Chương 1026
Phạm Nhật Minh, Phạm Hoàng Anh, Nguyễn Khánh Linh còn có ông cụ Phạm, thậm chí là Hàn Văn Trịnh bọn họ đều lướt qua.
Ồ, cô nhớ mọi chuyện rõ ràng như vậy để làm gì? Mọi người đều ghét cô, chỉ mong sao cô chết đi cho xong.
Hà Thanh nghĩ tới đây, nước mắt bất giác rơi xuống.
Khi Phạm Hoàng Anh mở cửa bước vào, tình cờ nhìn thấy Hà Thanh đang khóc.
Phạm Hoàng Anh uống say, bởi vì chuyện của Hà Thanh hai ngày trước, Phạm Nhật Minh mặc dù bên ngoài không nói cái gì, cũng không có làm ra việc gì, nhưng anh ta ngâm ngầm tạo áp lực cho công ty bố anh ta, mấy ngày nay ông nội lúc nào cũng mắng ba anh ta, anh ta cũng không thiếu người chỉ trỏ.
Không chỉ có thế, Phạm Nhật Minh còn âm thầm “đánh tiếng” với sân bóng, quán rượu, khu trung tâm giải trí chỗ anh ta thường đi, cứ khi anh đến là không được phép đón tiếp.
Cho dù anh ta là cậu chủ của nhà họ Phạm, nếu như so sánh với người khác, thân phận cao quý hơn nhiều, nhưng mà đây là do Phạm Nhật Minh ra lệnh, cho dù Phạm Hoàng Anh làm loạn thế nào, ở trước mặt kẻ mạnh chân chính, đều chẳng có tác dụng gì.
Anh ta thử xông vào vài lần, kết quả đều bị quản lý mỉm cười đuổi ra ngoài.
Hai ngày nay Phạm Hoàng Anh đi ra ngoài chơi, đi đến đâu cũng gặp trắc trở, đám người thường chơi thấy anh ta bị như vậy, liền biết anh ta bị thất thế, dần dần cũng không còn liên lạc cùng anh ta nữa.
Đêm nay, cuối cùng Phạm Hoàng Anh cùng tìm được một quán bar đơn sơ, liên tục uống rượu.
Nếu đổi lại là trước kia, loại quán bar kiểu này, ở trong mắt anh ta như là rác rưởi, thậm chí anh còn ta chẳng thèm liếc nhìn một cái, nói gì đặt chân đi vào?
Chỉ là hôm nay, anh ta vậy mà lại lưu lạc đến tình trạng này.
Vốn dĩ, buổi tối Phạm Hoàng Anh không định về nhà, ngủ một đêm ở khách sạn, cuối cùng quản lý khách sạn đột nhiên tới bảo rằng khách sạn không thể tiếp đón anh ta.
Đương nhiên anh ta biết, đây đều là bút tích của Phạm Nhật Minh, nhưng lại bất lực không thể làm gì.
Anh ta bực bội trong lòng, khoác áo vest lên vai, tiều tụy trở về nhà.
Không nghĩ tới vừa bước vào phòng mình, liền thấy Hà Thanh ngồi ở trên giường mình, khóc đến hai mắt sưng đỏ.
Anh ta vậy mà lại quên mất người đàn bà này, nếu không phải cô ta làm cái chuyện ngu xuẩn với người phụ nữ của Phạm Nhật Minh, bây giờ anh ta cũng không rơi vào tình trạng chật vật như vậy.
Đều do con đàn bà chết tiệt này, hại anh ta lúc này sống như chó nhà có tang.
Phạm Hoàng Anh càng nghĩ trong lòng càng khó chịu, tức giận đến ruột gan đều đau.
Anh ta sải bước đến bên giường người phụ nữ, dùng ánh mắt chăng đầy tơ máu nhìn cô, rồi dùng tát cho Hà Thanh một cái, đánh cho Hà Thanh hoa mắt, có chút bối rối.
Anh ta đánh Hà Thanh một cái dường như chưa đủ hết giận, lại dơ tay tát thêm cái nữa.
Phạm Hoàng Anh vô cùng chán ghét nhìn chằm chằm vào người trên giường, lớn tiếng mắng: ” Cô đúng là đồ sao chổi! Nếu không phải cô, thân phận thấp hèn như vậy còn muốn dụ dỗ Phạm Nhật Minh, bây giờ sao tôi sao có thể đến nông nỗi này?”
“Bây giờ tôi liếc mắt nhìn cô một cái cũng thấy buồn nôn! Cô mau đi chết đi, tiện nữ!
Nói xong, Phạm Hoàng Anh cũng không thèm liếc mắt nhìn cô ta một cái, lập tiếp xoay người nhanh chóng rời đi.
Phòng trống trong nhà có nhiều như vậy, nếu để cho anh ta và cô ta ở chung một phòng, cậu có thể không nhịn được mà giết chết cô ta.
Phạm Hoàng Anh trực tiếp đóng sầm cửa lại, không để ý đến hai má sưng đỏ của người phụ nữ trong phòng.