Chương 453
Căn phòng lại bị bỏ trống, Tống Ngọc khẽ thở dài một hơi, cô ấy muốn bỏ hết mớ suy nghĩ hỗn độn trong lòng kia ra ngoài, chỉ biết tự an ủi bản thân, chắc chắn là do gần đây mình tiếp xúc với Lê Tuấn quá nhiều rồi, cho nên mới bị anh ta ảnh hưởng.
Dù sao bây giờ Tử Cường đã trở lại, cô ấy cứ dành thời gian ở bên Tử Cường nhiều hơn, thì sẽ không bất thường như bây giờ nữa thôi.
Khi Lê Tuấn bước ra khỏi phòng tắm, anh ta lại cảm thấy căn phòng rất yên tĩnh, người phụ nữ đang nằm trên giường dường như đã ngủ say.
Anh ta cố ý ở lâu trong phòng tắm, nhân tiện cũng xoa dịu lại trái tim mình, cho nên khi anh ta bước ra khỏi phòng tắm, quả thực đã có chút muộn rồi.
Đèn chính trong phòng đã tắt, chỉ còn sáng hai ngọn đèn nhỏ màu cam ấm áp.
Rõ ràng Lê Tuấn đã suy nghĩ kỹ sẽ giữ khoảng cách nhất định với Tống Ngọc, nhưng bước chân của anh ta vẫn không tự chủ được muốn tiến đến gần cô ấy hơn.
Khi người phụ nữ ngủ say rất yên lặng, nhìn cô ấy hoàn toàn khác xa với vẻ vui tươi hoạt bát thường ngày.
Lê Tuấn lại nghĩ đến lúc bọn họ ở trong phòng khách vừa rồi, cô ấy khiến cho mẹ mình cười rất vui vẻ, thật ra mẹ rất ít khi biểu lộ cảm xúc của mình ra ngoài, nhưng ở trước mặt Tống Ngọc, bà ta lại có thể cười một cách vui vẻ đến như vậy.
Mẹ hẳn là rất thích cô ấy.
Lê Tuấn biết rất rõ, lúc này, ánh mắt anh ta đang dán chặt vào môi của người phụ nữ, trong lúc nhất thời có chút xuất thần.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt anh ta lại thoáng qua một chút áy náy và phức tạp.
Cuối cùng, Lê Tuấn từ trong tủ lấy ra một bộ mền mới lót trên sàn, thời tiết trở lạnh, trong nhà lại có thiết bị sưởi ấm, cho nên dù vào mùa này, ngủ trên sàn nhà cũng không cảm thấy lạnh lắm.
Hai người cứ như vậy, một người ngủ trên giường và một người ngủ trên sàn nhà nằm một đêm đến sáng.
Ngày hôm sau, Nguyễn Khánh Linh nhận được cuộc gọi từ công ty giải trí Big Fish nói rằng sắp xếp cho cô đi tham dự một buổi catwalk, nhà tài trợ là Versace, một thương hiệu quốc tế nổi tiếng. Hơn nữa để chuẩn bị cho sàn diễn này, công ty còn sắp xếp thêm kỳ hạn nửa tháng để tập huấn.
Nói cách khác chính là trong nửa tháng đó, Nguyễn Khánh Linh đều phải ở lại công ty giải trí Big Fish.
Chuyện này đối với cô cũng không thành vấn đề, cô chỉ lo lắng rằng Phạm Nhật Minh sẽ không đồng ý, vì vậy cô nghĩ đến việc hỏi ý kiến của anh trước, rồi mới trả lời công ty giải trí Big Fish.
Hôm nay đúng lúc Phạm Nhật Minh có mặt ở nhà, thế là Nguyễn Khánh Linh liền đi xuống lầu hỏi ý kiến của người đàn ông.
Khi Nguyễn Khánh Linh nói với Phạm Nhật Minh về chuyện đi tập huấn, người đàn ông lại trầm mặc một lúc lâu, rồi không tự chủ được cau mày hỏi: “Lần tập huấn này của em sẽ diễn ra trong bao lâu? Tại sao còn yêu cầu phải ở lại trong công ty?”
“Nửa tháng, tập huấn mà, mọi người đều ở cùng với nhau, em cũng không ngoại lệ.”
Nguyễn Khánh Linh nói, bất chợt cô cảm thấy thái độ của Phạm Nhật Minh hình như có chút kỳ lạ, nhưng cô nhất thời lại không thể giải thích được là kỳ lạ ở chỗ nào.
Qua một hồi lâu, Phạm Nhật Minh mới giả vờ vô tình nhắc đến một câu: “Trang phục em mặc trên sàn catwalk có hở hang lắm không?”
Câu hỏi này khiến Nguyễn Khánh Linh ngẩn người: “Chuyện này…em thật sự không biết được.”
Tuy nhiên, cô suy nghĩ một lúc, lại bổ sung nói: “Lúc nãy người phụ trách nói với em rằng đây là một cuộc triển lãm trang phục mùa thu, vì vậy hẳn đều là trang phục mặc vào mùa thu sẽ không hở hang lắm đâu.”
Nghe vậy, lông mày của Phạm Nhật Minh mới giãn ra, nhưng anh cũng không đồng ý ngay.
Nguyễn Khánh Linh đợi một hồi lâu, mãi không thấy người đàn ông có ý trả lời, cô thầm sốt ruột, vì thế liền thăm dò hỏi: “Em đi được không?”
Phạm Nhật Minh chú ý tới biểu hiện này của cô, anh trông thấy đáng yêu, nên cố ý không nói chuyện, muốn trêu chọc cô.
Vì vậy, anh nghiêm mặt lại tiếp tục xử lý vấn đề trong tay.
Nhìn thấy thái độ của anh, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rằng mình có lẽ đã hết hy vọng rồi, lại suy nghĩ đến thân phận của mình, quả thật không thích hợp xuất hiện trước công chúng, cô cũng không hỏi thêm, chỉ cúi đầu xuống có chút thất vọng.