Kim Vũ buồng chén rượu trong tay xuống, thấp giọng nói bên tai Hiên Vương: “Sở dĩ không thể nói phương thuốc bí mật này cho Hiên Vương điện hạ trước mặt mọi người, đơn giản là bởi vì sinh trai hay gái là một vấn đề về kỹ thuật. Ta không tiện mở miệng, vẫn nên đổi một sự phụ tự tay truyền dạy thì tốt hơn”

Nói xong không đợi Hiền Vương cự tuyệt đã đứng dậy vịn lấy tay Như Ý, cả hai cùng đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hắn ta và mỹ nhân kia.

Hiên Vương cúi đầu uống rượu, không nói câu nào, chỉ có điều ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào mũi chân dưới váy mỹ nhân.

Mỹ nhân cũng không ngượng ngùng, lập tức phóng khoáng đi đến trước mặt hắn ta, quỳ gối xuống bên cạnh bàn tiệc, bàn tay thon thả trắng muốt nâng lên, rót một chén rượu cho Hiên Vương.

Hiên Vương nhận chen từ tay mỹ nhân uống một hớp, sau đó liếc xẻo nàng ta một cái:

“Rốt cuộc Như Ý có ý đồ gì? Tại sao lại đột nhiên trở nên ân cần như thế giở chiều mỹ nhân kế với bản điện hạ? Nàng ta muốn nhờ vả ta, hay là muốn bắt được nhược điểm nào đó của ta?”

Mỹ nhân đong đưa ánh mắt, lẳng lơ quyến rũ nói: “Hiên Vương điện hạ suy nghĩ nhiều rồi, thiếp chỉ là muốn dạy cho ngài phương pháp sinh con mà thôi. Trong học thuật Đạo gia vốn dĩ có thuật Nội Đan song tu dành riêng cho chuyện này, thiếp nghĩ ắt hẳn Hiên Vương điện hạ cũng từng nghe nói rồi?”

Quả thực Hiên Vương có từng nghe nói, hơn nữa cũng không thấy xa lạ. Có điều sự lý giải của mọi người trong dân gian về thuật này thường mang theo sắc thái khinh bỉ. Đương nhiên cũng không ít người theo đuổi nó cuồng nhiệt.

“Nói năng nghiêm trang, nhưng lại đang làm chuyện không nghiêm trang nhất” Hiên Vương khịt mũi coi thường. Ngôn Tình Sủng

“Quân tử háo sắc, tiểu nhân háo dâm. Thuật Nội Đan song tu uyên thâm vô cùng, có thể khống chế việc sinh ra nam hay nữ, một khi Hiên Vương điện hạ tìm hiểu thì sẽ không nói như vậy nữa đâu”

Hiên Vương khinh thường không thèm nhìn, hắn ta cũng không biết ơn ý tốt của Như Ý. Dù sao hắn ta cũng là một Hoàng tử, đầu phải người ba đời chưa từng nhìn thấy nữ nhân. Nếu đổi thành người khác, uống rượu xong không khống chế được mình, lại đối mặt với sự quyến rũ của mỹ nhân như thế thì e rằng đã không kim nối từ lâu rồi.

“Cút!”

Mỹ nhân không những không đi, ngược lại còn đến gần phía hắn ta hơn. Hơn nữa còn dính vào bên tai hắn ta nhỏ giọng thì thầm, hơi thở như lan, xuyên thấu qua khăn che mặt hơi mỏng, chui thẳng vào trong lỗ tai Hiên Vương. Độ ẩm mềm mại trước ngực nàng ta thẩm thấu vào cánh tay Hiên Vương, chỉ cách một lớp lụa mỏng.

“Thiếp có thể tay cầm tay dạy ngài những tư thế và nội dung chủ yếu này, đảm bảo khi ngài học xong có thể bách phát bách trúng, cho đến khi sinh con trai mới thôi.”

Hiên Vương không đẩy nàng ta ra mà đột ngột ra tay, túm lấy cổ tay của mỹ nhân.

Sức của hắn ta không nhỏ, mỹ nhân ưm một tiếng, trơn trượt giống như một con cá chạch, không ngờ lại thuận thế ngã vào trong ngực hắn ta.

Đối diện với mỹ nhân nhào vào trong ngực, Hiên Vương một tay ôm lấy vòng eo thon thả của nàng ta, một tay kéo khăn che trên mặt nàng ta xuống.

“Là ngươi?!”Hiên Vương cực kỳ ngạc nhiên: “Nhất Nặc công chúa?” Na Trát Nhất Nặc cười khẽ: “Xem ra Hiên Vương điện hạ cũng đặt Nhất Nặc ở trong lòng” “Ngươi muốn gả cho ta?”Hiên Vương chợt híp chặt mắt. “Vậy còn phải xem Hiền Vương có bằng lòng cưới thiếp không?” “Lý do gì ta phải cưới người?

“Nếu thiếp muốn ở lại Trường An, tất nhiên phải tìm một nam nhân có thể dựa vào. Hiên Vương điện hạ sáng suốt uy phong, tài trí hơn người, thiếp nguyên dốc hết sức lực giúp ngài một tay”

Hiên Vương cười lạnh: “Đây chỉ là lý do người muốn gả cho bản vương. Hiện giờ cái mạng của Na Dạ Bạch đang nằm trong tay Phong Vương Phi, người giúp ta kiểu gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play