Chapter 133 Giống cái đừng chạy (23)
Hai mắt Dederick mở lớn, thế nhưng y lại không đấy Trình Diệu Vi ra. Y chỉ có thể vụng về ôm lấy người đang bá đạo hôn lên môi mình, chậm rãi nhảm mắt lại.
Nụ hôn của Trình Diệu Vi không dịu dàng như lần trước mà cực kì gấp gáp. Cô giống như đang muốn xác nhận điều gì đó, lại giống như chỉ đơn thuần muốn chiếm hữu người trước mắt.
Khoảnh khắc đầu lưỡi cô xâm nhập vào khoang miệng, Dederick khó chịu khẽ hầm hừ một tiếng trong cổ họng. Âm thanh như bất mãn lại có chút yếu ớt giống như kích thích Trình Diệu Vi. Động tác của cô càng trở nên mạnh bạo hơn, xâm nhập vào càng sâu hơn. Trình Diệu Vi đảo quanh khắp nơi, quét lên điểm nhạy cảm trong khoang miệng Dederick, khiến chân tay y trở nên vô lực.
Trình Diệu Vi cũng thấy được y đang dần đứng không vững. Cô đẩy người tới ghế sofa.
Dederick bị đẩy năm xuống, cả người bị Trình Diệu Vi bao phủ lên. Tư thế này giống như được bảo bọc, lại không có bất kỳ một lối thoát nào khiến Dederick vô thức trầm mê trong đó.
Trình Diệu Vi xâm chiếm toàn bộ khoang miệng Dederick, khiến cho hơi thở của y càng ngày càng khó khăn, thế nhưng y lại hoàn toàn không có ý muốn đẩy cô ra, thậm chí còn hơi nâng người lên, giống như đang mời gọi Máu trong người Trình Diệu Vi giống như sôi lên.
Con ngươi của cô co lại thành một đường thẳng, trở nên tối tăm. Không khí xung quanh cũng toả ra mùi hương đặc trưng của giống đực, khiến cho giống cái vô thức muốn thuận theo.
Dù Dederick không phải là giống cái, cũng không chịu ảnh hưởng của mùi hương kia, nhưng y vẫn cảm thấy mê muội. Bàn tay đang ôm lấy Trình Diệu Vi cũng hơi dùng sức. Dù sắp cạn không khí, y vẫn không muốn dừng lại, ngược lại, lại kéo Trình Diệu Vi càng ngày càng gần mình.
Lần này, y có thể cảm nhận rõ ràng dục vọng của Trình Diệu Vi nóng bỏng ở trên bụng mình. Y có thể cảm nhận được hơi thở mãnh liệt tràn ngập dã tính của giống đực, cũng ý thức được rắng Trình Diệu Vi có ham muốn với y Dederick lúc này đã dần dần mất đi khả năng suy nghĩ vì thiếu không khí, nhưng Trình Diệu Vi thì lại cảm nhận được rõ ràng. Không chỉ có cô, ngay cả Dederick cũng bị nụ hôn này khơi dậy dục vọng.
Trong phòng lúc này không chỉ có mùi hương của cô mà còn có một mùi khác.
Mùi của hai giống đực khi rơi vào cơn động dục nhất định sẽ xung đột với nhau. Đây là một dấu hiệu của sự tranh giành bạn tình. Khi hai giống đực cùng lúc phát tình ở một nơi, kẻ thua sẽ phải rời đi Đó là bình thường.
Nhưng không hiểu có phải nguyên do linh hồn khác biệt hay không, Trình Diệu Vi đối với mùi hương của Dederick hoàn toàn không có chút bài xích nào, mà dường như Dederick đối với mùi hương của cô cũng vậy.
Trình Diệu Vi nhẹ nhàng tách ra, tạm dừng nụ hôn trong một khoảnh khắc. Dederick lập tức dùng mũi hít vào một hơi, sau đó nghiêng người, thở dốc.
Trình Diệu Ví cũng biết lần này mình đã quá đà. Cô hơi lùi ra Xin lỗi Vốn cô định đứng dậy, thế nhưng Dederick lại bắt lấy cổ tay cô.
Không.. Không cần.- Hơi thở của y đứt quãng, lời nói cũng không rõ ràng, Trình Diệu Vi nhìn y, trong mắt là dục vọng vẫn chưa tan.
Dederick lấy lại hơi thở rất nhanh. Y khẽ kéo cô lại Đừng đi. Tôi không sao Trình Diệu Vi nghiến răng rồi lại buông lỏng. Cô phát lúc này mình không thể nào nở nụ cười như cô vẫn làm được.
Dederick cúi đầu, như đang suy nghĩ điều gì đó, một lát sau mới ngẩng lên.
Tôi là giống đực.
Trình Diệu Ví hít sâu một hơi Tôi biết. Tôi cũng vậy.
Tôi không thể sinh hậu đại cho cậu.
Tôi cũng không thể.- Trình Diệu Vi đáp. Cô dường như hiểu Dederick đang muốn xác nhận điều dì Đức vua cũng muốn phản đối chúng ta.
Trình Diệu Vi siết chặt nắm đấm. Hiện tại cô đang chìm trong một cảm giác gì đó rất phức tạp, rất có thể sẽ làm ra hành động khiến cô hối hận, nhưng mỗi một từ mà Dederick nói đều giống như đang khiêu khích cô.
Dederick.- Trình Diệu Ví gãn giọng.
Dederick hơi giật mình, dường như nhận ra tâm tình của Trình Diệu Vi lúc này không đúng.
Cái tôi quan tâm là anh nghĩ thế nào, không phải là người khác.- Trình Diệu Vi thở ra một hơi di bình tâm lại một chút Cô nhìn sâu vào mắt Dederick Anh chán ghét tôi sao?
Không.- Dederick lập tức đáp.
Anh muốn ghép đôi với một giống cái?
Không muốn.
Anh không lo về vấn đề hậu đại?
Gia tộc Drago chưa bao giờ có yêu cầu về hậu đại.- Dederick nói. Gia tộc bọn họ quá cường đại, vốn là gia tộc khó tìm người ghép đôi, dễ dàng diệt vong bất kỳ lúc nào. Đây là điều ngay cả tổ tiên bọn họ cũng hiểu rõ, cho nên Dederick hoàn toàn không có áp lực về vấn đề này.
Cho nên chỉ cần anh không chán ghét tôi, Dederick, vậy thì cả đời này tôi cũng sẽ không buông ra. Vậy nên đừng nghĩ tới mấy thứ nhảm nhí khác nữa.- Trình Diệu Vi nghiêm túc nói.
Dederick nhìn cô, giống như đang xác nhận lại một lần. Sau đó, gương mặt y hơi giãn ra một chút. Vui vẻ? Nhẹ nhõm? Trình Diệu Vi cũng không xác định được.
Cô tiến lại gần một chút, Dederick nhìn cô, cfing không lùi lại. Đây đối với Trình Diệu Vi giống như đang bật đèn xanh. Cô khẽ cười, đặt một nụ hôn dịu dàng lên môi Dederiek Không có bá đạo xâm chiếm, không có dục vọng, chỉ đơn thuần là hai môi chạm nhau, lại mang lại xúc cảm hoàn toàn khác biệt “Cạch” Cửa mở, Sáu mắt nhìn nhau, William đầu tiên là bối rối, nhưng sau đó lại bình tĩnh trở lại rất nhanh.
Cha muốn ngài chuẩn bị ra ngoài. Tiệc sắp bắt đầu.- Này là nói với Dederick.
Sau khi nói xong, William lập tức đóng cửa.
Trình Diệu Vi thở dài, đứng dậy.
Ra ngoài thôi Dederick nhìn Trình Diệu Vi, sau đó hơi kéo tay cô.
Trình Diệu Vi nhìn xuống, lập tức thấy tay trái của Dederick đang đặt trên đùi phải, vừa vặn che đi nơi nào đó. Trình Diệu Vi nháy mắt nhớ ra Cô cúi xuống, hơi nghiêng người như muốn đè Dederick xuống lần nữa.
Tôi giúp anh?
K… Không cần.- Dederick hơi ngả người về sau, bối rối đáp.
Trình Diệu Vi cười cười. Làm như cô cần xin phép không bằng. Hơn nữa, Dederick có thể lừa được ai với kiểu từ chối nửa mùa như vậy chứ?
Trình Diệu Vi hôn xuống, bàn tay cũng trở nên không quy củ A… Dederick giật mình, lập tức bắt lấy Trình Diệu Vi, lại càng không dám nhìn thẳng vào mắt cô, Vành tai cùng gương mặt của y đỏ bừng, hơi thở gấp gáp. Dederick mím môi, giống như kìm nén không để mình phát ra những âm thanh đáng xấu hổ. Trình Diệu Vi cũng không ép y.
Dưới bàn tay Trình Diệu Ví, Dederick rất nhanh đã không chống đỡ được. Vào khoảnh khắc cuối cùng trước khi thất thủ, Dederick siết chặt áo Trình Diệu Ví, đầu gục ở trên hõm vai y, cả người căng cứng ƯI Một âm thanh mất kiểm soát lọt ra khỏi kế răng nghiến chặt của y Sau đó, cả người y buông thống, hơi thở cũng loạn.
Trình Diệu Vi lấy từ trong không gian ra một cái khăn tay, giúp Dederiek lau sạch. Lúc Dederick bình ổn lại được, Trình Diệu Vi cũng giúp y chỉnh lại quần áo xong. Cô kéo y đứng dậy.
Ra ngoài đi.
Dederick bình tĩnh lại, dường như nhận ra ý trong lời nói của Trình Diệu Vị, y nhìn cô, sau đó hơi ngập ngừng.
Tôi giúp cậu?
Trình Diệu Vi cười khổ.
Đừng. Ra ngoài đi. Một lát nữa tôi sẽ ra– Trình Diệu Vi lùi lại nửa bước.
Dederick nhìn cô, sau đó gật đầu, xoay người đi ra bên ngoài Trình Diệu Vi nhìn nửa dưới của mình, sau đó thở dài ‘Thu ra thu vào thì kiểm soát được mà sao cái này lại không kiểm soát được nhỉ?