Chương 605
Nhưng mà lúc này, coi như là một trong hai người trong cuộc, Nguyễn Khánh Linh vậy mà lại có điểm chê Phạm Nhật Minh.
Vẫn còn may mà vết thương của Nguyễn Khánh Linh là ở bên tay trái, nếu như mà là tay phải, vậy bữa sáng của ngày hôm nay, tám phần mười là phải đẹp.
Ban đầu vốn dĩ là Nguyễn Khánh Linh muốn chiên cho Phạm Nhật Minh cái trứng, ai biết được anh lại dứt khoát đổ thẳng trứng vào trong nồi, thậm chí ngay cả dầu cũng không cho vào, trứng cứ như vậy trực tiếp cháy khét.
Thấy được cảnh này, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy, vẫn là không nên để cho Phạm Nhật Minh ra tay thì tốt hơn…
Bằng không, không biết là bữa ăn sáng này sẽ được làm thành hình dáng gì nữa.
Phạm Nhật Minh ngược lại chỉ là lo lắng cho cánh tay của Nguyễn Khánh Linh, nhưng Nguyễn Khánh Linh lại chê anh, dứt khoát đuổi anh đi ra khỏi nhà bếp, đối với lần này, anh đành chịu, bày tỏ không biết làm sao, nhưng mà cũng không thể làm gì khác hơn là làm theo ý của cô, làm người trợ giúp cho cô, phụ trách mấy chuyện đơn giản.
Nhưng mà, sau khi trải qua chuyện này, cậu chủ lớn nhà họ Phạm âm thầm quyết định, sau khi quay trở về phải học hỏi nữ đầu bếp trong nhà một khóa thật đàng hoàng.
Chuẩn bị xong bữa ăn sáng, Phạm Nhật Minh chủ động bưng khay đồ ăn lên trên bàn, để cho Nguyễn Khánh Linh đi ngồi nghỉ ngơi.
Giang Đức đi hỗ trợ, còn cười trêu ghẹo: “Tôi thật sự là hâm mộ hai ngươi, cũng không biết tới lúc nào thì tôi mới có thể tìm được một cô vợ nhỏ có thể cùng tôi nấu một bữa cơm thế này…”
Nghe vậy, Phạm Nhật Minh vừa vặn ngồi xuồng ở bên cạnh của Nguyễn Khánh Linh, anh nghiêng đầu nhìn về phía Nguyễn Khánh Linh một chút, khóe miệng khẽ cong lên, tạo thành nụ cười thỏa mãn.
Cơm nước xong, Giang Đức có chuyện phải nói với Phạm Nhật Minh, Nguyễn Khánh Linh cũng chỉ có thể quay trở về phòng trước.
Sau khi Giang Đức nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh đi vào cửa rồi thì mới lên tiếng hỏi: “Nhật Minh, hẳn là cậu cũng đã biết được chuyện của Tập đoàn nhà họ Nguyễn rồi đúng chứ?”
Phạm Nhật Minh gật đầu: “Gần đây cổ phiếu của Tập đoàn nhà họ Nguyễn rớt giá thê thảm, giá trị tài chính của cả Thành phố cũng co lại một cách nghiêm trọng, không đến ba tháng, nhất định phá sản sập tiệm.” Phạm Nhật Minh nhìn Giang Đức, như có điều suy nghĩ, một lát sau hỏi: “Đã có chuyện gì xảy ra?”
“Gần đây Nguyễn Mạnh Cường bị bệnh phải nằm viện, Công ty được giao lại cho Nguyễn Khánh Nga quản lý, cô ta là Chủ tịch tạm thời, cùng quản lý Công ty với cô ta còn có một Phó chủ tịch nữa, tên là Vương Tấn Kiên, ông ta là nhân viên cấp dưới từ trước của Tập đoàn nhà họ Nguyễn, đã đi theo chân của Nguyễn Mạnh Cường làm việc từ đầu cho tới bây giờ, nhưng mà chỉ có điều, lúc còn trẻ, bản lĩnh của người này đúng thật sự là không tệ, tuy nhiên đến trung niên thì lại chỉ còn lại bản lĩnh nịnh nọt là thành thạo mà thôi.”
“Ông ta biết Nguyễn Khánh Nga là một người rất yêu thích làm những chuyện đao to búa lớn, vì vậy ông ta đã mê muội khuyên cô ta đi đầu tư vào những dự án lớn, không ngừng bảo cô ta chịu đựng “ăn bánh vẽ cho đỡ đói lòng”, nhưng mà hóa ra, tài sản còn dư lại của Tập đoàn nhà họ Nguyễn cũng không còn được bao nhiêu, sau khi để cho hai kẻ ngu xuẩn là bọn họ đón lấy thì lại càng ngày càng thêm suy sụp, cuối cùng tạo thành cục diện như bây giờ.”
Nghe vậy, Phạm Nhật Minh hỏi ngược lại: “Nguyễn Mạnh Cường vào Bệnh viện rồi?”
“Ừ, không biết bị bệnh gì, đột ngột ập tới, lại không ứng phó kịp, cho nên ông ta mới có thể tạm thời giao lại toàn bộ Tập đoàn nhà họ Nguyễn cho Nguyễn Khánh Nga.”
Hai tròng mắt của Phạm Nhật Minh trở nên sâu thẳm, không biết là đang nghĩ đến điều gì nữa.