Chương 666
Sau đó, Hà Thanh xoay người tiếp tục bước đi, còn Trần Hữu Nghị thì rút lại tờ giấy, sờ lên cái mũi của mình, có chút ngoài ý muốn.
Anh ta vốn dĩ còn tưởng rằng với tính cách của người phụ nữ này, chắc chắn là sẽ nhận lấy, nhưng ai ngờ đầu cô ta cứ vậy mà đi thôi.
Nhưng Trần Hữu Nghị cũng không để trong lòng, anh ta trở lại vị trí ban đầu cùng Giang Đức tiếp tục uống rượu.
Lúc này, Hà Thanh có chút hoảng hốt đi ra từ quán bar, tâm lý của cô ta vô cùng phức tạp và dày vò không biết rốt cuộc mình có nên buông tha cho Phạm Nhật Minh.
Tất cả mọi thứ cô ta làm đều là vì mong muốn trở thành bà chủ của tập đoàn nhà họ Phạm, nhưng mà hiện tại tình cảm của Phạm Nhật Minh như vậy sao còn tạo cho cô ta có kiên trì hay động lực gì nữa.
Cô ta lại nghĩ đến những lời cuối cùng mà Trần Hữu Nghị nói với mình.
Phạm Hoàng Anh sau này chính là người kế nghiệp của tập đoàn nhà họ Phạm trong tương lai, như vậy cô ta có nên liên lạc với Phạm Hoàng Anh không?
Nếu quan hệ giữa mình và anh ta tiến triển tốt đẹp thì cô ta có thể trở thành bà chủ của tập đoàn nhà họ Phạm phải không?
Hà Thanh lấy điện thoại di động ra, cô ta lướt nhanh danh bạ tìm kiếm, tìm được cái tên Phạm Hoàng Anh, trong lúc nhất thời cực kỳ rối rắm.
Vừa rồi sở dĩ cô ta không muốn lấy phương thức liên lạc do Trần Hữu Nghị đưa cho là bởi vì cô ra đã có số điện thoại của Phạm Hoàng Anh rồi, hiển nhiên là không cần dùng tới tờ giấy kia.
Cho nên, rốt cuộc có nên liên lạc với Phạm Hoàng Anh không?
Sau khi Phạm Nhật Minh từ phòng vệ sinh trở về lập tức nhìn thấy hai người kia đang ngồi cười tủm tỉm, thì thấm cái gì đó.
Vừa thấy anh, Giang Đức vừa cầm ly lên đưa cho anh vừa cảm thán nói: “Nhật Minh, vừa rồi cậu đã bỏ lỡ một vở kịch rất thú vị.”
“Cái gì?”
Nhật Minh nhìn đồng hồ, dường như là không có chút để ý hỏi.
Giang Đức mỉm cười, vỗ lên bả vai của Trần Hữu Nghị, mở miệng nói: “Vừa rồi lúc Hà Thanh tới đây, cậu ta đã nói thẳng cậu ở tập đoàn nhà họ Phạm toang rồi, sau đó người phụ nữ kia vừa nghe như vậy lập tức quay đầu bỏ đi. Ai da, đúng là một người phụ nữ thực dụng.”
Trần Hữu Nghị bị giọng điệu trêu chọc của đối phương bám đến, cũng cười nói: “Thuận tiện tôi còn mở cho cô ta một con đường mới là Phạm Hoàng Anh.”
Phạm Nhật Minh nghe vậy thế nhưng lại không có bất kì cảm xúc gì, đối với anh mà nói, từ sau khi Hà Thanh có ý muốn hãm hại Khánh Linh thì cô ta ngay cả một người qua đường cũng không bằng. Hiển nhiên anh cũng sẽ không có liên quan hay phải lo lắng gì cho đối phương.
Giang Đức và Trần Hữu Nghị vốn dĩ cứ nghĩ rằng khi nói xong việc này tốt xấu gì Phạm Nhật Minh cũng nói tiếp một hai câu, cùng bọn họ cười nhạo Hà Thanh càng tốt.
Nhưng ai biết đâu anh nửa lời cũng không thèm phản ứng, lại một lần rồi một lần nhìn đồng hồ.
Anh ngồi chơi ở quán bar cũng được một lúc lâu rồi, bên ngoài trời cũng đã nhá nhem tối, không biết cô gái ngốc kia đã tỉnh dậy chưa? Bụng còn đau không?
Phạm Nhật Minh càng nghĩ càng không thể kiềm lòng nổi.