Sáng hôm sau, Ôn Tiểu Nhã cảm thấy đau như hết cả mình mẩy, quay đầu nhìn sang thấy Thượng Quan Nam Trì vẫn còn đang ngủ, chậc chậc dáng ngủ của anh vẫn bá đạo như mọi khi, ngẫm lại cô cũng cảm thấy mình thật may mắn, có thể tìm được một người đàn ông như này bồi mình trong tương lai ngẫm lại cũng cảm thấy thật hạnh phúc. Đã đẹp trai lại còn nhiều tiền. Càng nghĩ lại càng thấy thích anh hơn chút, sau đó liền thơm nhẹ lên môi Thượng Quan Nam Trì một cái.
Thượng Quan Nam Trì nâng tay giữ đầu Ôn Tiểu Nhã hôn ngược lại làm Ôn Tiểu Nhã hoảng sợ một phen. Muốn rời đi, Thượng Quan Nam Trì làm sao có thể để cho cô chuồn đi được? Dùng lực mạnh hơn một chút là có thể tách môi Ôn Tiểu Nhã ra, sau đó môi lưỡi triền miên cùng Ôn Tiểu Nhã một lúc mới tha cho cô. Ôn Tiểu Nhã thẹn thùng trốn vào trong lòng ngực của Thượng Quan Nam Trì. Thượng Quan Nam Trì dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Ôn Tiểu Nhã đầu:
"Làm sao vậy? Cảm thấy càng ngày càng yêu anh nhiều hơn hửm? Tiểu Nhã nếu không hai chúng ta đi lãnh giấy trước đi, như thế em không phải sợ người ta nói này nói nọ nữa rồi." Ôn Tiểu Nhã nói: "Sau này nói sau đi!" Thượng Quan Nam Trì nói: "Cũng được, em cũng mệt mỏi rồi. Hôm nay không cần đi làm, ở chỗ này mà nghỉ ngơi cho khỏe đi, anh đi làm xa sẽ về bồi em sau." Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu, "Vậy để em xin nghỉ cái đã." Thượng Quan Nam Trì nói, "Những việc này liền không cần em phải nhọc lòng đâu, anh đã nói với Lưu Yến rồi, em có không đi làm luôn, cô ấy cũng sẽ không nói gì đâu"
"Tiểu Nhã nếu không muốn đi làm cũng không sao, ở chỗ này bồi ông bà nội là được, còn nếu em không muốn ở chỗ này nữa, liền vào thành phố ở đi." Thượng Quan Nam Trì ôn nhu nói. Ôn Tiểu Nhã nói: "Vậy sao được, sau này nếu như anh không cần em nữa. Lúc đó chắc em sẽ chết đói đầu được mắt, cho nên tuy rằng anh có nhiều tiền, thì đó cũng chỉ là tiền của anh mà thôi, em cũng phải tính toán tới tương lai của mình nữa chứ!" Thượng Quan Nam Trì ôn nhu nói: "Tiểu Nhã, chỉ cần em không rời bỏ anh, anh sẽ không bao giờ không cần em"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Chuyện tương lai khó nói lắm anh à, rất nhiều cặp đôi khi mới bắt đầu yêu cũng thề non hẹn biển, nhưng sau này vẫn ai đi đường nấy, cũng có rất nhiều người mở miệng nói lời yêu nhưng sau này vẫn thản nhiên mà phản bội. Em không muốn một ngày nào đó khi bị dính phải hai chữ phản bội này, thì chính em lúc đó cũng chỉ có hai bàn tay trắng. Em phải làm việc, để đến một lúc nào đó anh không cần em nữa, thì trong tay em ít nhất vẫn là có tiền."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cái đầu nhỏ của em cả ngay chỉ nghĩ mấy chuyện linh tinh vớ vẩn này thôi à? Yên tâm đi, nếu thật sự có một ngày như vậy, anh nhất định cũng cho em đủ tiền để cho cuộc sống của em có thể thoải còn mà tiêu xài, chứ đừng nói đến chuyện không có gì cho em."
Lúc này người giúp việc Tiểu Diễm cũng đúng lúc lên lầu gọi, "Thiếu gia, Ôn tiểu thư, ông và bà đang chờ hai người xuống ăn sáng!" Thượng Quan Nam Trì nói: "Đã biết", sau đó đối Ôn Tiểu Nhã nói: Em mệt thì ngủ thêm một chút nữa đi. Bao giờ đói bụng thì kêu người mang đồ ăn lên là được"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Vâng, em thật sự không muốn rời giường chút nào, không có sức." Thượng Quan Nam Trì đau lòng xoa xoa đầu Ôn Tiểu Nhã, có chút tự trách. Sau đó anh rời giường ăn sáng, bà nội chỉ nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì một người xuống dưới.
Lại hỏi, "Nam nhi, Tiểu Nhã không ăn sáng sao?" Thượng Quan Nam Trì đáp, "Bà nội, Tiểu Nhã nói còn muốn ngủ một chút. Bao giờ đói bụng sẽ xuống ăn sau" Bà nội nói: "Người trẻ tuổi toàn sống kiểu này, Uyển Nhi cũng hay bỏ bữa sáng lắm." Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nội, bà không phải lo đâu, đằng nào cũng lớn đầu hết cả rồi, chẳng lẽ bà còn lo mấy em ấy bị đói sao?"
Thượng Quan Nam Trì ăn xong bữa sáng liền đi làm, hôm nay tâm trạng anh rất tốt. Vừa đi vừa bật bài [Ái như thủy triều ]. Cũng bởi nhờ bài hát này anh mới tỏ tình được với Ôn Tiểu Nhã nên anh cũng thực thích này bài hát, mở âm bài hát lên mức lớn nhất, vừa đi vừa lẩm bẩm hát.
Sau khi tới công ty, tiểu Lý liền thấy khuôn mặt tươi cười siêu cấp đẹp trai của tổng tài. Anh ta xoa xoa đôi mắt, xác định không nhìn lầm. Sau đó nói: "Tổng tài buổi sáng tốt lành." Thượng Quan Nam Trì đáp, "Buổi sáng tốt lành." Tiểu Lý càng là ngây ngốc một chút. Sau đó cẩn thận hỏi, "Tổng tài, anh không sao chứ." Thượng Quan Nam Trì hỏi lại "Nhìn tôi rất giống có sao hả?" Tiểu Lý lắc đầu nói: "Không giống, không giống."
Thượng Quan Nam Trì phê xong văn kiện, nhìn len đồng hồ thấy hơn 10 giờ, không biết Ôn Tiểu Nhã đã rời giường chưa. Anh liền cầm lấy di động gọi điện thoại cho Ôn Tiểu Nhã, đợi mãi mà vẫn không thấy ai nhận. Anh lại goi điện thoại cho bà nội hỏi xem Ôn Tiểu Nhã đã rời giường ăn bữa sáng chưa, bà nội nói: "Không thấy".
Thượng Quan Nam Trì nghe thấy bảo Ôn Tiểu Nhã vẫn còn chưa rời giường, anh lại gọi lại cho Ôn Tiểu Nhã, lần này điện thoại đã có người nhận. Thanh ân lười nhác của Ôn Tiểu Nhã truyền đến "Alo".
Thượng Quan Nam Trì nói: "Muộn lắm rồi mà em vẫn còn chưa ăn sáng đâu, bị đói không tốt. Xuống ăn nhanh đi." Ôn Tiểu Nhã Nói: "Anh cho em ngủ thêm một chút xíu nữa thôi!" Thượng Quan Nam Trì nói: "Không ăn sáng, không tốt cho dạ dày đâu" Ôn Tiểu Nhã nói: "Em biết rồi, giờ em xuống giường liền nè."
Ôn Tiểu Nhã nói xong liền cúp điện thoại. Sau đó kéo lê cái thân mình uể oải xuống giường, lúc có vừa lết xác xuống lầu liền nhìn thấy bà nội cùng với thượng quan Uyển Nhi đang nói chuyện phiếm trên sô pha. Thượng Quan Uyển Nhi nhìn thấy cô xuống "Chị dâu à, sao bây giờ mới xuống giường thế, chắc không phải tại hôm qua làm chuyện gì mệt mỏi quá đâu ha!" Mặt Ôn Tiểu Nhã lập tức đỏ ứng lên.
Bà nội nhìn thượng quan Uyển Nhi cười mắng, "Không đứng đắn gì cả, con bé là chị dâu của con đấy, có em chồng nhà ai lại nói với chị dâu mình như thế không." Ôn Tiểu Nhã hỏi: "Bà ơi, nhà mình còn cái gì ăn không ạ? Con có chút đói."
Bà đáp "Có, có." Thượng Quan Uyển Nhi bất mãn nói: "Bà ơi bà cũng quá là bất công đó nha. Hồi nãy con cũng hỏi bà y thế, vậy mà bà lại nói với con là, muốn ăn thì con tự đi mà làm. Tại sao chị ấy vừa hỏi một câu y hệt, bà lại nói khác luôn chứ." Bà nội nói: "Bởi vì Tiểu Nhã là con dâu nhà họ Thượng Quan của chúng ta. Con thì không phải,"
Ôn Tiểu Nhã nhìn thấy bộ dạng này của bà nội cùng Thượng Quan Uyển Nhi, có chút buồn cười nói: "Uyển Nhi, em tới ăn chung với chị luôn đi, bà nội hồi nãy chỉ là trêu em thôi." Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Vẫn là chị dâu tốt với em nhất, chị dâu chị yên tâm đi, sau này nếu anh hai em anh ấy có bắt nạt chị, em nhất định sẽ bảo kê cho chị, giúp chị giải quyết anh ấy."
Bà nội nói: "Nhanh lên mà đi ăn đi! Không đi chờ thêm một lúc nữa là thành cơm trưa đấy." Ôn Tiểu Nhã cùng Thượng Quan Uyển Nhi đến nhà ăn ăn sáng. Thượng quan Uyển Nhi hỏi, "Chị dâu, anh em là mối tình thứ mấy của chị đấy." Ôn Tiểu Nhã nói: "Trước kia chị cũng chưa từng yêu đương với ai, lấy đâu ra mấy cái thứ mấy ở đây chứ."
Thượng Quan Uyển Nhi giống nhìn Ôn Tiểu Nhã như nhìn thấy một thế giới mới hỏi: "Không thể nào! Không phải trong yang hồ vẫn thường nói, học trung học là để yêu đương sao. Chẳng lẽ chị từ sơ trung đến đại học đến giờ chưa từng được ai theo đuổi hả?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Không phải, là do khi học trung học chị thường xuyên bị lọt vào tầm ngắm của mẹ kế cùng em gái, đương nhiên sẽ không có tâm tình trang điểm hẹn hò như mấy cô gái khác rồi. Chẳng qua là khi lên đại học chị cũng từng yêu thầm một học trưởng khóa trên, lúc đó chị còn viết thư tình cho anh ấy luôn cơ đấy."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu, chị vậy mà còn viết thư tình thổ lộ luôn á. Chị dâu anh của em đối với chị là thật lòng đấy. Chị tuyệt đối không được chơi đùa với tình cảm anh ấy đâu, bằng không sẽ chết rất thảm đó."
Lúc này Thượng Quan Nam Trì đã trở lại, sau khi gọi điện thoại xong, anh vẫn thấy không yên tâm liền vội vàng đi về, vừa vặn nghe thấy chuyện hai người đang tám phét với nhau. Anh nghiêm mặt hỏi, "Ai sẽ chết thực thảm?"
Thượng Quan Uyển Nhi cùng Ôn Tiểu Nhã nghe thanh âm này giật mình hoảng sợ. Thượng Quan Uyển Nhi chạy nhanh đến cười trừ, "Anh hai à, anh trở về thì trở về đi! Còn nghe lén bọn em nói chuyện làm gì, hết cả hồn à."
Ôn Tiểu Nhã cùng nhanh chóng hỏi "Sao anh về sớm thế, không phải vẫn đang giờ làm sao?" Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh là ông chủ, đây là nhà của anh, anh muốn đi thi thì đi muốn về thì về, còn cần phải xin phép hả?" Thượng Quan Uyển Nhi nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì như ăn phải thuốc nổ. Cảm thấy có chút không thích hợp, "Anh, anh làm sao đấy! Ai trêu chọc anh à?"
Thượng Quan Nam Trì nói xong cũng không thèm nhìn tới Ôn Tiểu Nhã liền đi thẳng luôn, Thượng Quan Uyển Nhi cùng Ôn Tiểu Nhã cảm thấy không hiểu kiểu gì cả.
- ------
Editor: Hehee
Cập nhật 7.6.2021 tại việt nam overnight truyện
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT