móc nối quan hệ với tổ chức buôn vũ khí, có tư tưởng đảo chính. Thứ hai, có mưu đồ ám sát Đại hoàng tử. Thứ ba, hạ độc Nguyên soái Dederick Drago. Dự đoán Tam hoàng tử đang tập hợp lại tàn quân của mình, chúng ta được cử đi để ngăn chặn chuyện này. Trong hai tháng, nhất định phải có kết quả. Ngày mai chúng ta khởi hành tới tinh cầu nông nghiệp A42.
Trình Diệu Vi không giống như những vị lãnh đạo như trong phim hay trong truyện, cô không biết cách nói một bài diễn văn hùng hồn đầy cảm hứng khiến cho người khác chiến khí dâng trào, hô hào.
quyết liệt. Những gì cô làm chỉ đơn giản là tường thuật lại sự thật và yêu cầu của bản thân mà thôi.
Mấy thú nhân ở bên dưới thực sự đang trông chờ một bài diễn văn hùng hồn, thế nên khi Trình Diệu Vi thong thả đi xuống, bọn họ mới chớp chớp mắt nhận ra.
Xong rồi?
Cũng không phải là kiểu mà bọn họ mong chờ, nhưng cũng không tới n Thời gian xuất phát vốn đã được thông báo trước, Trình Diệu Ví chỉ đơn giản là thuật lại thêm một lần mà thôi Vị lần này cô tới chỉ là để dẫn đầu chiến dịch truy bắt Aldrick, cho nên cũng không có giấy tờ hay công vụ gì cần phải xử lý cả. Gặp mặt mọi người xong, cô đi chào hỏi vài vị trong quân bộ, sau đó lên xe huyền phù về nhà.
Hai tháng, Nếu Aldrick thực sự giống như trong cốt truyện, xây dựng căn cứ bí mật trên tinh cầu A42, vậy thì bọn họ cũng không cần tới hai tháng.
Nam chính có cái mệnh chó là không thể chết được, cho nên cô cũng không thể giết. Đánh tàn phế sau đó lôi về thì chắc là được. Nghe đồn là có những thứ mà khoang chữa trị cũng không chữa được đâu.
Khi Trình Diệu Vi về tới nhà, Dederick đang ở đó đợi cô. Trình Diệu Vi thấy y liền giống như thấy tiền, cả gương mặt đều rạng rỡ lên, ngay cả mấy suy nghĩ tăm tối ban nấy cũng biến mất không thấy tăm hơi nữa.
Anh tới tạm biệt em à?- Trình Diệu Vi ôm eo.
Dederick, kéo y sát vào người mình.
Dederick có hơi bối rối vì khoảng cách của hai người, thế nhưng rất nhanh đã buông lỏng.
Ừ. Đi cẩn thận.
Lần này có thể bọn họ phải xa nhau một thời gian dài. Mặc dù y có chút không nõ, thế nhưng vì là mệnh lệnh của cấp trên, y cũng không thể làm gì khác. Hơn nữa, không chỉ có Trình Diệu Vi, Dederick cũng có việc của mình, hai người không thể suốt ngày dính lấy nhau như keo được.
Mặc dù Dederick thực sự nghĩ là ý đó cũng không Tồi.
Xa nhau lâu như vậy, không phải nên nạp.
năng lượng cho em trước sao?- Trình Diệu Vi cong mắt nhìn Dederiek Chưa để Dederick hiểu gì, Trình Diệu Vi đã bế y lên, đi vào phòng ngủ “nạp năng lượng”