Chương 1574
“Nhưng mà,” Cô gái dừng một chút: “Hôm nay dù sao cũng là tiệc tối từ thiện, nếu như anh muốn làm từ thiện, cũng có thể mua vài món đồ, dù sao cũng cái này tùy anh thôi.”
Nghe vậy, Trần Hữu Nghị một mặt là vui mừng vì Lăng Huyền thông tình đạt lý như vậy, một mặt lại có chút buồn bực cùng mất mát.
Con gái người ta đều là đòi hỏi người đàn ông của mình muốn cái này muốn cái kia.
Thế nhưng hình như từ sau khi anh cùng với Lăng Huyền, cô ấy cũng rất ít chủ động mở miệng muốn cái gì với anh.
Ngược lại rất nhiều lần anh muốn mua cho cô ấy cái gì, đều bị cô ấy từ chối.
Điều này không khỏi làm Trần Hữu Nghị thân là người đàn ông của cô, cảm giác có chút thất bại.
Luôn cảm giác mình làm không tốt, không có làm tròn trách nhiệm của người bạn trai, nói chung Trần Hữu Nghị chính là ngứa tay, muốn dùng tiền cho Lăng Huyền.
Thế là, Trần Hữu Nghị lại chưa từ bỏ ý định hỏi một lần: “Em thật không muốn mua gì à?”
Lăng Huyền nhìn khát vọng trong mắt người đàn ông, cô ấy bật cười lần thứ hai lắc đầu.
Rất nhanh, trên mặt của Trần Hữu Nghị lộ ra vẻ thất vọng, nhưng mà anh ta cũng không nói gì nữa.
Thấy thế, Lăng Huyền bất đắc dĩ đồng thời lại có chút không đành lòng.
Cô ấy không nghĩ tới, người đàn ông này đã vậy còn muốn mua đồ cho mình.
Bỗng nhiên, trong đầu Lăng Huyền linh quang vừa hiện, nghĩ tới một chỗ.
Có thể anh ta không mua cho mình đồ vật, thế nhưng đi cùng mình đến một chỗ, anh ta sẽ không mất mát nữa chứ?
Ngay lúc vẻ mặt Trần Hữu Nghị buồn buồn, cô gái trong ngực mang theo vẻ tươi cười, kéo anh ta một cái nói: “Em không cần anh mua cho em cái gì, anh chỉ cần theo em đến chỗ này, em cũng rất vui vẻ.”
Nghe vậy, sắc mặt Trần Hữu Nghị sáng ngời: “Chỗ nào?”
“Tầng trên cùng.”
Lăng Huyền nói lúc này nụ cười trên mặt cô gái xen lẫn một chút quyến rũ, vẻ mặt này vào lúc cô hăng hái khiêu khích mình anh ta thường xuyên gặp phải.
Thế nhưng, hiện tại trường hợp này…
Ngay từ đầu, Trần Hữu Nghị còn tưởng rằng là mình nhìn sai.
Thế nhưng, khi anh ta nhớ lại tầng trên cùng của tòa nhà này, bỗng nhiên nhớ lại, tầng trên cùng khách sạn chính là một hồ bơi lộ thiên.
Trước đây hai người có cùng đi qua một lần.
Khi đó hai người vì tìm kiếm cảm giác kích thích cùng mới mẻ, cho nên Trần Hữu Nghị liền dẫn cô ấy đi đến đó.
Cho nên, ý của cô ấy không phải là trần trụi mà quyến rũ à?
Vừa rồi anh ta cũng không có nhìn lầm.
Nghĩ như vậy, ký ức của Trần Hữu Nghị như trở lại ngày hôm đó.
Mặc dù anh ta đem toàn bộ tầng cao nhất bao hết, nhưng tại ngoài trời làm cảm giác lại khác hoàn toàn so với làm ở trong nhà.
Ngày đó hai người đều cảm nhận được cảm giác vui thích mà trước nay chưa từng có.
Nhưng khi suy nghĩ lại, Trần Hữu Nghị liền cảm thấy hạ thể khó chịu trong nháy mắt cứng lên.