Chương 1897
“Vậy à.” Nguyễn Khánh Linh nói, sau đó cô lại quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang đứng phía sau, nhẹ giọng nói: “Chồng à, anh có thể giúp cô ấy nhìn thử xem thế nào được không?”
Vốn trong lòng Phạm Nhật Minh còn có chút khó chịu, vì vừa rồi cô gái nhỏ đã bỏ tay của anh ra.
Nhưng bây giờ nhìn thấy cô nhìn mình với đôi mắt to chăm chú như vậy thì tâm trạng của anh tự nhiên lại tốt hơn hẳn, anh gật đầu, đi đến trước xe Lãnh Nhược Giai, giúp cô kiểm tra tình trạng xe.
Không mất bao lâu, người đàn ông đã nói: “Chiếc xe này không thể sửa được trong một thời gian ngắn, một mình tôi cũng không sửa nổi. Phải nhờ thợ sửa chuyên nghiệp đến mới được”.
Phạm Nhật Minh nhìn Lãnh Nhược Giai, anh nói: “Cô gọi điện thoại cho nhân viên sửa xe đi.”
Nghe vậy Lãnh Nhược Giai đành phải bất đắc dĩ gọi điện thoại đi, dù sao thì xe đã hỏng rồi, cô cũng không có biện pháp nào khác.
Lãnh Nhược Giai nói chuyện điện thoại xong, đang định ngồi vào trong xe, thì lúc này Phạm Nhật Minh lại thản nhiên nói một câu: “Cô muốn đi đâu? Nhà chúng tôi ở ngay gần đây, tôi có thể nhờ tài xế lái xe qua đây đưa cô đi.”
Nghe được lời nói của Phạm Nhật Minh Lãnh Nhược Giai nhất thời có phần hơi kinh ngạc.
Cô nhìn về phía người đàn ông, nhưng lúc này tầm mắt của Phạm Nhật Minh lại không nặng không nhẹ rơi vào trên người người phụ nữ nhỏ bé đứng bên cạnh mình, còn người phụ nữ, trên mặt cô cũng lộ vẻ tươi cười, hai lúm đồng tiền nhỏ rất mềm mại, cô nhìn Phạm Nhật Minh, sau đó lại nhìn về phía Lãnh Nhược Giai.
Nguyễn Khánh Linh cười nhẹ một tiếng nói: “Đúng vậy đó, để chúng tôi đưa cô đi.”
Lúc này Lãnh Nhược Giai cũng không kinh ngạc nữa, cô biết, sở dĩ Phạm Nhật Minh chủ động đưa ra ý kiến muốn đưa cô đi cũng không phải bởi vì quan tâm cô, mà là bởi vì Nguyễn Khánh Linh quan tâm cô, mà Phạm Nhật Minh rất cưng chiều cô ấy, vì muốn làm cho cô ấy cao hứng nên anh mới chủ động đề xuất ý kiến.
Nhưng khi ý thức được điều này Lãnh Nhược Giai cũng không còn ghen tị giống như trước kia nữa, cô chỉ cảm thấy hơi hâm mộ, ngoài điều đó ra trong đầu cô còn ngoài ý muốn hiện lên một bóng người khác.
Trước kia, người đàn ông kia cũng luôn đặt cô lên trước trong mọi việc, cực kỳ để ý đến cảm xúc của cô…
Không được! Lãnh Nhược Giai, mày không thể nghĩ về nó nữa!
Lãnh Nhược Giai nhanh chóng ngăn chặn dòng suy nghĩ trong đầu, cô mở to mắt, tuy rằng rất ngại ngùng nhưng cô vẫn đồng ý sự giúp đỡ của hai người, gật đầu nói: “Được, vậy cảm ơn hai người nhé.”
“Đừng khách sáo.”
Nguyễn Khánh Linh lại cười với cô, trên mặt mang theo nụ cười chân thành, lúm đồng tiền trên khóe miệng cô cũng có vẻ sinh động khiến người ta cảm thấy trìu mến.
Lãnh Nhược Giai lại một lần nữa biết lý do tại sao Phạm Nhật Minh yêu thích Nguyễn Khánh Linh đến vậy, cô ấy thực sự có một sức hấp dẫn riêng rất sâu sắc.
Lái xe đã nhanh chóng đi tới, khi Nguyễn Khánh Linh thấy Lãnh Nhược Giai lấy hành lý từ trong cốp xe phía sau ra liền cảm thấy kinh ngạc, cô hỏi: “Cô muốn chuyển nhà sao?”
“Ừ.”
Lãnh Nhược Giai vừa nói vừa báo địa chỉ căn hộ của mình ở ngay gần đó.
Nguyễn Khánh Linh càng thêm kinh ngạc, không ngờ Lãnh Nhược Giai chuyển nhà thì từ nay về sau sẽ sống ở gần nhà mình như vậy.
Nhưng cô nhớ rõ không phải trước kia Lãnh Nhược Giai và Lãnh Hàn Vũ ở cùng một chỗ sao? Cô ấy chuyển tới đây còn Lãnh Hàn Vũ thì sao? Sao anh ta không ở đây?