*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mấy thị vệ Vương phủ được phó tướng cẩn thận chọn lựa cố nén nhục nhã, thẹn thùng đi vào phòng Am Đạt vương tử, chỉ trong chốc lát sau đã bị Am Đạt vương tử đuổi ra, tỏ vẻ hắn không hài lòng lắm.

Lãnh Băng Cơ thấy diện mạo của mấy tên thị vệ đó cũng không đến nỗi nào, muốn tự thái có tư thái, muốn tướng mạo có tướng mạo, cũng đẹp đấy chứ. Đương nhiên, vẫn không thể so sánh với Mộ Dung Phong.

Rất rõ ràng Am Đạt vương tử này đã có kinh nghiệm, khẩu vị rất bắt bẻ.

Vốn dĩ Lãnh Băng Cơ đã thu xếp kỹ càng, còn sắp đặt một cuộc gặp gỡ tình cờ lãng mạn cho hắn và quận chúa Cẩm Ngu, nhưng sao Âm Đạt vương tử này lại không làm việc theo lẽ thường, lại gây thêm chuyện vậy? Bây giờ phải làm sao đây?

Khi nàng còn đang nghĩ mãi không ra, Am Đạt vương tử đã dứt khoát gõ cửa đi vào: “Vương phi nương nương, để cảm ơn Phong Vương gia đã chiêu đãi nhiệt tình, bản vương tử cố ý đặt một bàn yến hội ở Hồng Tân lâu, xin ngài có thể đồng ý cho hắn. đến dự”.

"Ta đồng ý? Cho chàng ấy đến dự?”

“Đúng” Am Đạt vương tử gật đầu khẳng định: “Rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít, ta và Phong Vương gia vừa gặp mà đã như quen, cho nên ta muốn không say không nghỉ. Bây giờ Phong vương phi ngài đã có thai, không thể uống rượu, ta tin rằng ngài cũng không có hứng thú với mấy chuyện chém giết giữa các nam nhân chúng ta. Cho nên ta có thể đưa Phong Vương gia đi không?”

Nàng vừa nghe đã biết, đây là Mộ Dung Phong bị làm phiền mãi, hiện tại đã không còn cách nào từ chối, cho nên lấy mình làm bia đỡ đạn.

Sao người này lại không hiểu cấp bậc lễ nghĩa như thế chứ? Tốt xấu gì ngươi cũng nên khách khí một chút, ta đường đường là Phong vương phi lại còn thêm một chén rượu của ngươi à? Nhất định phải mời một mình Mộ Dung Phong, tuyệt đối có vấn đề.

Hơn nữa, đây rõ ràng là thị uy với mình mà, quá phách lối, không để bổn Vương phi vào mắt, cướp nam nhân một cách trắng trợn, thật là nực cười.

Chẳng qua, Hồng Tân lâu là địa bàn của mình, nếu mối làm ăn đưa đến cửa rồi còn bị mình quấy nhiễu thì không hay lắm. Tiểu vương tử Mạc Bắc này rốt cuộc đang định làm gì, phải đến tận nơi mới biết được không phải sao?

Cho nên Lãnh Băng Cơ lập tức đồng ý một cách sảng khoái: “Đó là tất nhiên, Phong Vương gia bảo vệ Am Đạt vương tử là sứ mệnh của chàng ấy. Ta không chen vào, các ngươi cứ thoải mái”

Am Đạt vương tử qua loa cảm ơn Lãnh Băng Cơ, lập tức quay người bỏ đi. Hiển nhiên, hắn rất không hài lòng về việc Mộ Dung Phong cưới một vị Vương phi cay nghiệt ghen tị như thế.

Phía trước bọn họ vừa đi, phía sau Lãnh Băng Cơ cũng không nhàn rỗi, cải trang giả dạng, định đi đến hiện trường bắt gian. Nếu Am Đạt vương tử có ý định với Mộ Dung Phong thật, vậy thì nhanh chóng giải quyết dứt khoát, đừng cử chơi trò mập mờ mãi, dù sao Cẩm Ngu còn ở đây chờ mà.

Nàng đi theo sau vào Hồng Tân lâu, tìm chưởng quỹ của tửu lâu trước: “Mộ Dung Phong bọn họ uống rượu ở phòng nào, tìm cho ta một nơi có thể nghe lén bọn họ nói chuyện.”

Chưởng quỹ nói rất chính nghĩa: “Những phòng riêng của chúng ta đều được cách âm rất tốt, nhất định phải bảo vệ bí mật của khách.”

Lãnh Băng Cơ trừng mắt: “Lời của ta không có tác dụng gì đúng không?”

“Chẳng qua, trùng hợp gian phòng của bọn họ có sơ hở” Chưởng quỹ lập tức đổi miệng, còn nhanh hơn Cừu thiếu chủ: “Mời Vương phi nương nương đi theo ta”

Hắn dẫn Lãnh Băng Cơ trực tiếp đi vào một gác xép ở lầu ba, dịch chuyển một bức màn treo trên tường, giơ tay vào thăm dò, đẩy vào trong, lập tức lộ ra một lỗ tròn to bằng cái bát.

“Vương phi nương nương, xin mời. Hai người Phong Vương gia đang ngồi trong gian ở lầu hai đối diện đường cái”

Lãnh Băng Cơ nhìn vào trong, trong lòng âm thầm khen một câu: “Máy giám thị rất tiên tiến”

Không những lợi dụng nguyên lý thành tượng, có thể nhìn bao quát toàn bộ các phòng ở lầu hai, lấy ống trúc bên trong ra còn nghe rõ được tiếng nói của hai người dưới lầu, quả thật là nhìn mặt đối mặt.

Lãnh Băng Cơ suy nghĩ một chút, thấp giọng nhắn nhủ chưởng quỹ vài câu.

Chưởng quỹ đáp lại, rồi lập tức đi ra ngoài an bài.

Lãnh Băng Cơ lấy chiếc ghế đẩu ngồi trước cơ quan, nhìn hai người dưới lầu nâng ly cạn chén, trên khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của Mộ Dung Phong toàn là không tình nguyện, uống từng chén rượu một. Nói thật, bầu không khí rất gượng gạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play