Chương 1143
Nguyễn Khánh Linh đưa mắt nhìn xung quanh, thấy hai người đó cũng không xuống dùng bữa thì cảm thấy có chút kì lạ, bèn hỏi lại: “Bà nội cháu đâu rồi? Sao không có ai tới ăn hết vậy ạ?”
Dì Hoa giải thích: “Bà Nguyễn vẫn luôn dùng bữa tương đối sớm vì thế bà ấy đã ăn rồi. Còn cậu Phong Trần thì cũng đã dùng bữa từ sớm rồi.”
Nghe thấy thế, Nguyễn Khánh Linh cười trả lời: “Vậy cháu được xem là người ăn trễ nhất đấy à?”
Dì Hoa không trả lời mà chỉ cười một tiếng, sau đó bà ấy cầm lấy chén múc cháo cho Nguyễn Khánh Linh, rồi đặt xuống trước mặt cô: “Cô chủ, cô cứ ăn từ từ đi.”
‘Được.”
Sau khi dì Hoa chuẩn bị xong bữa sáng thì nhanh chóng đi làm việc vủa mình. Cô có cảm giác ăn một mình cũng chẳng vui vẻ gì vì thế cô chỉ ăn một chút đã cảm thấy no rồi, cho nên cô gọi dì Hoa dọn xuống.
Đúng lúc cô đang định ra ngoài hít thở không khí một chút thì Mạch Phong Trần đột nhiên xuất hiện sau lưng cô.
“Khánh Linh.”
Anh ta lên tiếng gọi cô.
Nguyễn Khánh Linh giật mình quay đầu lại hỏi: “Anh Phong Trần… Có chuyện gì không ạ?”
Bởi vì trước đó Phạm Nhật Minh đã nói rằng không muốn Nguyễn Khánh Linh gọi Mạch Phong Trần là anh nữa vì thế lần này cô đã kịp thời thay đổi cách gọi.
Đương nhiên là Mạch Phong Trần cũng chú ý đến việc người phụ nữ này thay đổi lời nói.
Trực giác mách bảo cho anh ta biết chuyện này có liên quan tới Phạm Nhật Minh.
Thế nhưng bây giờ anh ta cũng không dám hỏi lại, sợ rằng sau khi hỏi xong thì câu trả lời của cô khiến chút lòng tin cuối cùng còn sót lại trong lòng anh ta cũng biến mất.
“Khánh Linh, hôm nay anh trả lại chiếc khuyên tai mà trước đó anh đã từng nói.”
Mạch Phong Trần cười cười, sắc mặt cũng không khác bình thường.
Nguyễn Khánh Linh cũng không nhận ra điều gì khác thương, cô gật đầu đồng ý.
“Em ra sân chờ anh đi, anh sẽ đi lấy khuyên tai ra cho em.”
“Vâng.”
Nguyễn Khánh Linh nhanh chóng đi ra ngoài sân, chỉ một lúc sau Mạch Phong Trần cũng ra theo, trên tay anh ta là một chiếc hộp đựng trông vô cùng tinh xảo.
Khi đi đến trước mặt Nguyễn Khánh Linh, anh ta nhanh chóng mở chiếc hộp ra, bên trong chứa chiếc khuyên tai mà trước đó anh ta đã tháo xuống.
“Để anh đeo cho em nhé.”
Mạch Phong Trần lấy chiếc khuyên tai ra rồi nói.
Vốn Nguyễn Khánh Linh muốn lên tiếng từ chối, vì dù sao thì đây cũng chỉ có một chiếc khuyên mà thôi. Hơn nữa cảm giác khi để người đàn ông khác đeo khuyên tai cho mình khiến cô không quen. Bên cạnh đó nếu để Phạm Nhật Minh biết được chuyện này thì chắc chắn sẽ vô cùng tức giận.
Thế nhưng khi cô nhìn thấy biểu cảm trên mặt của Phạm Nhật Minh thì những lời vừa tới miệng đã không nhịn được mà nuốt ngược về.
“Được ạ.”
Lúc này, Mạch Phong Trần chỉ cảm thấy chữ “Được” này của người phụ nữ giống như một sức hấp dẫn vô cùng mãnh liệt đối với anh ta.
Anh ta cầm lấy chiếc khuyên tai, cẩn thận đeo vào giúp cô.