Chương 54
“… Bây giờ tôi đi làm cho anh.”
Nghe thấy anh nói như vậy, Nguyễn Khánh Linh cũng cảm thấy hơi áy náy, dù sao anh giúp cô chuyện lớn như vậy, nhưng cô lại quên chuyện cơm nước của anh rồi.
Thấy cô nhích người muốn vào phòng bếp, Phạm Nhật Minh giữ cô lại: “Không cần, tôi đã tìm được người giúp việc, em trở về phòng đi.”
Anh biết bây giờ cô đang cầm tài liệu phỏng vấn An Hạ, chắc chắn lòng nóng như lửa đốt muốn về phòng làm việc, việc nấu cơm để cho người giúp việc giải quyết là được.
Nguyễn Khánh Linh không ngờ tốc độ tìm người giúp việc của anh lại nhanh đến vậy, nhưng cũng yên tâm: “Vậy anh ăn từ từ, tôi trở về phòng trước.”
Nói xong, cô quay người đi lên bậc thang.
Bước đi của cô hơi vội vàng, càng khiến cho Phạm Nhật Minh muốn moi được lời nói thật của cô.
Nguyễn Khánh Linh trở về phòng, sau khi sửa sang ghi chép phỏng vấn An Hạ, cô bắt đầu đóng cửa gõ chữ.
Phạm Nhật Minh ăn cơm xong thì đi vào phòng làm việc, anh lấy điện thoại di động dùng trong công việc ra, đăng một bài lên zalo, sau đó bỏ qua một bên, bắt đầu xử lý công việc, đồng thời, chờ Nguyễn Khánh Linh mắc câu.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đợi sau khi cô tắt máy tính, lại nhìn điện thoại di động, phát hiện đã sắp mười một giờ.
Cô không làm thêm gì nữa, vào trong phòng tắm rửa.
Lúc nằm trên giường, Nguyễn Khánh Linh mở mở zalo xem bài viết của bạn bè theo thói quen.
Đột nhiên, một bài viết trong đó hấp học trưởng mắt của cô.
Là nhà đầu tư thần bí kia đăng, không có lời bình đi kèm, chỉ là chia sẻ một liên kết về âm nhạc, mà tiêu đề âm nhạc này chính là một bài dân ca mà cô từng nhắc đến khi phỏng vấn An Hạ!
Nguyễn Khánh Linh kích động trong chốc lát, chẳng lẽ anh ta cũng cảm thấy hứng thú với ca sĩ lang thang sao?
Quả thật rất hợp với sở thích của cô!
Nguyễn Khánh Linh không do dự nữa, dứt khoát để lại bình luận dưới bài đăng kia – Tôi cũng thích bài hát này, hôm nay còn phỏng vấn người soạn nhạc.
Bên kia, Phạm Nhật Minh cầm điện thoại nhìn thấy tin nhắn, khẽ mỉm cười nhắn lại cho cô: “Bây giờ cô làm phóng viên sao?”
Nguyễn Khánh Linh nhận được tin nhắn trả lời nhanh như vậy liền thấy được ưu ái mà khiếp sợ, cô suy nghĩ một chút, người bí ẩn này chắc là chỉ biết cô là người nhà học Đường chứ không biết rõ con người thật của cô.
Nhưng nghĩ đến chuyện anh dù không biết rõ cô mà vẫn sẵn sàng giúp đỡ, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy mình cũng không nên nói dối anh.
Thế là cô nói thẳng với anh: “Bây giờ là nhà văn, vì muốn viết văn nên mới đi phỏng vấn cô ấy.”
Cuối cùng cũng nhận được câu trả lời thành thật của cô, nhưng Phạm Nhật Minh lại vô cớ thấy bực bội, anh tắt máy và ném điện thoại sang một bên mà không trả lời lại cô.
Người phụ nữ này có thể nói rất nhiều điều với một người đàn ông xa lạ trên mạng, nhưng lại không chịu nói sự thật với anh.