Chương 48
Nói rồi, tay của anh ta sờ lên đùi của cô tiếp rượu, có ý đồ dừng lại ở thân dưới váy của cô. Người nói lời này, chính là Lê Nam, lần trước tại biệt thự nhà họ Phạm anh có mắng con cháu của lạm Nhật Minh.
“Bich.”
Nguyễn Khánh Nga dùng sức đập chai rượu lên bàn, tức giận nói: “Các cậu đến đây, rốt cuộc là đến uống rượu, hay đến để bàn luận về Phạm Nhật Minh?”
Ngay lúc đó, khung cảnh có chút như không được tự nhiên. Lê Nam nhún vai thờ ơ, ánh mắt nhìn về chỗ khác, rồi bông nhiên dừng lại.
Nguyễn Khánh Linh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu.
Nguyễn Khánh Linh nghe của chủ Hùng, đến quán bar tìm Na, chuẩn hiểu cuộc sống lang Nam nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh, giống như mèo gặp cá, nguyên cặp mắt đều phát sáng lên. trước nhà Phạm, anh bắt nạt cô, kết quả đánh tơi cuối cùng còn liên ảnh hưởng đến nghiệp của gia đình, như một khinh khủng, một nữa hiện trong
Đây cũng nguyên nhân Nam không dám gần. Có điều sạch thơ ngây của Nguyễn Khánh Linh bên kia, với những trong quán bar hoàn toàn khác biệt, điều này cho anh cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu, nhịn không được tiến gần
Nguyễn Khánh Nga đương nhiên đến mặt của Nam, đang hoài nghi, người đàn ông này vừa nãy còn đùa giỡn Khánh Vân, trong nháy mắt không còn hứng thú với cô
Thế nhìn theo ánh mắt của Nam nhìn sang, vượt ngoài muốn nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh.
Trước tiên ngẩn người sau ánh mắt bằng nhiên dần lạnh nghĩ đến nhà nghe những nói khinh kia, trong lòng càng không yên, chủ động đến, giữ chặt Phạm Khánh Linh. ngây thơ, bây bắt trận quán múa nhảy đến nhà Phạm nhà nhìn thấy, hình tượng một người ngây thơ như sụp vang dội Nguyễn Khánh Nga trong quyết định chủ dự định Nguyễn Khánh Linh chơi “Chị, thật trùng hợp, nhiên gặp chị đây!”
Nguyễn Khánh Nga vòng tay kéo Nguyễn Khánh Linh, không cho cô có cơ hội rời đi.
“Chị chắc hẳn không quen nơi này đúng không? Đi! Em dân chị di choi!”
Nói xong, Nguyễn Khánh Nga kéo Nguyễn Khánh Linh đi đến chỗ bàn của bọn họ.
Nguyễn Khánh Linh muốn rút tay ra, nhưng không kéo qua nổi sức lực của Nguyễn Khánh Nga.
Cô không khỏi kinh ngạc với điều này, đây là Nguyễn Khánh
Nga, từ lúc nào mà sức lực giống trâu đến như vậy?
Nguyễn Khánh Linh không biết, Nguyễn Khánh Nga đã uống rượu, thêm rượu lại thêm sự ghen ghét, tất nhiên sẽ không để cô dễ dàng rút tay ra.
Kéo Nguyễn Khánh Linh đi đến chỗ nhóm bạn phía trước, ăn uống vui mừng, khuôn mặt của cả nam cả nữ ai cũng cực kỳ hư ảo lại say mềm. Nguyễn Khánh Linh cau mày, dưới ánh mắt chú ý của bọn họ, cảm thấy toàn thân không có chút tự nhiên, cô không tự chủ lùi lại phía sau, nhưng lại bị Nguyễn Khánh Nga kéo lại giữ chặt.
Cô xuống giọng: “Nguyễn Khánh Nga, cô buông tay ra
Cô chẳng có hứng thú gì với nhảy nhót, với lại Nguyễn Khánh Nga tâm địa quá thâm sâu, cô đã biết điều này sau khi trở về từ lần trước ở bệnh viện, ngay lúc này càng không muốn tiếp tục ở đây cùng cô ta
Nhưng âm thanh ở quán bar rất to, làm cho tiếng nói của Nguyễn Khánh Linh bị lấn át.
Nguyễn Khánh Nga cũng giả vờ không nghe thấy gì, kéo cô ngôi ngay lên chỗ ngồi “Đây là chị gái mình, các cậu đều phải từng người một mới rượu chị ấy nha!”
Nguyễn Khánh Nga kéo Nguyễn Khánh Linh đến bên cạnh bạn bè để giới thiệu, ánh mắt toát ra vẻ cười lạnh lùng.