Chương 1699
Lãnh Nhược Giai nói liên miên, cằn nhằn xong, trên mặt là vẻ yếu ớt cùng uất ức mà Lãnh Hàn Vũ chưa bao giờ gặp qua.
Trong ấn tượng của anh ta, em gái dù có khó chịu như thế nào cũng sẽ luôn giữ tỉnh táo cùng hành động lý trí.
Anh ta biết Lãnh Nhược Giai có bao nhiêu kiêu ngạo, cũng biết hiện tại em ấy vì người đàn ông kia mà đi đến bên bờ sụp đổ, cho nên mới không chút che dấu đem vẻ yếu ớt của mình phơi bày ra ngoài.
Lãnh Hàn Vũ cũng không phát hiện bây giờ trong mắt anh ta tràn ngập vẻ nặng nề cùng thương tiếc.
Trái tim của anh ta lúc nào cũng lạnh lẽo, thế nhưng lúc này lại có cảm giác đau đớn âm ỉ.
Trong cuộc đời gần ba mươi năm của Lãnh Hàn Vũ chưa bao giờ nhỏ giọng an ủi người khác, nhưng khi anh ta ôm người phụ nữ này trong lòng, lời vừa ra khỏi miệng, mặc dù giọng điệu có chút cứng ngắc, nhưng cũng đã cố ý chậm lại không ít.
“Là anh ta mắt mù đấy.”
Lời này của Lãnh Hàn Vũ hoàn toàn là phát ra từ nội tâm, cũng không phải vì an ủi Lãnh Nhược Giai.
Anh ta luôn cảm thấy, đàn ông trên đời này đều nên yêu quý em gái anh ta, vậy mà tên Phạm Nhật Minh kia lại cố tình dầu muối đều không ăn, không thèm để ý đến Giai Giai, không để ý cũng không tính nhưng lại năm lần bảy lượt khiến em gái anh ta đau lòng,
Ngoại trừ mắt mù, Lãnh Hàn Vũ không tìm thấy từ khác đến hình dung Phạm Nhật Minh.
Lãnh Nhược Giai nghe vậy, vẻ mặt mới dịu lại một chút, cô ta thấy trong miệng người anh trai vẫn luôn đứng đắn của mình thốt ra câu nói kia, ít nhiều cũng cảm thấy có chút buồn cười.
Nhìn thấy sắc mặt của người phụ nữ bớt nhợt nhạt đi một chút, trái tim của Lãnh Hàn Vũ cũng từng bước được buông lỏng.
Anh ta lại ôm Lãnh Nhược Giai đi đến phòng tắm, chuẩn bị giúp cô ta lau người.
Trước khi làm việc này, Lãnh Hàn Vũ vẫn nghĩ rằng tâm tình của mình vẫn sẽ giống như lúc trước tĩnh lặng như nước.
Bởi vì việc giúp Lãnh Nhược Giai tắm rửa, lúc cô ta còn nhỏ dường như đều là anh ta làm.
Từ nhỏ, quan hệ giữa Lãnh Nhược Giai và bố mẹ không được thân thiết, cũng không thích người giúp việc giúp mình tắm rửa, lúc đó, Lãnh Nhược Giai nhỏ bé liền quấn lấy Lãnh Hàn Vũ để anh ta giúp mình tắm rửa.
Lúc ấy Lãnh Hàn Vũ cũng không có để ý, dù sao cũng là anh ta yêu thương em gái mình.
Nhưng mà hiện tại, sau khi anh ta đem cổ áo Lãnh Nhược Giai cởi ra, trong lòng lại xuất hiện một cảm giác khác thường, tâm tình bình lặng như nước từ trước đến giờ dường như bị mất đi phương hướng.
Nhưng mà Lãnh Nhược Giai không hề cảm giác được, chỉ suy nghĩ là anh trai đang giúp cô ta lau người.
Lãnh Hàn Vũ khẽ nhíu mày, anh ta cẩn thận cởi áo khoác ngoài của Lãnh Nhược Giai, tầm mắt vẫn luôn dừng trên mặt của cô ta, không mảy may liến nhìn một cái nào, nhưng mà đầu ngón tay của anh ta vẫn không tránh được chạm vào làn da mềm mại trên người cô ta.
Anh ta chỉ cảm thấy đầu ngón tay mình như chạm phải lửa, nháy mắt trở nên nóng hổi, anh ta vội vàng rút tay lại.
Đôi mắt của anh ta lạnh lẽo như hồ nước sâu nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay mình, đáy mắt mang theo vài phần bối rối không dễ phát hiện.
Tình cảm mãnh liệt trong lòng Lãnh Hàn Vũ bỗng nhiên trở nên khác thường.
Thậm chí anh ta còn cảm thấy nội tâm của mình rục rịch ngóc đầu dậy, nhưng khi anh ta ý thức được người phụ nữ trước mắt mình lại chính là em gái của mình, Lãnh Hàn Vũ lập tức đứng lên, sắc mặt anh ta đen lại, trầm mặc, nhanh chóng rời khỏi phòng tắm.