Chương 1343
Đây vốn dĩ là cuộc thi đấu tôi tranh cô đoạt, người thua phải cam tâm rời khỏi Phạm Nhật Minh, cô ta sao có thể nương tay được chứ?
“Tôi chọn đàn cello.”
Nguyễn Khánh Linh nó.
Lãnh Nhược Giai hơi nhướng mày, nhưng cô ta thật không ngờ tới Nguyễn Khánh Linh sẽ ra quyết định nhanh như vậy.
Nhưng, cô ta cũng chẳng để trong lòng như thế nào, chỉ là suy đoán, người phụ nữ này có thể là đang cậy mạnh, vì không muốn chính mình bị khó xử, cho nên mới chọn nhanh như vậy.
Lãnh Nhược Giai chỉ trỏ, dương cằm nói: “Tôi chọn dương cầm.”
Cô ta học chuyên ngành đại học là dương cầm, hơn nữa thành tích còn đứng ở top đầu, nói cách khác, trình độ chơi dương cầm của Lãnh Nhược Giai rất cao.
Người MC công bố nhạc cụ đã chọn của hai người, sau đó các cô đã đi ra phía cánh gà để chuẩn bị.
Lúc nghe thấy Nguyễn Khánh Linh muốn kéo đàn cello, Phạm Nhật Minh không nhịn được mà nhíu mày.
Trong ấn tượng của anh, cô nhóc kia hình như không biết gì về nhạc cụ? Trước kia anh cũng chưa từng có nghe cô nhắc tới, nhưng, ngược lại bố của cô có thành tựu rất cao trong phương diện âm nhạc.
Không biết vì sao, trong đầu của Phạm Nhật Minh luôn có thanh âm, như là đang ám chỉ anh, chờ đợi cô nhóc của anh, không chỉ cho anh, còn sẽ cho mọi người ở đây một ngạc nhiên lớn.
Thi đấu rất nhanh đã bắt đầu.
Lên sân khấu đầu tiên là Lãnh Nhược Giai, nhân viên công tác đã chuẩn bị xong dương cầm đặt ở trên sân khấu, cô ta mỉm cười, trên mặt tươi cười tự tin lại rất kiêu hãnh, cô ta cúi chào khán giả dưới khán đài, sau đó cô ta bắt đầu biểu diễn.
Ánh sáng là khúc nhạc dạo đầu, khiến cho mọi người không nhịn được đắm chìm trong tiếng dương cầm du dương nhẹ nhàng.
Dần dần tiết tấu tiếng đàn nhảy múa trở nên nhẹ nhàng, từng nốt nhạc giống như nước chảy nhẹ nhàng nhảy múa.
Cảm xúc của khán giả cũng bị kéo theo.
Thậm chí, có rất nhiều người sành âm nhạc đều bắt đầu vỗ tay.
Chỉ có người đã học dương cầm, mới biết được muốn đàn được loại trình độ này cần yêu cầu kỹ thuật rất cao.
Khi kết thúc khúc nhạc, trong nháy mắt khán giả đều vỗ tay, cho dù ban đầu mọi người không thể nào thích dáng vẻ của Lãnh Nhược Giai, nhưng cũng nhịn không được vỗ tay cho cô ta.
Trần Hữu Nghị cũng vỗ tay theo mọi người, nhưng, anh ta không chút để ý mà cười, nhìn về vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông bên cạnh, cười nói: “Tôi nói tổng giám đốc Phạm à, cảm thấy thực lực đối thủ của chị dâu rất mạnh đấy, những thứ khác không nói, cô ta đàn dương cầm, thật không tệ chút nào.”
“Áp lực của chị dâu có chút lớn nhé.”
Phạm Nhật Minh liếc nhìn anh ta một cái, không nói chuyện.
Kế tiếp chính là Nguyễn Khánh Linh lên sân khấu, nhân viên công tác thu dọn dương cầm, chỉ lấy cái ghế đặt ở trung tâm của sân khấu.
Trước khi cô lên sân khấu, Lãnh Nhược Giai vừa vặn từ trên sân khấu bước xuống.
Trên mặt cô ta cười mỉa mai, nhìn Nguyễn Khánh Linh, cô ta chúc: “Chúc cô may mắn.”