Chương 613
“Năm đó sau khi tôi tốt nghiệp thì vẫn luôn không tìm được việc làm, có một lần, vào lúc tôi đang phát tờ rơi ở trên đường, may mắn quen biết được với Chủ tịch Cường… Nguyễn Mạnh Cường, ông ấy đã đưa tôi từ trên đường tới được Tập đoàn nhà họ Nguyễn, còn cho tôi một công việc có thể diện, có thể nói, nếu không phải là vì có được ơn tri ngộ năm đó của ông ấy, có lẽ cả đời này tôi cũng không đến được cao độ giống như bây giờ…”
Nguyễn Khánh Linh nghe xong thì ngược lại là cảm thấy có chút kinh ngạc.
Cô thật sự không nghĩ tới được, người ích kỷ, chỉ biết vì lợi ích cá nhân như vậy ở trong mắt của chính mình, lại là một anh hùng ở trong con mắt của Tiêu Hùng.
Thấy Nguyễn Khánh Linh yên lặng, Tiêu Hùng cũng có chút lúng túng, cười rồi xoa xoa đầu của chính mình, nói: “Chủ… Khánh Linh, chắc chắn là cô cảm thấy tôi rất ngu có đúng không, những người khác đều đi cả rồi, chỉ còn một mình tôi ở lại chỗ này.”
“Không, một chút tôi cũng không cảm thấy như vậy, ngược lại, tôi rất thưởng thức cách làm như vậy của anh.”
Nguyễn Khánh Linh nghiêm túc nói.
Tiêu Hùng hơi kinh ngạc nhìn Nguyễn Khánh Linh, hiển nhiên là anh ta không ngờ tới được là cô sẽ như vậy nói.
Sau khi Tiêu Hùng và Nguyễn Khánh Linh trò chuyện nhiều hơn và sâu hơn, anh ta đột nhiên ý thức được, người phụ nữ ở trước mắt này lại có điểm không giống như là trong tưởng tượng của anh ta.
Nói chuyện phiếm với Nguyễn Khánh Linh thì giống như là đang nói chuyện phiếm với bạn bè của chính mình vậy, rất dễ dàng và thoải mái, không hề giống như là đang nói chuyện phiếm với cấp trên chút nào, bởi vì trên người của cô không có bất cứ một chút sự phách lối hay kiêu căng gì, nhưng mà trong lúc nói chuyện phiếm đó, lại có thể cảm giác ra được cách nói năng của cô rất không tầm thường.
Càng ngày Tiêu Hùng càng cảm thấy rất là hiếu kỳ đối với thân phân của Nguyễn Khánh Linh.
Chỉ có điều là, Nguyễn Khánh Linh lại không hề để ý đến những thứ này.
Điều mà Nguyễn Khánh Linh tò mò đó chính là, ở trong Công ty, Nguyễn Mạnh Cường là một người thế nào?
Vì vậy, Nguyễn Khánh Linh cũng hỏi Tiêu Hùng, tuy nhiên, cô lại lấy được câu trả lời khiến khiến cho cô hết sức kinh ngạc.
Tiêu Hùng tỉnh táo và khách quan phân tích: “Lần này sở dĩ Tập đoàn nhà họ Nguyễn đi đến kế cận bờ vực phá sản cũng có quan hệ rất lớn tới tư duy và cách quản lý Công ty lúc bình thường của Nguyễn Mạnh Cường, thật ra thì ông ấy cũng rất quan tâm và để ý đối với chuyện của Công ty, nhưng mà, tư tưởng của ông ấy lại quá mức cũ kỹ và bảo thủ, không thể đuổi theo kịp sự phát triển của thời đại, cho nên mới dẫn đến việc những dự án mà Tập đoàn nhà họ Nguyễn dùng để mở rộng sản nghiệp của Tập đoàn sau này cũng không đạt tới được số lượng tiêu thụ và hiệu quả giống như dự tính.”
“Nhưng mà, cứ coi như là lượng tiêu thụ thấp, nhưng mà Tập đoàn nhà họ Nguyễn trước đây cũng đã tích lũy được vốn, thật sự là cũng không đến nỗi suy tàn đến mức như hiện nay, sở dĩ Tập đoàn nhà họ Nguyễn trở thành giống như bây giờ vậy, là do con gái của Nguyễn Mạnh Cường, Nguyễn Khánh Nga, cô ta chính là bàn tay xúi giục lớn nhất ở sau lưng của ông ấy và Tập đoàn.”
Nghe Tiêu Hùng nhắc tới Nguyễn Khánh Nga, lông mày của Nguyễn Khánh Linh lông mày nhướn lên, hỏi: “Điều này hiểu như thế nào?”
“Nguyễn Khánh Nga thật sự là một người ham công to việc lớn, nói thì hay làm thì dở, hơn nữa Vương Tấn Kiên còn mù quáng góp lời ở bên tai của cô ta, nhưng mà Nguyễn Khánh Nga lại không có được thực lực xứng đôi với dã tâm của chính mình, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao, sau khi cô ta ném vốn vào trong những dự án lớn kia xong thì không thể thu hồi lại được số vốn ban đầu.”