Chương 477
Rất nhanh liền đến lượt Phó Hà San lên biểu diễn.
Cô ta quay đầu nhìn một cái, nhưng lại không nhìn thấy bóng của Nguyễn Khánh Linh đâu, cô ta không nhịn được mà lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Hừ! Con nhỏ khốn kiếp đó, muốn cướp sự nổi bật của cô sao? Cô ta còn non lắm!
Trên mặt Phó Hà San nở một nụ cười kiều mị xuất hiện trên sân khấu, có lẽ là bởi vì trước đó có Nguyễn Khánh Linh tác động, bầu không khí ở hiện trường lúc này đang rất sôi động, cô ta cảm thấy, ánh hào quang ở trên người cô ta lúc này còn nhiều hơn so với lúc trước.
Cứ nghĩ đến lát nữa người phụ nữ kia bị xấu mặt, nụ cười trên môi cô ta càng thêm quyến rũ.
Khi Phó Hà San sắp xuống khỏi sân khấu, tầm mắt cô ta lại liếc thấy một bóng người, chân hơi vấp một chút, may mà không bị ngã xuống.
Chỉ thấy Nguyễn Khánh Linh thế mà vẫn mặc chiếc váy len màu trắng dài đó, chỉ là, trên eo của cô đep thêm một chiếc thắt lưng màu cà phê, nơi vạt áo bị thủng một lỗ kia trực tiếp bị xé toạc ra, để lộ ra đôi chân dài thon thả trắng ngần, vết rách được kéo dài đến tận trên đùi, càng làm tăng thêm vẻ gợi cảm, lại đầy ý tứ trong thiết kế.
Cô vẫn như cũ đi đôi giày Martin thẳng dưới chân, rất gợi cảm lại khí phách.
Màu trắng sạch sẽ thuần khiết, đi cùng với khuôn mặt thanh khiết như hoa phù dung, cứ như vậy mà khiến toàn bộ khác giả ở hiện trường phải kinh ngạc.
Trên thực tế thì thiết kế thế này là lựa chọn bắt buộc của Nguyễn Khánh Linh, không thì cô cũng không muốn bị lộ liễu như vậy.
Nhưng mà, tâm trạng vẫn đang thấp thỏm của cô đã bình tĩnh hơn nhiều nhiều khi nghe thấy tiếng vỗ tay như sấm của khán giả ở dưới.
Vì vậy, giữa những tràng vỗ tay, Nguyễn Khánh Linh lần nữa quay lại hậu trường.
Chẳng qua lúc này, trên mặt của Phạm Nhật Minh lại như đang suy nghĩ gì đó.
Anh đã đặc biệt dặn dò Hách Huy Hoàng, không để Nguyễn Khánh Linh mặc quần áo hở hang, mà bộ vừa nãy, nếu là trang phục mùa thu thì thì rõ ràng là quá hở hang rồi, hơn nữa…anh ngồi rất gần với sân khấu, vừa nãy khi cô đi qua sân khấu trước mặt anh, anh còn đặc biệt nhìn kĩ váy của cô hơn một chút, ở dưới góc váy bị hư hại một một lỗ, không phải do thiết kế mà do vội vàng mà tùy ý xé rách ra.
Phạm Nhật Minh sau mọt hồi phân tích thì có thể đoán được, có người đang hãm hại người phụ nữ của anh!
Giữa lông mày anh xuất hiện một tầng khí đen.
Lúc này, anh gọi điện cho trợ lý của Nguyễn Khánh Linh.
“Có người muốn hãm hại mợ chủ, đi kiểm tra xem, cô ấy còn một bộ quần áo nữa phải diễn, đừng để cô ấy bị thương.”
Phân phó việc xong, Phạm Nhật Minh cúp điện thoại.
Vì âm mưu lần này của người đó không thành công, chi nên cô ta sẽ lại tập trung nhắm vào bộ quần áo biểu diễn cuối cùng của Khánh Linh.
Anh không khỏi nhíu mày thật sâu, nghĩ đến người trợ lý không đáng tin cậy kia, đợi đến khi buổi diễn kết thúc, anh nhất định phải thay cô ta!
Người trợ lý nhận được mệnh lệnh của Phạm Nhật Minh, cơ thể nhanh nhạy vội vàng đi tìm bóng dáng của Nguyễn Khánh Linh.
Lúc này cô đang ở phòng thay đồ để đổi quần áo, trợ lý thở ra một hơi, cô ấy đang chuẩn bị muốn kiểm tra xem quần của mợ chủ có dị thường gì không thì đột nhiên nhìn thấy một bóng người lén la lén lút ở nơi cất quần áo đi tới đi lui.