Chương 748
Vì thế, ông ta lập tức lấy áo choàng khoác lên, đi đến phòng Ôn Thục Nhi, nhưng lúc mở cửa phòng ra thì lại là cảnh tượng trống không không một bóng người ở đấy.
Ông ta cảm thấy kỳ lạ, Ôn Thục Nhi đi đâu rồi?
Lúc này, phía sau lưng ông ta đột nhiên truyền đến tiếng thở dốc rất nhỏ, Lý Đức Sơn vội vàng quay đầu lại.
Cảnh tưởng kế tiếp đập vào mắt ông ta khiến Lý Đức Sơn bị kích thích đến mũi cũng nóng lên, suýt chút nữa máu mũi đã tuôn trào ra.
Chỉ nhìn thấy cô gái xinh đẹp lúc nãy còn rất đơn thuần nhưng không kém phần lạnh lùng và cao ngạo, bây giờ trên người chỉ còn duy nhất một bộ áo ngủ dệt kim tơ lụa màu xanh ngọc hở cổ để lộ ra cái áo lót màu đen viền ren và thân hình nóng bỏng bên trong.
“Ôn Thục Nhi… em? Em không thoải mái sao?”
Lý Đức Sơn nâng tay bịt mũi lại hỏi.
Lúc này, cả người Ôn Thục Nhi đã khô nóng đến không chịu được, thuốc kích dục trong cơ thể cô ta phát huy tác dụng một cách cực hạn.
Cô ta rõ ràng biết người đàn ông đầu heo trước mắt này là Lý Đức Sơn chứ không phải là Phạm Nhật Minh. Chỉ là cô ta không khống chế được dục vọng của chính mình.
Cơ thể không tự chủ được dán sát trên thân hình mập mạp đầy mỡ của người đàn ông kia, khoảng khắc hai cơ thể chạm vào nhau, hai người cùng lúc run lên một chút.
Tiếp đó, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên mà xảy ra.
Suốt cả quá trình Ôn Thục Nhi biết rất rõ người cùng mình phát sinh quan hệ là Lý Đức Sơn, là tên đầu heo mà cô ta cực kỳ chán ghét, nhưng mà cô ta không thể chối từ được sự khoái cảm mà ông ta mang lại cho thể xác của cô ta.
Thậm chí, chỉ vì khoái cảm này mà cô ta còn không biết liêm sỉ, chủ động hướng Lý Đức Sơn cầu hoan.
Nhưng trong đầu cô ta lại ý thức được kêu gào, cô ta là Ôn Thục Nhi, là một cô gái tựa như thiên thần trong cảm nhận của biết bao nhiêu người, thế nhưng lại cùng người đàn ông đầu heo này làm cùng một chỗ?
Sự kiêu ngạo và lòng tự tôn dường như bị chính cô ta hung hăng giẫm nát dưới lòng bàn chân.
Trong phút chốc kia, Ôn Thục Nhi chân chính cảm nhận được thế nào gọi là tâm tình thống khổ mà thân thể lại hưởng thụ cảm giác khoái lạc.
Phạm Nhật Minh sau khi rời khỏi nhà của Lý Đức Sơn, tài xế lái xe đưa anh trở về nhà.
May thay thành phố Lâm Đồng cũng không lớn lắm, lái xe khoảng chừng mười phút tài xế đã có thể chở anh đến nơi cần đến.
Phạm Nhật Minh xuống xe, nếu tài xế nhìn kỹ thì sẽ phát hiện bước chân của người đàn ông này có chút vội vã.
Mặc dù anh chỉ uống có một ngụm nhưng anh không biết là Ôn Thục Nhi đã hạ bao nhiêu thuốc, cho vào thuốc loại gì mà dược tính của nó quá lớn làm cho cả người anh bây giờ cực kỳ khó chịu, bước đi nhanh vào nhà.
Còn về phần Ôn Thục Nhi uống hết cốc nước to kia, dược tính có bao nhiêu lớn thì không cần phải nói cũng biết được.
Phạm Nhật Minh đi gọi Lý Đức Sơn, thật ra cũng là có dụng ý khác.
Nếu Ôn Thục Nhi hiểu được thế nào là tự trọng thì hoàn toàn có thể nhẫn nhịn bảo ông ta gọi bác sĩ đến. Nhưng nếu cô ta một lòng thầm muốn dâng lên thì Lý Đức Sơn vẫn có thể thỏa mãn cô ta, hơn nữa còn cứu cô ta khỏi nước sôi lửa bỏng.