Chương 1348
Bỗng nhiên ở phía xa xuất hiện cảnh tượng lựu đạn nổ ầm ầm.
Lãnh Nhược Giai ngẩn người trong phút chốc, cô ta nhìn tình hình thực tế đang xoay chuyển không ngừng, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Nhưng chỉ một lát sau, Lãnh Nhược Giai đã nở nụ cười đầy tự tin thay cho vẻ hốt hoảng đó.
“Cậu chạy sang bên trái, con tôi tấn công bên phải, cùng nhau diệt được tên này!”
Lãnh Nhược Giai nhắc nhở đồng dội của cô ta. Anh ta chính là thành viên duy nhất còn sót lại trong đội thi đấu của Lãnh Nhược Giai, cho nên khi nghe Lãnh Nhược Giai ra chỉ thị, anh ta đã hết sức hưng phấn, vui mừng, chỉ hi vọng có cơ hội xoay ngược tình thế.
Cùng lúc đó, ở khu vực bên kia, Nguyễn Khánh Linh và ba thành viên khác cũng không thể giữ được bình tĩnh, ai nấy đều mơ hồ hoang mang, rút hết tai nghe ra và sững người nhìn nhau. Không ai biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, rốt cuộc trò chơi đã xong hay chưa?
Đợi đến lúc tất cả mọi người đều phản ứng được chuyện gì đang xảy ra thì bọn họ đều tức giận tới mức chỉ muốn bóp chết cậu bạn đồng đội ngốc như heo kia. Thật sự không thể chịu đựng được! Cậu ta không đi tấn công kẻ địch ở phái dối diện mà lại tự mình diệt hết đồng đội trong đội thi đấu của bản thân bằng một quả lựu đạn. Chẳng ai có thể tưởng tượng ra trong quá trình chơi trò chơi lại diễn ra một sự việc như thế này.
Nếu không phải trên mặt của cậu đội viên kia hiện lên vẻ áy náy khó xử thì mọi người đều đã nghĩ rằng cậu ta chính là gian tế của đội bên kia.
Cậu ta cũng vô cùng bối rối mông lung, không thể nghĩ ra rằng bản thân lại vô tình ném một quả lựu đạn trúng vào đồng đội của mình, khiến cho đội mình thua cuộc.
Hiện tại trong đội nhóm cũng chỉ còn một mình cậu ta còn sống…
Hơn nữa anh ta cũng không hề biết chơi trò võng du này, anh ta tham gia tổ đội cũng là vì có Nguyễn Khánh Linh dẫn dắt, chứ quả thật trong quá trình chơi trò chơi anh ta vẫn luôn trốn tránh đội địch.
Nhưng ai mà biết được rằng bây giờ cậu ta lại phải một mình chiến đấu với hai kẻ địch của đội còn lại, đã thế một trong hai người đó còn là Lãnh Nhược Giai, thành viên chủ lực rất tài giỏi.
Cậu ta cảm thấy vừa lo lắng vừa hổ thẹn.
Tình cảnh sau đó mọi người càng bị bất ngờ hơn. Dưới sự chứng kiến của đông đảo quần chúng, thành viên cuối cùng này đã dùng một quả lựu đạn tự sát, thậm chí chẳng đợi Lãnh Nhược Giai và đồng đội cô ta đến tấn công…
“Thằng ngu này! Ngu chết đi được!”
Trong nháy mắt, thành viên trong đội Nguyễn Khánh Linh liên tiếp kêu rên, họ hận không thể xông tới đánh chết thằng đồng đội ngu như lợn kia.
Tình huống đang tốt đẹp chắc thắng, kết quả bị tên này làm như vậy một hồi, thôi xong rồi, tặng không chiến thắng cho đội bên kia!
Có điều, cho dù các đồng đội có tức giận bất bình như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thay đổi thực tế được.
Trận đấu thứ hai, Lãnh Nhược Giai thắng.
Dưới sự tuyên bố của người dẫn chương trình, Lãnh Nhược Giai rốt cuộc cũng thắng được một lần nên dương dương tự đắc nhìn Nguyễn Khánh Linh, cho dù cô ta thắng được là nhờ may mắn, nhưng cuối cùng vẫn là cô ta thắng!
Trên khán đài, Trần Hữu Nghị đang cảm thấy tiếc hận vì kẻ ngu xuẩn trong đội ngũ của Nguyễn Khánh Linh khi nãy.
Anh ta không nhịn được mà nói: “Đáng tiếc thật đấy, nếu chị dâu nhỏ thắng trận này thì trận sau cũng không cần thi nữa, có thể loại thẳng cái cô họ Lãnh kia luôn. . .”
Phạm Nhật Minh vẫn bình tĩnh.