Trình Hoài- người nhiều lần phá kỷ lục hạng nhất đang ngồi trong lớp 11-1 nghe chủ nhiệm lớp khen hạng nhất mới không dứt miệng, chẳng những chiếu bài thi của cậu cho lớp xem mà còn nhân tiện chiếu luôn chân dung của cậu.
Người trên ảnh tên Đàm Trì, học ở lớp 11-6, là học sinh mới chuyển tới không lâu.
Đàm Trì có khuôn mặt yêu nghiệt, bờ vai mảnh khảnh, đồng phục phong cách Anh khoác trên người khiến cậu trông cao ngất, khóe môi mỉm cười, cử chỉ văn nhã.
Nam nữ trong lớp nhìn ảnh chụp "ồ" lên, hiển nhiên cậu đã trở thành mục tiêu của rất nhiều người.
Ở vài lần âm thầm phân chia cao thấp, Đàm Trì vững vàng đá Trình Hoài xuống hạng hai, anh dần dần được mệnh danh là "Vạn năm hạng hai".
Mấy anh em tốt đi tìm hiểu tình huống thì nhận được một câu của Đàm Trì "Không có gì, thức đến ba giờ mà thôi". Để vượt qua cậu, đoạn thời gian đó Trình Hoài thức đến bốn giờ sáng, làm quyển năm ba của Vương Hậu Hùng muốn ói mửa, rốt cuộc cũng giành lại hạng nhất như nguyện.
Kết quả không biết Đàm Trì nói chuyện phiếm với ai, nhã nhặn cười: "Không có ai thật sự tin tớ thức tới ba giờ sáng chứ? Tuổi trẻ mà thể hư thì toi."
Trình Hoài kinh ngạc vì bị chơi xỏ, sắc mặt đen thui, thù này coi như kết.
Song lần đầu tiên Trình Hoài gặp Đàm Trì là vì mấy anh em chọc phải bọn ngoài trường, bị chúng đến khiêu khích, họ kéo bè kéo lũ đánh nhau trong hẻm tối. Mới đầu thế lực hai bên ngang nhau, ai ngờ đối phương còn giấu quân dự bị, làm họ liên tiếp thất thế.
"Ồ, Lâm Hoài?"
Trong hẻm tối có người huýt sáo một tiếng, trên vai người nọ vác cặp sách, đi vừa phía ngược sáng, trên người mặc đồng phục Lâm Hoài, nhìn gương mặt mơ hồ xung quanh, "chậc" một tiếng, "Quả nhiên."
"Lại có người tới!" Tên cầm đầu cười nhạo.
Mấy tên ngoài trường chuyển tầm mắt lên người cậu, như hổ rình mồi.
Ngõ nhỏ chật hẹp u tối, Trình Hoài thấy thiếu niên bình tĩnh bước từng bước về phía này, cậu tùy ý nhặt một ống thép trên mặt đất, nở nụ cười cười như liệp báo, gia nhập trận chiến, thân thủ lưu loát gọn gàng, từng đấm thấm vào da thịt, dần dần dẫn trận chiến tới cao trào.
Mười phút sau, ngay lúc hai bên tranh chấp đỉnh điểm, bên ngoài bỗng vang lên tiếng còi cảnh sát, ánh đèn pin chiếu lên người họ.
"Giơ tay lên, không được nhúc nhích! Cảnh sát đây!" Âm thanh uy nghiêm cùng với chiếc xe cảnh sát lao tới, hai bên dùng vũ khí đánh nhau sững sờ tại chỗ, bị kéo đến đồn công an.
Mười mấy học sinh ở đồn công an nghiến răng nghiến lợi, cảnh sát không vui liếc nhìn mọi người, vẻ mặt không tốt, hỏi: "Ai muốn lập biên bản trước?"
Thiếu niên mặc đồng phục sạch sẽ giơ tay trước, chính đáng nói: "Chú cảnh sát ơi, là cháu báo cảnh sát, chú hãy cho cháu làm biên bản trước."
Ánh sáng trắng hắt lên mặt cậu, đôi tay dính bùn đã rửa sạch ở trước cửa, trên người cậu không có vết thương nào, đối lập hoàn toàn với những người còn lại, gương mặt đẹp đẽ đong đầy ý cười, như một con thỏ ngoan ngoãn.
Mềm như bông, khiến người ta nhịn không được muốn niết mặt.
Sau đó Trình Hoài thấy Đàm Trì trình ảnh chụp trong di động lên, lấy lý do "cháu chỉ làm việc tốt" loại mình ra ngoài cuộc, lúc mẹ cậu tới nộp tiền bảo lãnh, chú cảnh sát khen Đàm Trì nức nở.
Ra khỏi đồn công an, chuyện này coi như qua.
Chẳng qua không biết trường học nghe tin ở đâu mà công khai khen ngợi và trao giấy khen cho Đàm Trì trước toàn trường, thuận tiện xử phạt đám Trình Hoài. Bọn Tô Yến đoán kẻ mật báo là Đàm Trì, định dẫn người đánh cậu nhưng bị Trình Hoài phản đối.
Gần nghỉ hè, Trình Hoài đi vệ sinh xong, vừa mở cửa ra, Đàm Trì tức thì vọt vào trong và khóa cửa lại. Trình Hoài nhíu mày nhớ tới chuyện bị phạt, đang chuẩn bị mở miệng thì bị Đàm Trì che miệng lại, ra dấu im lặng.
Khoảng cách đột nhiên tới gần, Trình Hoài hơi khó chịu.
"Đàm Trì, tớ biết cậu ở trong." Giọng nam lảnh lót vang lên, mang vài phần bất đắc dĩ, "Dù thế nào đi nữa, tớ cũng mong cậu có thể nhận lấy."
Trình Hoài cúi đầu nhìn, thấy bàn tay trắng nõn nhét một bức thư màu hồng phấn dưới WC.
Hôn nhân đồng tính hợp pháp đã hai mươi năm, chuyện nam sinh gửi thư tình cho nam sinh không có gì lạ, có điều không cảm thấy gửi thư tình ở WC quá hôi à.
"Tớ vẫn luôn chờ cậu." Nam sinh bên ngoài thâm tình nói.
Đàm Trì bịt miệng anh, gắng gượng chờ đối phương đi, anh có thể ngửi được mùi hoa oải hương nhàn nhạt ở đầu ngón tay cậu, lòng bàn tay dán chặt lên môi anh, mềm như kẹo bông gòn.
Không thể phủ nhận, gương mặt như Đàm Trì không thiếu kẻ cố chấp theo đuổi.
Đến khi người bên ngoài lê bước rời đi, WC lâm vào yên tĩnh lần nữa, lúc này Đàm Trì mới buông tay nhặt thư tình lên, thành thạo xé nát rồi ném vào bồn cầu, thở phì phò: "Phiền quá đi."
"Cậu đối xử với người viết thư cho mình như vậy sao?" Trình Hoài nhướng mày.
"Từ khi tớ vừa chuyển đến cậu ta đã bắt đầu theo đuổi tớ, một ngày một bức," Đàm Trì xoa thái dương, đau đầu nói: "Đây là bức thứ năm mươi ba, bức nào cũng na ná nhau, nếu tớ không xé đi sau này người xui xẻo là cậu ta."
Năm mươi ba bức đều bị xé như vậy, ra sức chà đạp chân tình của người khác.
Ở kỳ nghỉ hè dài đăng đẵng, Trình Mặc chưa bao giờ được hạng hai nhân cơ hội chế giễu anh, Trình Hoài bị kích thích, quyết định trọ ở trường, tranh thủ từng giây từng phút đoạt lại hạng nhất.
Cấp ba Lâm Hoài quy định tiêu chuẩn ký túc xác là bốn người, điều kiện không tệ. Tô Yến và Viên Kỳ nghe anh trọ ở trường cũng ồn ào muốn đi theo.
Nào ngờ, Trình Hoài vừa tiến vào ký túc xá thì bỗng thấy Đàm Trì ngồi trên giường múa bút, thấy anh, Đàm Trì nhào lên như thấy cha ruột, xin anh cho chép bài tập nghỉ hè.
Trình Hoài làm xong bảy quyển năm năm mô phỏng ba năm thi đại học chợt có cảm giác bị người ta chơi, lạnh lùng từ chối. Đêm đó, anh ăn cơm xong trở về thì thấy Tô Yến và Viên Kỳ lôi kéo rương hành lý chạy trối chết.
Hệt như có quỷ đằng sau.
Trong một tiếng anh ra ngoài ăn cơm, trong ký túc xá trình diễn xong màn cung đấu bằng vũ khí.
Tô Yến và Viên Kỳ vào ký túc xá, nhìn thấy Đàm Trì, thù mới hận cũ chồng chất, hai người châm lửa rồi xông lên đánh người, nào ngờ một mình Đàm Trì quật hai người xuống đất. Hai người bực bội, hất nước lên giường Đàm Trì, thuận tay đâm thêm một nhát.
Kế đó, Đàm Trì nói đây là giường Trình Hoài.
Trình Hoài dẫn hai người vào phòng, Đàm Trì khoanh chân ngồi trên giường gảy guitar ca hát, thấy ba người lập tức hiền lành chào hỏi.
Giường ngủ bị hư, có tìm quản lý thì cũng không thể giải quyết trong một sớm, đồ vật trên giường đều đem ra ban công phơi, làm gì còn chỗ ngủ. Đêm đó Viên Kỳ và Tô Yến bị phạt ngủ dưới đất, thầm đọc tám điều vinh tám điều nhục, còn Trình Hoài ngủ trên giường Viên Kỳ.
Trong lúc đó, anh lơ đãng thấy trên giường Đàm Trì dán nhãn "Trình Hoài", có giấu vết xé dán lại. Rõ ràng Viên Kỳ và Tô Yến bị chơi khăm.
Đàm Trì bị điều tới ban 1.
Ngày đầu tiên khai giảng, Đàm Trì được chủ nhiệm lớp dẫn vào phòng học, sau khi ngắn gọn tự giới thiệu, cậu không do dự ngồi xuống bên cạnh Trình Hoài, kiên quyết thành bạn cùng bàn với anh. Trình Hoài coi cậu như không khí, Đàm Trì lại rất dính người, tan học, đi WC, chơi bóng rổ, mua đồ ăn vặt cũng bám dính anh, gọi anh xưng em đến cực kỳ thân mật, có ý muốn kề vai sát cánh cùng anh.
Lần nọ, có một nam sinh đuổi theo cậu đằng sau, cậu chạy lên khoác vai anh.
Trình Hoài gần như vô thức túm tay quật cậu xuống đất, Đàm Trì nằm trên mặt đất đau nhe răng trợn mắt.
Thiếu niên đeo kính đen ở đằng sau vội vàng đỡ cậu dậy, phủi bụi cho cậu, Đàm Trì như bị điện giật liên tục nhảy ra sau, xua xua tay: "Không sao không sao."
Mặc cho Đàm Trì không ăn được quả ngọt ở chỗ anh, song thư tình nhận được vẫn ngày càng nhiều, cậu không xé chúng như ngày đó, ngược lại tìm hộp bỏ vào, đặt trên bàn sách trong ký túc xá, nói đùa: "Nếu đủ một ngàn bức, tớ sẽ tiến hành bóc thăm, bóc trúng ai sẽ quen với người đó!"
Không ai phản ứng cậu.
Thứ bảy, Trình Hoài đạp xe đi chơi bị mắc mưa, sau khi trở về bị cảm không uống thuốc, nằm hai ngày không những không khỏe lên mà còn nặng thêm, đầu óc mê mang.
Đến thứ hai, buổi sáng tự học anh thường xuyên ho khan, Đàm Trì chạy vèo ra ngoài rồi quay lại để thuốc và nước ấm lên bàn sách của anh, sau đó lật sách, nhếch miệng cười: "Bị cảm không uống thuốc sẽ không khỏi."
Trình Hoài không uống thuốc.
Giữa trưa, giáo hoa thừa dịp không có ai đi vào ban 1, đưa bức thư màu hồng phấn cho Đàm Trì đang làm đề: "Tớ để ý cậu lâu rồi."
Đàm Trì ngơ ngác.
"Tớ hi vọng cậu có thể mở nó ra xem." Giáo hoa là nhân tài bên khoa văn, văn chương rất tốt, thường được giáo viên ngữ văn lấy làm văn mẫu.
Tỉ lệ dị tính cao hơn tỉ lệ đồng tính, trước khi xác định tính hướng, con người sẽ mặc định thích khác phái, huống chi Đàm Trì từ chối cả nam cả nữ, hiện tại lại đột nhiên rõ ràng.
Giáo hoa thoáng ngó sáng Trình Hoài, như phát hiện gì đó, cắn môi chạy ra khỏi phòng.
Trình Hoài đã kịp đọc hiểu kinh ngạc chợt lóe trong mắt giáo hoa, cũng hiểu vì sao anh lạnh lùng với Đàm Trì như vậy mà Đàm Trì vẫn luôn xoay quanh anh.
- - Xin lỗi, tớ thích nam.
Đàm Trì và những hành động xum xoe của cậu hệt như những kẻ thầm mến.
*
7 giờ sáng.
Tiêu đề #Đàm Trì có mấy bạn gái# bay lên top hot search với tốc độ chóng mặt, nội dung là bốn nam hai nữ gái có quan hệ không chính đáng với Đàm Trì, đua nhau đưa ảnh chứng minh thân phận chính cung, cũng có không ít ảnh tán gẫu, account marketing còn sửa sửa sang tuyến thời gian, sắp xếp lại mọi chuyện.
Nguyên nhân sự việc là do hot girl mạng Hạ Nhạc Nhiên livestream xem《Hôm nay bắt đầu yêu đương đi》, cô ả nói Đàm Trì không thích Văn Yến Bác, mình mới là bạn gái thật sự của Đàm Trì, hai người ngầm yêu đương hai năm, fans trên livestream không tin lời Hạ Nhạc Niên.
Sau đó, Hạ Nhạc Nhiên lấy đồ vật cá nhân của Đàm Trì ra, có fans sắc bén liếc một cái là nhận ra.
Chẳng bao lâu, bốn nam một nữ thay nhau lao đến, cũng cùng một kiểu lý do thoái thác, cũng lấy ra chứng cứ liên quan, thậm chí một số người bắt đầu đăng bài mắng chửi. Quần chúng ăn dưa dồn dập giễu Đàm Trì đạo đức bại hoại, Tiểu Phi Thảm bối rối chờ Đàm Trì đáp lại.
【Chuyện "ngủ với fan" mà fans còn tẩy chứ nói gì đến chuyện thích nam, tôi thấy anh ta nam nữ đều ăn.】
【Bậc thầy quản lý thời gian, vậy mà còn không flop, nhanh bị phong sát đi!】
【Giới giải trí bây giờ như thế nào vậy? Kiểu này thành bạch tuộc cmnr】*Ý nói ẻm bắt cá nhiều tay quá
【Thật hả? Lần trước ngủ với fan lần này bắt cá nhiều tay, Đàm Trì còn làm bao nhiêu chuyện tìm đường chết nữa vậy? 】
【Đây là nghệ sĩ đỉnh nhất tôi từng thấy, với giương mặt kia cũng có thể lắm!】
Hết chương 9
Mình sửa lại xưng hô của ĐT với VYB nhé, VYB là đàn em, mình nhớ lầm:')
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT