Chương 819
Cũng may là Trung Huy có phòng làm việc riêng, cho nên sau khi mang Lâm Đỗ Nhã đến công ty xong thì để cô ấy ở trong phòng, cố gắng không để người khác thấy anh ấy mạng phụ nữ đến công ty.
“Bình thường anh làm gì?”
Lâm Đỗ Nhã rất tò mò, cô ngồi trên ghế sopha cách đó không xa hỏi người đàn ông.
“Sắp xếp lịch trình và giải quyết một số vấn đề kinh doanh.”
Trung Huy trả lời đơn giản, anh ấy mở hòm thư ra, phát hiện có một e-mail Phạm Nhật Minh gửi cho anh ấy vào sáng nay.
Anh ấy mở e-mail ra, vừa thấy nội dung bên trong e-mail thì vẻ mặt lập tức ngưng trọng.
Lâm Đỗ Nhã còn định hỏi thêm gì đó, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt người đàn ông thay đổi, cô ấy không nói gì nữa, yên lặng chờ người đàn ông làm xong việc.
Sau khi Trung Huy xem hết e-mai thì cầm điện thoại đứng lên, chuẩn bị đi ra ngoài.
Trước khi đi ra ngoài, anh còn dặn dò người phụ nữ đang ngồi trên sopha: “Tôi đi ra ngoài gọi điện thoại, cô ngồi im ở đây, không được đi loạn, biết không?”
“Được.”
Lâm Đỗ Nhã đồng ý, rất nghe lời.
Lúc này Trung Huy mới yên tâm rời khỏi phòng làm việc.
Anh ấy gọi điện thoại cho Phạm Nhật Minh: “Tổng giám đốc Sở, tôi đã xem qua e-mail kia, anh muốn tôi giao văn kiện kia cho cảnh sát sao?’
Phạm Nhật Minh ở đầu dây bên kia hình như đang có chút bận, giọng nói của anh cách micro hơi xa, nhưng vẫn có thể nghe rõ giọng anh.
“Không cần, tôi đã gửi địa chỉ IP cho cậu rồi, cậu đi tìm tên kia, xem tên kia có cho mình sử dụng không, nếu tên kia từ chối thì giao cho cục cảnh sát.”
“Dạ.”
“Được rồi, tôi cúp đây.”
Trung Huy quay trở lại phòng, người phụ nữ kia vẫn đang ngồi trên ghế sopha xem báo.
Anh ấy ngồi xuống, quả nhiên thấy trong hòm thư có thêm một e-mail, phía trên là một địa chỉ Ip của hacker, hóa ra khoảng thời gian trước, công ty của Phạm Nhật Minh phát triển tốt, cho nên bị người ghen ghét tìm một hacker đến tấn công mạng nội bộ công ty.
Mặc dù chuyện này được giải quyết rất nhanh, nhưng cũng mang lại cho công không ít tổn thất,
Trung Huy đi theo Phạm Nhật Minh nhiều năm như vậy, tự nhiên là biết tính cách của Phạm Nhật Minh, phàm là nhân tài, nếu có thể làm việc cho ta thì thu nhập vào dưới trướng, còn nếu không thể thì lập tức phá hủy.
Cho nên, thái độ đối đãi với hacker lần này cũng như vậy.
Trung Huy lại đi đến trước mặt Lâm Đỗ Nhã, nói: “Bây giờ tôi phải đi ra ngoài làm việc, tôi đưa cô trở về nhà trước.”
“Em không trở về nhà.”
Lâm Đỗ Nhã bất mãn đứng lên, phản đối.
“Không được, cô nhất định phải trở về nhà.”
Lần này, giọng điệu của Trung Huy cũng trở nên cứng rắn.
Lần này đi thương lượng với hacker, ngoại trừ địa chỉ của tên kia ra thì anh ấy không biết thêm gì cả, cũng không biết tính cách của đối phương như thế nào, nếu có nguy hiểm, đến lúc đó làm cô ấy bị thương thì phải làm sao bây giờ?”