Nàng tuyệt đối sẽ không giữ lại mạng của Cẩm Ngu nữa. 

Sự tra tấn của đám người không có tính người như Nam Chiểu, Cẩm Ngu có thể tồn tại một cách kiên cường như vậy, là do chấp niệm trong lòng nàng ta quá lớn, đã chống đỡ nàng ta, sống nhưng không từ mọi giá, giết bản thân và tự làm cho bản thân đau đớn. 

Nếu như người Mạc Bắc lòng dạ khó lường, cho Cẩm Ngu không gian để sống sót, thì khó bảo đảm được sẽ không quay lại, tạo sự uy hiếp cho bản thân, và cả người nhà.  Nàng không thể mềm lòng nhẹ tay được nữa. Nếu như hành động của bản thân gây thiệt hại đến người khác, chi bằng khai ra Mạc Bắc ép Cẩm Ngu tự tìm đến đường cùng, có lẽ sẽ không để lại sai sót nhỉ? 

Còn về lời khai như thế nào, thì đã không còn quan trọng nữa. 

Bản thân đã hỏi cặn kẽ Huệ phi, có thể chắc chắn rằng, trước đó Cẩm Ngu vốn không hề biết thân phận của Vân Triệt. Cho nên, Vân Triệt và Huệ phi bị người ta dụ dỗ đi đến lãnh cung là thật, nhưng Cẩm Ngu hai người, lại là chuyện khác. 

Cũng chính là nói, Cẩm Ngu vốn không hề biết chuyện này. 

Hoàng để nghe thị vệ bẩm báo, không nói thêm gì nhiều nữa. Chỉ có thể hung hăng nhìn lấy Lãnh Băng Cơ, cũng chẳng nổi giận gì. Vẫy vẫy tay, phải người đưa thi thể của Cẩm Ngu ra khỏi hoàng cung đem đi đốt, không để lại dấu vết. 

Na Trát Nhất Nặc đã ra khỏi cung, không biết hoàng để lão gia tử dọa nàng gái nhà người ta như thế nào. !Mộ Dung Phong và Lãnh Băng Cơ thấy trời không còn sớm nữa, với lại hôm nay có vẻ như Vân Triệt bị dọa đến sợ hãi, bản thân cần phải ổn định lại cảm xúc, nên đã cáo từ trở về phủ. 

Trải qua lần nguy hiểm này, hoàng đế cũng không còn ép giữ lại Vân Triệt nữa, chỉ là không yên tâm mà dặn dò nhiều lần, bảo Mộ Dung Phong phải sắp xếp hộ vệ bảo vệ, tuyệt đối không thể bất cẩn nữa. 

Chuyện ngày hôm nay chính là sự cảnh cáo, không cần hoàng để nhắc nhở, Mộ Dung Phong cũng tự biết. 

Không những là bảo vệ tiểu Vân Triệt, mà ở chỗ Na Trát Nhất Nặc đó, cũng không thể lơ là. 

Bởi vì, chuyện này nhìn thì giống như là tình cờ, nhưng lại có sự liên kết nhiều luồng. 

Ít nhất, kẻ chủ mưu đứng đằng sau sao biết được Cẩm Ngu biết cổ thuật chứ? Hôm đó Na Trát Nhất Nặc và Lãnh Băng Cơ đánh cược ở trong màn trường, người ngoài vốn không biết chuyện gì mới phải. 

Cho nên, kẻ đứng sau vụ này, chắc chắn có câu kết với Nam Chiếu. 

Lãnh Bằng Cơ lại nhớ đến người mặc áo đen bí ẩn lén lút liên lạc với Na Trát Nhất Nặc, nên đã phải người của hộ vệ Phi Ưng tăng cường theo dõi, chú ý đến những động thái nhỏ nhặt nhất. 

Kết quả là ngày hôm sau, người của hộ vệ Phi Ưng đến bẩm báo với Lãnh Băng Cơ, nói Na Trát Nhất Nặc đã đến vườn hoa của Như Ý công chúa. 

Na Trát Nhất Nặc vậy mà lại gần gũi với Như Ý, với lại còn qua lại thân thiết như vậy, điều này khiến Lãnh Băng Cơ rất kinh ngạc. Chuyện này rốt cuộc có liên quan đến hoàng hậu hay không? Nàng đã bàn bạc với Mộ Dung Phong, nhưng vẫn không tìm ra được gì cả. 

Theo lý mà nói, tiểu Vân Triệt giống như cây định trong mắt, chính là vì sự tranh chấp đoạt quyền mà nổi lên, mà sự tồn tại của tiểu Vân Triệt, đối với những người khác mà nói, chính là mối đe dọa. 

Nghĩ là đương nhiên, cho dù là ai, thì điều đầu tiên nghĩ đến, đều là hoàng hậu. 

Nếu không phải Băng Cơ và tiểu Vân Triệt trở lại, thì hoàng vị này, có đến tám chín phần, chắc chắn là của Hiên vương gia. 

Ngũ hoàng tử hiền lành xuất thân thấp hèn, với lại còn trầm mặc ít nói, tính cách rụt rè, theo góc độ bác sĩ của Lãnh Băng Cơ mà nói, ít nhiều cũng mắc chứng sợ hãi giao tiếp với xã hội, nói chuyện với người khác đều sẽ đỏ mặt tía tai, vô cùng lúng túng. 

Hạo vương có lòng say mê học hỏi, nhường như không hỏi không biết những chuyện trên triều đường, không hề có tham vọng chính trị. Hơn nữa, nói một câu không hay, hắn đã lấy liền hai người vợ, bao nhiêu năm nay vẫn chưa có con cái, khó tránh khỏi những lời qua tiếng lại ở bên ngoài. 

Nếu thật sự là hắn ta không thể sinh con, thì cho dù hắn ta có tài cai trị đất nước, thì hoàng đế cũng phải xem xét kỹ lưỡng truyền lại hoàng vị, mà sẽ không xem xét đến hắn ta. 

Duệ vương và Mộ Dung Phong qua lại khá thân thiết, quan hệ của hai phủ lại rất tốt, cho nên sẽ không phí tâm tư đi hại Vân Triệt mới phải. 

Nếu như Như Ý và Na Trát Nhất Nặc thân thiết như vậy, thì hoàng hậu biết Cẩm Ngu biết dùng cổ cũng không phải là chuyện kỳ lạ gì. 

Chỉ là vừa mới xảy ra chuyện này, hoàng hậu không kịp né tránh, nhưng sao Như Ý lại kết giao với Na Trát Nhất Nặc ở trên đất của hoàng để được chứ? Điều này chẳng phải là hắt nước bẩn lên người hoàng hậu sao? 

Lãnh Băng Cơ thật sự rất tò mò, sao hai người họ lại ở cùng nhau chứ? Bên trong phải chăng có lợi ích gì sao? 

Vườn hoa của công chúa Như Ý. Na Trát Nhất Nặc có chút kỳ quái. 

Mấy tỳ nữ hầu hạ bên cạnh Như Ý ăn mặc thanh tú, trang điểm giống như hoa đang nở rộ. Với lại một thân gầy gò mảnh mai, đủ kiểu phong tình. 

Trong các phủ, nữ chủ nhân thực ra rất kỵ việc hạ nhân của mình có tâm tư như vậy, luôn có yêu cầu nghiêm khắc đối với việc trang điểm, bao gồm cả trang sức các kiểu, bắt buộc phải đoan trang đơn giản, tuyệt đối không được để cho bọn họ hỗn láo như vậy. 

Nếu không phải bản thân là công chúa, là mặt mũi của hoàng gia, thì nàng ta sớm đã tức giận, nuôi một cải tổ, đã là nể mặt Kim Vũ rồi. 

Na Trát Nhất Nặc trầm mặc: "Ta cần gặp hắn ta, tìm nút thắt của hắn ta, như vậy mới dễ dùng thuốc" 

"Có cần phải xem xét không? Hắn ta rất ít tiếp xúc những thứ này. Bọn ta vì vậy mà đã cãi nhau mấy lần rồi.” Na Trát Nhất Nặc lắc đầu: "Ngươi có muốn nghe lời trong lòng của hắn ta không? Biết bí mật bên trong?” 

Như Ý thành thật gật đầu: "Đương nhiên” 

“Xin công chúa hãy đốt một ngọn hướng an thần, ta cần hắn ta tịnh tâm lại, để hắn ta không phòng bị với ta” 

Như Ý tin tưởng, ra lệnh cho người đi lấy một nén hương an thần, tự tay thắp lên, đặt vào trong lư hương, sau đó ra lệnh gọi Kim Vü den.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play